Old school Easter eggs.
Hoa Đào Bất Thành Kiếp

Hoa Đào Bất Thành Kiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325482

Bình chọn: 7.00/10/548 lượt.

ặng lẽ nhìn phản ứng của hai huynh đệ Ngưu gia, mím miệng không nói một câu. Ta nghĩ, áy náy của chàng hẳn là cũng không thua kém ta, mặc dù chàng còn không biết rằng, đầu sỏ gây nên mọi chuyện chính là A Lê mà chàng luôn tâm tâm niệm niệm.

“Chung Mật Nhi!” Nhị Ngưu đột nhiên cúi đầu lạnh lùng gọi tên ta. Chậm rãi quay đầu lại, nhìn đến Tam Ngưu vẫn kiên nhẫn dọn dẹp phần mộ bên phải luôn bị ta sơ ý bỏ sót.

Đó là —— Tiểu Mai!

“Một đoạn thời gian này ngươi đã đi đâu?”

Ta cúi đầu, dùng mũi chân cọ cọ đống tuyết trước mặt.”Ta đi Lôi Khả, hại các ngươi lo lắng …”

Một đạo ánh mắt phóng tới, ta đột nhiên cảm thấy rất lạnh, ngẩng đầu lại thấy Nhị ngưu cười lạnh nhìn ta chằm chằm.

“Lo lắng… Chung Mật Nhi, ngươi quả nhiên là ngu xuẩn, ngươi cho là ở Ngưu thôn còn có ai chờ mong ngươi trở về? Trừ bỏ Đại Ngưu ngu ngốc này, còn có ai chịu tha thứ cho ngươi! Chung Mật Nhi, ngươi nên thấy may mắn! Nếu ngươi không bỏ chạy đến Lôi Khả, chỉ sợ là ở nơi này còn muốn có một cái mộ cho ngươi đấy, ngươi có biết mình chết thế nào không, ngươi là bị người trong Ngưu thôn phỉ nhổ mà chết!”

Ta nhìn không thấy bộ dáng lúc này của mình, nhưng mà ta có thể cảm giác được tất cả máu trong nháy mắt đều dồn lên đầu, ta có thể nghe thấy tiếng ù ù trong tai. Ta nghĩ, mặt của ta nhất định là tái nhợt đến đáng sợ!

“Nhị Ngưu, Đại Ngưu chết chúng ta đều thất đáng tiếc, nhưng mà ngươi phải hiểu được, tất cả trách nhiệm không phải do Mật Nhi, ngươi nói như vậy cũng không công bằng!” Cừ Cử ôm vai, nhíu lại mày nhìn chằm chằm Nhị Ngưu, ngữ khí lành lạnh.

Nhị Ngưu sửng sốt một chút, tiếp đó một hồi châm biếm quay đầu gắt gao nhìn chằm chằm Cừ Cử. Hai mắt hắn đỏ ngầu từ đầu đến chân đánh giá Cừ Cử vài lần, ánh mắt lạnh lùng kia như muốn đem người Cừ Cử chọc thủng!

“Cừ Cử… Cừ tiên sinh, đúng vậy, toàn bộ trách nhiệm đúng là không nên đổ lên đầu một mình nàng, đa tạ ngươi nhắc nhở, ta thế này mới nhớ lại là còn có một người! Ta nghe nói, A Lê là tìm đến nương tựa ngươi, ta còn nghe nói ngươi vì nữ nhân kia mà không tin tưởng nàng, làm hại nàng nhảy xuống vực ! Ha ha ha! Ha ha ha! Ông trời có mắt, ta muốn nói đây chính là báo ứng! Hai người các ngươi xứng đáng tra tấn lẫn nhau, xứng đáng không thể tương phùng !”

Sắc mặt Cừ Cử càng thêm khó coi, ta nhìn thấy ngón tay thon dài của chàng gắt gao xiết chặt ống tay áo, gân xanh nổi trên mu bàn tay .

Tam Ngưu cuối cùng cũng đứng lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm ta, hồi lâu mới hơi hơi mở miệng.

“Mật Nhi, đại ca của ta thích ngươi ngươi không thể không biết, vì ngươi hắn cố gắng học viết, hắn không để ý cha ta ngăn cản mà cùng ngươi vượt qua núi Thiên Lam, mỗi khi nói đến ngươi đều đỏ mặt lắp bắp, sau lại còn vì ngươi mà chết thảm, cho nên, không vì cái gì khác , chỉ riêng phần tình cảm này của đại ca mà hôm nay hai huynh đệ chúng ta không thể làm gì ngươi, nhưng, từ nay về sau, hai người các ngươi đều đừng bước vào Ngưu thôn, nơi này đã không còn là Ngưu thôn năm đó, hai người các ngươi cũng không phải là hai người năm đó bị chúng ta tôn sùng là tiên nhân, sau này, cho dù là gặp ở trên đường, chúng ta liền coi như không quen biết đi!”

Huynh đệ bọn họ mỗi người nói một đoạn lời, bái tế Đại Ngưu cùng Tiểu Mai rồi không chút biểu tình bước qua bên người ta rời đi

Tuyết, kéo đến càng ngày càng dày.

Ta nghĩ,thấy nhau mà không nhận thức, tâm như tro tàn đại thể là chính là cái dạng này đi .

Không trung bị tuyết đọng chiếu rọi càng phát ra sáng ngời. Hai bóng dáng lảo đảo trên sơn đạo kia càng khiến tâm ta đau đớn. Ta cắn môi nắm chặt hai tay, cho đến khi hai người bọn họ băng qua một mảnh cỏ khô héo, không còn nhìn thấy bóng dáng, cuối cùng khó có thể tiếp tục duy trì, ta đặt mông ngồi dưới đất gào khóc.

Ngưu thôn là ngôi nhà thứ hai của ta trên đời này, sau khi Linh Dẫn cốc bị hủy, nó cuối cùng cũng bị chính ta hủy đi rồi…

Khóc lâu, ta rốt cục mệt mỏi, nức nở ngồi dưới đất tò mò nhìn Cừ Cử ngồi xổm bên cạnh đem ngón giữa cùng ngón cái tay trái niết cùng một chỗ, làm ra đủ các loại hình dạng, sau đó một đóa lại một đóa kim hoa bay ra từ lòng bàn tay chàng, dọc theo trăm ngàn đường từ bốn phía tiến vào Ngưu thôn, trong đó có hai đó nhẹ nhàng đuổi theo phía sau Nhị Ngưu cùng Nhị Ngưu .

“Đây là cái gì?”

Cừ Cử mệt mỏi thở hổn hển thở ra miệng, ở bên cạnh ta ngồi xuống.”Kết giới bảo hộ. Ta có thể làm, cũng chỉ đảm bảo những người còn sống bình an…”

Ta chảy nước mắt gật đầu, quay đầu nhìn khói lửa bay lên từ thôn trang, chậm rãi bình phục tâm tình. Ta nghĩ, tiểu Toàn ở tại nơi này, có lẽ cũng là điều cuối cùng ta có thể làm, là chuyện cuối ta có thể làm cho những người ta yêu mến này ..

“Chúng ta đi thôi…” Cuối cùng nhìn thoáng qua mộ Đại Ngưu cùng Tiểu Mai, ngẩng đầu chậm rãi đứng dậy, hướng dưới núi đi tới, thật lâu sau cũng không thấy Cừ Cử đi theo, một loại cảm giác quái dị đột nhiên xâm nhập đại não ta, ta quay mạnh người, lại thấy Cừ Cử khó nhọc đứng lên . Chắc là cảm giác được cái nhìn chăm chú của ta, chàng chậm rãi ngẩng đầu, hướng ta cười quyến rũ, sau đó đột nhiên đổ người về phía sau!

“Cừ