Hoa Đào Bất Thành Kiếp

Hoa Đào Bất Thành Kiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325823

Bình chọn: 8.5.00/10/582 lượt.

nhỉ” Nói xong, A Âm đột nhiên âm trầm nói: “Huống chi, cấp bậc ở Lôi Khả luôn rõ ràng, ta chưa từng nghe nói chủ tử đụng phải hạ nhân mà còn phải xin lỗi, thật sự là tiểu Tuyết nha đầu bị dọa rồi”. Sau đó hắn đưa tay nắm lấy cằm tiểu Tuyết nói: “Không bằng ta mang ngươi tới đảo của quân thượng, kêu quan thượng cho ngươi chút an ủi được không?”

“Ha ha, tiểu Kiều, ngươi lại chọc cho A Âm tức giận à?”

Một tiếng nói nhu thuận từ trong rừng cây truyền đến, ta ngẩng đầu lại thấy một nữ tử hoa lệ, nhìn hai người lớn lên thật có chút giống nhau.

A Âm xoay chuyển đôi mắt, nhìn người mới đến: “Nhị phu nhân nói gì thế, A Âm làm sao dám tức giận với tam phu nhân. Nói cho cùng, ta cũng chỉ là một tên nô tài. . . .”. Nói xong, A Âm làm bộ dường như muốn khóc, làm cho nhị phu nhân cười khẽ.

“A Âm thật là đáng yêu, Lôi Khả ai chẳng biết người quân thượng quan tâm nhất chính là A Âm, chỉ sợ quân thượng không cần tỷ muội chúng ta, cũng không muốn đánh mắng A Âm đâu”

A Âm nhất thời thu lại bộ dáng đau lòng, vui vẻ cười: “A Âm thích nhất nhị phu nhân, hiện tại A Âm còn có việc, chờ xong việc nhất định sẽ gửi nhị phu nhân một vài bí quyết dưỡng nhan”

Nhị phu nhân tươi cười gật đầu: “Ta sẽ không quấy rầy A Âm nữa, ta sẽ mang tiểu Kiều cùng tiểu Tuyết về dạy dỗ”. Nói xong, hướng tới A Âm mỉm cười, lại hướng tới ta gật gật đầu, dắt muội muội của mình và cả đoàn người hầu rời đi.

Ta thấy tam phu nhân đưa tay ra sau làm động tác gãi gãi, rốt cuộc đợi các nàng đi xa ta liền ngồi xổm trên mặt đất phá lên cười.

A Âm cũng ngồi xổm xuống bên cạnh, mở miệng hỏi ta: “Ngươi đang làm chuyện xấu gì đó?”

Ta che miệng nhuận khí: “Ta vừa mới dùng ít dược lên người tam phu nhân. . . bảo đảm trong vòng một tháng nàng không dám tới ta gây phiền toái”

A Âm nghiêng đầu nhớ tới bộ dáng kỳ lạ của tam phu nhân, liền hiểu rõ, cười ha hả, ở bên tai ta nhẹ giọng nói một câu sau đó mới đứng dậy đi tới Lạc Tuyết cư. “Nhanh vào trong phòng, bên ngoài rất lạnh, ngươi là sinh mệnh của nhị gia! Nữ nhân mà sinh bệnh thì sẽ không còn đẹp nữa đâu”

Ta nhìn chằm chằm bóng dáng của A Âm, nhíu mày suy nghĩ lời nói của hắn, thu lại gương mặt tươi cười ngoan ngoãn theo hắn vào phòng.

Mới vừa rồi A Âm nói: ‘ Sau này không cần làm như thế, ngươi làm muội muội của nhị phu nhân bị thương nàng ta cũng không thể nói gì, nhưng nàng ta sẽ không bao giờ từ bỏ ý đồ của mình đâu’

Nghĩ lại, con thỏ nóng giận còn cắn người, khó bảo toàn đôi tỷ muội này không phải là con thỏ không biết cắn người.

Edit: Loli

Beta: Rika

Đã nhiều ngày trôi qua, Lô Dĩ Ngôn cùng Tô tỷ tỷ đều không thấy xuất hiện trước mặt ta, có lẽ là Lôi Khả lại có cái nhiệm vụ lớn gì đó. Nhưng mà làm ta kinh ngạc là, Khuynh Thành cũng luôn thỉnh thoảng không rõ tung tích. Mỗi khi ta hỏi đến, Khuynh Thành luôn cười nhẹ rồi đem ta đẩy đi chỗ khác. Tuy là tò mò, nhưng là cũng không tốt nếu cứ hỏi đến chuyện riêng tư của người khác.

Khiến người ta cho rằng mình là bà tám sẽ không tốt lắm, tuy nhiên, ta ở trong mặt người khác kỳ thực chính là một bà tám không hơn không kém…

Từ đêm đó sau khi ta cùng Tô tỷ tỷ dò xét Lưu Ly viên,ta vẫn luôn không có thời gian rảnh rỗi để lại tới đó dò xét kết quả, gia gia có hay không bị đưa vào đó vẫn là một ẩn số. Lập tức, Tô tỷ tỷ đi vắng, một mình ta giữa ban ngày xông đến Lưu Ly viên tuy không phải là việc làm sáng suốt, nhưng mà ta quả thật không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn .

Ta choàng thêm áo lông cáo, đem thanh chủy thủ nhỏ Cừ Cử tặng ta giấu vào trong tay áo để đề phòng vạn nhất, sau đó liền đẩy cửa đi xuống lầu, ngang qua phòng Khuynh Thành, ta liếc mắt qua, quả nhiên là trống không.

Lôi Khả người đi lại ngày càng ít, dọc đường đi ta ngay cả một tỳ nữ quét dọn giống như tiểu Sắc cũng không nhìn thấy, tuy nói điểm khả nghi cảm thấy không ít, nhưng ta cũng âm thầm thấy may mắn, như vậy chuyến này của ta là làm ít công to .

Hoa sen trong Lưu Ly viên vẫn rực rỡ như trước, ta thăm dò cảnh vật xung quanh, lúc này mới cố gắng khắc chế sự run rẩy sờ soạng trong lồng ngực lấy ra hai khổi đá lửa “đát đát” đánh lửa.

“Người nào!”

Đột nhiên một thanh âm kinh ngạc từ sau lưng truyền tới, ta cả kinh khiến hai khối đá lủa trong tay liền rơi xuống đất. Ta xoay đầu, một nha đầu mặc cung trang màu phấn hồng đã sớm rút kiếm đâm về phía ta.

“Dừng tay!”

Thanh âm biếng nhác truyền ra từ gian trong gian nhà, nha đầu kia quả nhiên ngừng tay, hướng về phía cánh cửa đen của căn lầu cung kính hành lễ.

A Âm nhéo xoay cổ, cười cợt từ trong đi ra, nhìn thấy mũi kiếm của nha đầu kia chỉ vào ta thì không khỏi sửng sốt.

“Thiếu phu nhân?” Hắn chép miệng, hướng về phía ta nhẹ nhàng lắc lắc ngón trỏ, ngón tay kia dài thanh mảnh, làm ta không khỏi thấy xấu hổ.”Sắp phải xuất giá, không ở Lạc Tuyết cư sống yên phận, lén lút chạy tới nơi này làm cái gì?”

Ta nghẹn lời, tùy tiện chỉ một ngón tay.”Chỗ nào lén lút chứ, ta rõ ràng…”

A Âm liếc mắt nhìn ta cười quyến rũ.”Ta mới vừa ở trên lầu nhàm chán nhưng là vừa đúng nhìn chằm chằm ra ngoài đại môn , ngươi không phải vào từ cửa lớn, ngươi rõ ràn


Old school Swatch Watches