
ô đều phải học từ đầu.
Bởi vậy, môn học nào cũng thế, thành tích cùa Tiểu
Tiểu đương nhiên đều kém nhất. Hơn nữa chuyện thành tích của cô kém còn lan
truyền khắp cả công ty. May mà thần kinh của Chúc Tiểu Tiếu không phải là vô tư
ở mức bình thường, giác quan cảm ứng đối với những lời bàn tán cũng không mạnh,
thêm vào đó phía sau cô còn có Boss chống lưng, những người lắm mồm nhiều
chuyện kia bởi vậy vẫn không lời ra tiếng vào trước mặt cô. Cho nên những ngày
tháng của Tiểu Tiểu trong công ty này vẫn trôi qua vô cùng thoải mái.
Hôm nay, bên ngoài xảy ra một vụ án lớn, những người ở
lại phòng làm việc rất ít, một số còn phải đi ra ngoài viện trợ, một số khác
thì đi công tác, không có mặt ở công ty. Cả sáu phòng giám sát hôm nay đều đang
trong trạng thái hoạt động, thậm chí hai phòng hội nghị cũng được dùng để làm
phòng chỉ huy giám sát tạm thời.
Trong lúc mọi người đều đang bận rộn, chẳng có ai thừa
thời gian, tâm sức đi chỉ dạy người mới. Chúc Tiểu Tiểu lại được dịp nhàn rỗi,
mọi thông tin, số liệu, cô thuộc tương đối rồi, lúc này chỉ có thể tiếp tục
chơi điện tử thôi.
Đến hơn hai giờ chiều, tổ trưởng của tổ 52 - Tống Bình
đến tìm cô, nói là phải ra ngoài làm nhiệm vụ, đưa một nhóm hồn phách quay về.
Bởi vì nhân lực không đủ, cho nên cần Chúc Tiểu Tiểu đi cùng để hỗ trợ công tác
số liệu.
Nghe nói phải ra ngoài làm nhiệm vụ, Chúc Tiểu Tiểu
nhanh chóng cầm túi, chuẩn bị cùng bọn họ xuất phát, nhưng cô chưa ra ngoài làm
nhiệm vụ bao giờ nên không biết phải chuẩn bị cái gì, liền hỏi: "Tôi cần
đi xin trang bị gì không?".
Tống Bình liếc qua trò chơi điện tử Chúc Tiểu Tiểu mở
trong máy tính, câu hỏi có chút nhạo báng: "Cô biết dùng cái gì?".
Chúc Tiểu Tiểu bị anh ta châm chích, nhưng vẫn nói:
"Vậy tôi đi báo cáo với Ray một tiếng nhé".
Tống Bình nhíu mày lại: "Ray trong phòng giám
sát, bốn chữ 'Xin đừng làm phiền’ trên cửa cô có biết đọc không? Bộ phận này
chỉ có cô nhàn rỗi, nếu như không phải là bất đắc dĩ, tôi cũng sẽ không tìm tới
cô". Ngữ khí của anh ta không có thiện ý, nhưng những điều nói ra lại là
sự thực. Chúc Tiểu Tiểu nghe thấy lời này, không dám nói gì nữa, vội vàng cùng
anh ta xuất phát.
Lần này làm nhiệm vụ, ngoài ba người của tổ 52 ra, còn
có Chúc Tiểu Tiểu và Tiết phi Hà. Năm người cùng ngồi trên một chiếc SUV vừa
vặn đủ chỗ. Xe xuất phát trên đường Chúc Tiểu Tiểu lại không kìm được hỏi:
"Vận chuyển linh hồn không phải nên là cả tổ năm người cùng đi sao? Hơn
nữa phải có hai chiếc xe hộ tống?". Những điều này đều là quy định trong
điều lệ an toàn viết trên sổ tay, một tổ năm người hành động, hai chiếc xe có
một chiếc làm nhiệm vụ hộ tống và bảo vệ.
Tống Bình vô cùng không vui, cao giọng nói: "Cô
đang muốn gây chuyện với tôi phải không? Chúng ta bây giờ chẳng phải là năm
người sao? Hai người khác trong tổ của chúng tôi một người bị thương, một người
ốm, nếu không thì tìm hai người mới các cô làm gì. Thêm một chiếc xe nữa cô lái
được không? Nhiều chuyện!". Lính mới cái quái gì cũng không hiểu, đã chẳng
có bản lĩnh còn dám chất vấn cái này, nghi ngờ cái kia. Cho rằng mình là nữ
nhân vật chính trong tin đồn của công ty thì giỏi lắm sao.
Không khí trong xe trở nên lạnh lẽo một cách quái dị,
Chúc Tiểu Tiểu cúi đầu, cảm thấy vô cùng ấm ức, cô lớn đến thế này rồi, chưa
từng bị người ta quở trách như vậy. Tư liệu về Tống Bình, cô nhớ rất rõ, ba
tuần trước khi dẫn tổ ra ngoài làm nhiệm vụ, anh ta vì không tuân theo lệnh của
chỉ huy, để xảy ra sai sót, cho nên cả tổ đã bị công ty điều sang làm đội vận
chuyển bảo vệ linh hồn.
Công việc vận chuyển linh hồn này là công việc không
được hoan nghênh nhất của hàng ma sư, bởi vì trên cơ bản không có tính chiến
đấu, thực chất chỉ như một đội vận chuyển mà thôi. Việc trừng phạt, giáng chức
này vẫn còn canh cánh trong lòng Tống Bình cho đến bây giờ.
Tiết Phi Hà cau mày lại, rất không hài lòng đối với
thái độ của Tống Bình, nhưng cô ấy vụng miệng, cũng không biết nói gì cho phải,
chỉ đành cầm lấy tay của Chúc Tiểu Tiểu, biểu thị an ủi một chút.
Trang bị mới Tiết Phi Hà đăng ký vẫn chưa nhận được
toàn bộ, bởi vì cung tên mà cô ấy quen dùng, bây giờ rất ít người sử dụng, tất
cả các trung tâm nghiên cứu đều không có sẵn, phải làm một cái mới. Nhưng còn
tên của cô ấy thì đều đã được gắn thêm bùa chú để có thể sử dụng trước. Bởi vì
trang bị không đủ, Tư Mã Cần vẫn chưa đưa Tiết Phi Hà ra ngoài làm nhiệm vụ
lớn, từ khi nhận việc đến giờ, cô ấy mới chỉ được đưa ra ngoài ba lần, đều là
những vụ án ác linh nhỏ. Lúc này, lại để cô ấy hỗ trợ cho nhiệm vụ vận chuyển
linh hồn đang không đủ nhân lực.
Tiết Phi Hà và Chúc Tiểu Tiểu coi như khá quen nhau,
hai người thường xuyên cùng tăng ca tập luyện. Bản lĩnh của Tiết Phi Hà lớn hơn
Chúc Tiểu Tiểu rất nhiều, trong công việc chẳng gặp phải chút áp lực nào. Cô ấy
biết Chúc Tiểu Tiểu không phải xuất thân trong gia tộc hàng ma, những tin đồn
trong công ty cũng có nghe qua, nhưng mà con người cô ấy vốn thật thà yên phận,
không có những suy nghĩ không đúng.
Thế là cả đ