Hoa Đào Rực Rỡ

Hoa Đào Rực Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325062

Bình chọn: 7.5.00/10/506 lượt.

cố gắng nhét vào tay Đinh Kiêu, không cho anh từ chối, Đinh Kiêu không ngăn được cô.

Vì vậy buổi chiều hôm đó, Đinh Kiêu lén lút ôm con gấu Teddy nhỏ đến bãi đậu xe, chỉ sợ đồng nghiệp nhìn thấy, chạy đến xe của mình, thật nhanh mở cửa xe đem con gấu vứt vào, thở dài một hơi.

Người trong nhà biết bọn họ đang qua lại với nhau, đã cho rằng bọn họ có duyên phận, bắt đầu một chiến thuật mới, nhanh chóng giục hai người bọn họ kết hôn, làm như nếu hai người bọn họ không nhanh chóng kết hôn thì biến mất, mọi người đều chung một ý kiến như thế.

Đinh Kiêu cũng chưa nghĩ đến chuyện kết hôn, lúc trước chẳng qua thấy tính tình Vân Cẩn cũng không tệ, lại sống qua những ngày cô đơn khi vừa trải qua thất tình, cho cô một cơ hội, cũng chưa nghĩ như vậy tu thành chính quả.

Còn có một việc, Đinh Kiêu cũng cảm thấy không thích hợp. Anh đã qua lại với Vân Cản bốn tháng lẻ mười tám ngày, Đinh Kiêu phát hiện hơn nửa năm kéo dài hai người bọn họ còn chưa thực hiện được chuyện của những người yêu nhau, anh muốn đợi cho cô chuẩn bị thật tốt.

Đối với phụ nữ mà nói, quan hệ yêu đương là hai người cũng nhau nắm tay đi dạo đường phố xem chiếu phim, là ôm hôn, nhưng đối với đàn ông mà nói, quan hệ yêu đương khi chuyện đó xảy ra mới được tính.

Có suy nghĩ như thế Đinh Kiêu bắt đầu tìm cơ hội. Giống như đại đa số đàn ông khác, anh rất coi trọng vẫn đề này, cảm thấy hay là thử trước một chút cũng tốt, ngộ nhỡ hai người không hài hòa cưới về rồi mới phát hiện chẳng phải là qua muộn hay sao, đây chính là ảnh hưởng tính phúc cả đời.

Đinh Kiêu rất thông minh, anh cũng không có biểu hiện rõ ràng, chỉ là mỗi lần hẹn hò mờ ám hơn, Vân Cẩn mặc dù cảm thấy buồn bực nhưng cũng không tỏ thái độ gì quá, đàn ông bình thường khi yêu tay chân luôn buồn bực, chỉ cần anh không quá phận, cô cũng không cần thiết phải quá bảo thủ.

Thời gian dài anh càng quá đáng, nhất là khi lái xe chờ đèn đỏ, tay chân anh luôn sờ tới sờ lui trên người cô, còn chuyên sờ những nơi nhạy cảm của cô.

" Đinh Kiêu, anh có thể khống chế móng vuốt của anh một chút được không, trên đường có camera ngộ nhỡ bị chụp được thì rất mất mặt." Vân Cẩn không thể nhịn được nữa, ném tay của Đinh Kiêu đang luồn trong quần áo của mình ra. Người này ở trên người cô vừa sờ vừa bóp, còn dùng sức như vậy, cách một lớp quần áo nhưng cô vẫn cảm thấy đau.

" Thịt Thịt, bây giờ là thời gian chờ đèn đỏ, hai chúng ta lại không phạm pháp, em sợ cái gì." Đinh Kiêu chẳng thèm quan tâm, Vân Cẩn ném tay anh ra, anh lại thả về. Vân Cẩn lại lần nữa ném tay anh ra.

" Em như vậy là muốn anh tức giận sao, thời đại nào rồi, sờ sờ cũng không thể lấy? Đến khi em già rồi, làn da nhăn nheo, bắp thịt xệ xuống, muốn anh sờ anh cũng không thèm sờ." Đinh Kiêu làm bộ cau mày, thật ra thì anh cũng không tức giận gì cả.

Vân Cẩn hung hăng trừng anh: " Thật đúng là trên thế giới này vô tình vô sỉ nhất chính là đàn ông."

"Em có thể ở trên tháp ném anh xuống, như vậy sẽ không có ai sờ em nữa." Đinh Kiêu chê cười nói.

Vân Cẩn vô cùng tức giận, cũng không đoái hoài đến phong độ, đưa móng vuốt nhọn hướng về phía Đinh Kiêu giương nanh múa vuốt, hai người đùa giỡn, trong lúc vô tình đánh vào cằm ĐInh Kiêu.

Chỉ nghe thấy anh kêu lên một tiếng, Vân Cẩn nhin sang thấy trên cằm anh một vết đỏ, trong lòng hối tiếc, tai sao mình lại xuống tay nặng như vậy, chỉ đành vội an ủi anh: "Ai da thương nha, đừng khóc đừng khóc, cho dì xem một chút nào, có bị thương nặng không."

"Đau........" Đinh Kiêu đẫ có kinh nghiệm làm nũng.

Vân Cẩn khẽ vuốt vết đỏ, dịu dàng nói: " Không có việc gì, không chảy máu, anh trở về chú ý một chút mấy hôm nữa đừng cạo râu, chờ nó hết đỏ thì hẵng cạo."

Nhìn thấy người yêu bị mình làm cho bị thương, Vân Cẩn nổi lên tình mẫu tử, chủ động ôm Đinh Kiêu để cho anh có thể sờ loạn cọ sát lung tung trên người mình.

Cùng Đinh Kiêu ở chung một chỗ, Vân Cẩn mới phát hiện, thì ra đàn ông cũng thích làm nũng, giống như một đứa trẻ con, em trai của cô cũng vậy, hơn hai mươi tuổi nhưng nếu có cơ hội là làm nũng, chị ơi chị à, so với gọi mẹ còn quen hơn.

Đinh Kiêu ôm thân thể mềm mại trong tay, cảm giác rất thích làm trong lòng anh rung động. Quả nhiên mập so với gầy sờ thoải mái, trước kia....Trước kia tại sao mình lại không phát hiện ra.

" Thịt Thịt, hai chúng ta đừng đi xem phim nữa, đi khách sạn thôi." Đinh Kiêu khoái chí nói, bắt đầu có ý định tính toán.

Vân Cẩn lắc đầu, " Sớm như vậy đi khách sạn làm gì, em không đi, hay chúng ta đi xem chiếu bóng đi, anh không phải rất thích xem chiếu bóng à?"

" Xem phim thì lúc nào cũng có thể xem, đi khách sạn." Đinh Kiêu nổ máy, hạ quyết tâm tối nay phải đem cô ăn, nếu không được thì đúng là thật xinn lỗi mình. Nhìn thấy Đinh Kiêu chuyển hướng xe đến khách sạn gần đấy, Vân Cẩn nóng nảy muốn kéo cửa xe, nhảy xuống cũng tốt cho dù đập đầu sưng mặt sưng mũi nhưng còn tốt hơn việc vô duyên vô cớ bị thất thân.

Đinh Kiêu thấy cô như vậy, sợ rằng nếu ép quá chỉ e cô làm thật, bèn vội vàng dừng xe lại bên đường.

Hai người từ trong xe xuống, anh mắng: “Em cố ý muốn tìm cái chết


The Soda Pop