Insane
Hoa Đào Rực Rỡ

Hoa Đào Rực Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325685

Bình chọn: 8.00/10/568 lượt.

a báo tin mừng, hai mẹ con tính toán rồi đăng kí cho Vân Cẩn phòng bệnh tốt nhất, không thế để cho chắt trai nhà Đinh gia có chút gì sơ suất được.

Đinh Kiêu thì rất vui mừng, cái bọc sừng hươu nhỏ nhỏ của Vân Cẩn không chỉ khiến anh hóa thành cầm thsu sung sướng cuồng hoan một đêm mà còn khiến anh có thể tạo ra được một tên tiểu tử mập mạp trong bụng bà xã, đúng là một công đôi việc, đúng là quá lợi rồi.

Khi Vân Cẩn suy yếu mở mắt, mới phát hiện ra được mình đang ở trong phòng bệnh, mà khuôn mặt mẹ chồng và ông xã lại tràn ngập vui mừng, cô cũng nhạy bén mà suy đoán chắc có lẽ do mình mang thai.

Mới chớp mắt mà cô đã kết hôn được nửa năm, chơp mắt cái nữa đã có tiểu hài tử trong bụng, trong lòng cô cũng đoán có lẽ đứa con này là do khối sừng hươu kia, là kết tinh của mình và cha nói kích tình cả đêm.

Thây Vân Cẩn tỉnh lại Đinh Kiêu kích động nói với cô: “ Vân Cẩn,em mang thai rồi, vợ ơi, chúng ta sắp có con rồi.”

Lời nói Đinh Kiêu có chút không được mạch lạc, hazz không kích động mới là lạ, tuy rằng bảo bảo là trong bụng vợ anh nhưng nó cũng là xương là thịt của anh, là do anh đích thân gieo xuống, quá trình đó anh vẫn còn nhớ rất rõ.

Vân Cẩn thấy chồng vui mừng như thế, lỗ mũi cũng cảm thấy chau xót, càm giác vui sướng không nói thành lời :” Ông xã….”

Cô dâu mới hoàn toàn quên mất còn có Lý Phượng Hà đang ngồi ở đây,lúc này họ chỉ thấy lẫn nhau, chỉ biết được mình sắp có con, nào còn nghĩ được người mẹ chồng đang ngồi bên cạnh, cũng không kìm nén được mà rơi nước mắt.

Đó là nước mắt của vui sướng, là niềm vui khi săp được chào đón thêm một sinh mệnh, thứ tình cảm mà chỉ những người làm cha làm mẹ mới có thể cảm nhận được.

Tác giả có lời muốn nói: có bảo bảo, cách bọn họ náo mâu thuẫn không xa, ngại ngọt ngào nhìn không nhịn được, một lòng muốn nhìn ngược các cô nương, về sau đều là các ngươi muốn ngược. Biết được Vân Cẩn mang thai, trên dưới nhà họ Mạnh đều chạy đến bệnh viện., đến nơi mọi người quây quanh Vân Cẩn giống như đang xem một quốc bảo vậy, như các hành tinh đang quay quanh mặt trăng.

Tỉ Mỉ vừa từ trong phòng bệnh đi ra, Mạnh Tiểu liền đuổi theo, muốn cô đến khu cảnh vệ kí hợp đồng, chủ nhiệm Lục đang chờ ở đó.

“Chủ nhiệm Lục nào vậy?” Nhất thời Tỉ Mỉ chưa nhớ ra.

“Lục Lục Lục. em quên sao cái người lần trước kéo tay em không chịu buông ra đó, lần này chúng ta buôn bán chính là theo chân bọn họ, anh ta chịu trách nhiệm hậu cần.” Mạnh Tiể Bạch cười quỷ dị.

Tỉ Mỉ vừa nghe anh nói đã giãy nảy: “Vậy sao anh còn muốn cho em đi, em không đi, em sợ hắn ta sẽ ăn em mất.”

“Sợ cái gì, anh ta và anh rể chúng ta có quan hệ, anh ta không thể đắc tội với anh rể được không thể ăn em được đâu.” Mạnh Tiểu Bạch biết Lục Thành Khang có ý với Tỉ Mỉ, anh mong rằng nếu như Tỉ Mỉ mà bắt được hắn chắc chắn cuộc buôn bán 3, 4 nghìn vạn này nhất định sẽ vào tay anh.

Tỉ Mỉ nhìn chằm chằm vào mắt Mạnh Tiểu Bạch: “Nếu hắn ta muốn em lên giường em cũng phải lên giường với hắn ta phải không, chỉ cần đảm bảo bản hợp đồng này anh sẽ đồng ý với hắn?”

“Tỉ Mỉ, em thông minh như thế, chắc không đến nỗi đâu, …anh tin tưởng em, dù khốn khiếp hơn hắn em cũng có thể dễ dàng giải quyết được, huống chi chỉ là một ông chú giải phóng quân?” Mạnh Tiểu Bạch cũng không coi là quan trọng.

“Người còn khó đối phó hơn, Mạnh Tiểu Bạch, anh không cần giao thiệp với những người như vậy được không, em vừa nhìn thấy hắn đã thấy sợ.” ở phương diện này Tỉ Mỉ là một người con gái thông minh, cô có thể phát hiện ra mức độ nguy hiểm của đàn ông bên cạnh,, cũng có thể dựa vào đó mà tìm được các phòng ngự tốt nhất.

“Nhưng hắn ta có quyền, em cũng không phải không biết, anh phải vất vả như thế nào mới có thể thông qua được quan hệ của anh rể để phát tài, em không giúp được gì thì cũng đừng là hỏng chuyện tốt của anh, đi đi, ứng phó cẩn thận, nếu mọi chuyện thành công anh sẽ dẫn em đi Pháp du lịch.” Mạnh Tiểu Bạch cười ha hả đẩy Tỉ Mỉ ra ngoài, không cho phép cô từ chối.

Tuy Tỉ Mỉ không tình nguyện nhưng cũng nghe theo lời Mạnh Tiểu Bạch, đến công ty lấy hợp đồng rồi ngồi xe đến quân khu, cảnh vệ ở cửa không cho cô vào, cô đành phải gọi điện thoại cho Lục Thành Khang.

Theo chỉ thị của Lục Thành Khang, Tỉ Mỉ vào phòng làm việc chờ hắn tan họp, đợi chừng bốn mươi phút mới nghe thấy tiếng bước chân trong hành lang vọng lại, cô đoán là Lục Thành Khang đang đến vội vàng đứng lên.

Lục Thành Khang một thân trang phục khác hẳn dáng vẻ trên bàn rượu ngày đó, cũng có thể gọi là tiêu sái anh tuấn, Tỉ Mỉ thấy hắn ta bỏ mũ xuống, rồi cởi áo khoác ngoài treo lên, bên trong chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, hai khuy áo trên không đóng bắt đầu có chút khẩn trương.

Về phần tại sao lại khẩn trương, cô cũng không rõ, có lẽ có những người đàn ông bẩm sinh đã khiến cho một người khác có cảm giác áp bách thở cũng không dám thở mạnh, cũng có lẽ bởi vì động tác hắn ta cởi áo khoác treo lên trôi chảy như mây trôi khiến cô kinh ngạc.

Mấy năm nay cô đi theo Mạnh Tiểu Bạch vào sinh ra tử, trường hợp nào mà chẳng từng gặp, có thể nói là đã trải qua chuyện đời, nhưng rất