
i nghi bọn họ hai
người có phải là có quan hệ mờ ám gì hay không! Dù sao mặc kệ người khác thấy thế nào, ta đều cảm thấy Vân Chinh Phong là cái ẻo lả!”
Nghe vậy, Kích Liên Thiên đành nhắm mắt hít một ngụm khí,“Ta lần đầu
tiên nghe được có người dùng ngữ khí bất kính như thế để đàm luận hắn,
ta từng cùng hắn giao thủ, ta tuyệt không cảm thấy hắn giống như lời
nàng nói – là cái ẻo lả.”
Không nghĩ tới, lời tiếp theo của Bảo Oa kế thiếu chút nữa làm cho Kích Liên Thiên đang sống sờ sờ tức đến ói máu mà chết!
“ Đối ác! Ngươi lần đó cùng hắn giao thủ, bị hắn đánh cho thê thảm, mặt
xưng phù như cái đầu heo là chàng sao, nếu ta trước đó nhìn thấy diện
mạo của chàng, ta khẳng định sẽ không thích chàng!”
Nàng cũng không biết có phải cố ý hay không cố ý, không một chút khách
khí đã đem hắn, đường đường đại nam nhân, “chà đạp” không thương tiếc,
một chút mặt mũi cũng không còn.
Nhưng sự thật vẫn là sự thật, hắn còn có thể nói cái gì?
Nhớ tới sáu năm trước, đại biểu đại ca dẫn hắn cùng Linh Lang tộc dũng
sĩ tham dự đại hội “Vân Phong” ,bốn năm tổ chức một lần, hắn đến bây giờ vẫn còn hối hận vạn phần.
Còn nhớ rõ thời điểm lúc đó, khi tất cả các dũng sĩ đồng tộc khác duệ
(cùng là Lang tộc, nhưng sẽ có Ngân Lang, Hỏa lang,…) đều bại trận, để
tránh miễn mất mặt hắn cũng không câu nệ “lâm trận thoái lui, quay đầu
bỏ chạy”. Đáng tiếc, đến cuối cùng, hắn vẫn là ở trong tiếng cổ động mọi người, kiên cường đi lên lôi đài, ứng chiến với người vừa đả bại bảy,
tám chục người, sắc mặt cũng chưa chuyển, Vân Kinh Phong.
Nhưng là thực bi thảm , kết cục liền cùng Bảo Oa hình dung giống nhau ──
Đường đường là dũng sĩ đứng thứ hai Linh Lang tộc, thế nhưng…… Thế nhưng bị đánh thành một quả đầu heo!
Này cũng chính là nguyên nhân Kích Liên Thiên chưa bao giờ từng hoài
nghi Vân Chinh Phong bên ngoài nhã nhặn có thể là “nữ nhân”, thử hỏi, có người “nữ nhân” nào có thể đem bọn họ, một đám đại nam nhân đánh thành
như vậy?
Ngẫm lại thật sự dọa người, hơn nữa còn trước mặt nữ nhân trong lòng,
nói ra chuyện này thật mất mặt a! Vì thế hắn quyết định: không tiếp tục
đề tài này nữa!
“ Đúng rồi! Lần trước chúng ta thân thiết, nàng bật thốt lên nói ra
“nàng yêu ta”, có phải ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ nàng đã chú ý đến
ta.”
Trừng mắt nhìn, Bảo Oa không chần chừ trả lời câu hỏi của hắn.“ Đúng
vậy, trước khi chàng bị tên ẻo lả kia đánh cho thành cái đầu heo, ta đã
chú ý đến chàng !”
Bảo Oa tuyệt không cho rằng thừa nhận yêu thượng hắn trước có cái gì
không đúng, bất quá vẫn là lại cường điệu chuyện thảm bại của Kích Liên
Thiên.
Điều này làm cho hắn dùng tay che lại mặt, tâm hỉ nhưng lại ảo não,
quyết định cùng nàng giảng bạch một chút tránh cho việc bị nàng làm cho
tức chết.“ Bảo Oa, nàng đừng nhắc tới sự kiện kia nữa được không? Kia
thực mất mặt, thực đả thương tự tôn ……”
Nàng nhìn thấy hắn che mặt giống như thống khổ, sáng ngời mắt nhi mãn
nguyện toát ra ý cười, lại cố ý dùng ngữ khí thương tâm nói:
“ Ta xem trọng chàng, chú ý chàng, thích chàng trước, thế nhưng sẽ làm
chàng cảm thấy đã thương tự tôn, thực mất mặt? Thì ra…… thì ra ta lại
làm khó chàng như vậy……”
“ Không! Bảo Oa, ta không phải có ý tứ này……”
Thanh âm ủy khuất, như là đang khóc của nàng làm cho hắn tâm cả kinh,
vội vàng ngẩng mặt tưởng trấn an nàng, không nghĩ tới đập vào mắt lại là khuôn mặt tươi cười bỡn cợt, thế mới biết chính mình bị đùa giỡn .
“ Bảo Oa!” hắn trầm hạ thanh âm, bàn tay đang phủ trên lưng nàng di chuyển theo xu thế “nguy hiểm”
Sợ bị cù cù (chọc cù lét a ^^), Bảo Oa lập tức đè lại đại chưởng đang
rục rịch chuẩn bị triển khai trừng phạt của Kích Liên Thiên, nũng nịu
làm nũng xin khoan dung,“ Được rồi! Được rồi! Ta không chọc chàng nữa!
Chàng trăm ngàn lần đừng động thủ……”
“ Xú nha đầu!” bàn tay to của hắn ngược lại nhu thượng lên đỉnh tuyết
sơn cao ngất, nhẹ nhàng nhu lộng tế hoạt nhũ thịt,“ Còn không tiếp tục
nói?”
“ Ân…… Ta nói đến chỗ nào rồi?”Bảo Oa ánh mắt chợt giống như một chú mèo nhỏ, ướt át nhìn hắn“ Dù sao, ta một mạch thoát khỏi thủ vệ cùng nữ
quan hầu hạ…… Đúng rồi! A nương có giúp ta chiếu cố, nếu không cho dù là ta, cũng không có khả năng rời cung thuận lợi tới tìm ngươi.”
“ A nương của nàng cho phép nàng rời cung?” Kích Liên Thiên nhịn không
được cúi đầu hôn môi Bảo Oa,“ Nàng ấy biết nàng muốn tới tìm ta?”
Bảo Oa ngẩng đầu, Kích Liên Thiên không ngừng vuốt ve nơi mẫn cảm làm
trong lòng nàng cũng không ngừng xôn xao, hơi thở cũng bắt đầu dồn dập.“ Ân! A nương muốn ta cũng có thể giống như người, tự mình lựa chọn phu
tế tương lai, cũng muốn ta chính mình quyết định phụ thân của nữ nhi
tương lai là ai……”
Từ lúc đại chưởng xoa lên vùng mềm mại của nàng, cự long dưới thân dẵ
bừng tỉnh, ngốc dậy, khao khát từ từ dâng cao. Hiện tại lại nghe được
hơi thở hổn hển của nàng, bàn tay càng tăng thêm lực đạo, không ngừng ma sát lên vùng đẫy đà trơn mịn.
“Nữ nhi tương lai? Nàng như thế nào lại biết chúng ta hội sinh nữ nhi?”
Đây là năng lực biết trước tương lai của vu nữ sao?
Nàng chủ động trương chân