
gươi thích ăn đó! Đi thôi! Vì chờ ngươi, chúng ta đều đói bụng lắm nè, nhưng Khói
Nhẹ tỷ tỷ cần phải chờ ngươi trở về mới cho phép động đũa, chúng ta mau
vào thôi!
_ Phải ko?- Hoa Trầm Hương nhìn về phía Trầm Khói Nhẹ mâu quang hiện lên 1 tia ôn nhu- Khói Nhẹ, vất vả ngươi!
Quân Phi Vũ nhìn Trầm Khói Nhẹ bởi vì
người tro lòng này 1 câu mà thiếu chút nữa rơi lệ, 2 tròng mắt 4 phía
càng ngập đầy hơi nước, đầy vẻ ôn nhu nhu nhược, sợ rằng nếu nàng là nam nhân, cũng sẽ hận ko thể đem nàng đặt ở tro lòng bàn tay mà che chở!
Nàng lắc đầu- Ta k vất vả, chỉ cần ngươi có thể thích, liền đáng giá.
Nói xong, Trầm Khói Nhẹ ánh mắt còn nhẹ
liếc mắt 1 cái về phía Quân Phi Vũ, cái loại này muốn nói còn hưu vị
đạo, thực sự bị nàng diễn dịch tới cực hạn.
Như vậy 1 nữ tử đã mỹ lại có vị đạo, Hoa Trầm Hương thế nào liền chịu bỏ qua đây? Hoặc là, bọn họ vốn là 1 đôi,
hiện tại lại bởi vì nàng đến mà có biến hóa? Bằng ko, giải thích thế nào bọn họ lúc nhìn thấy nàng liền kinh ngạc cùng cứng ngắc.
_ Đi thôi! Khói Nhẹ, chúng ta cũng đừng
đứng ở cửa nói!- Dung Thơm Thơm phong độ hiển nhiên ko có hảo như Trầm
Khói Nhẹ, túm khởi Hoa Trầm Hương liền muốn đi vào tro.
Quân Phi Vũ nhưng thật ra vẫn hàm chứa
cười, nàng đảo muốn nhìn 1 chút, Hoa Trầm Hương sẽ đem nàng đặt ở vị trí nào đây, cũng là vị trí của mình tro lòng hắn.
Nếu như hắn thực sự là 1 nam nhân đa tình, muốn ba vợ bốn nàng hầu, kia thứ cho nàng ko thể phụng bồi!
Nếu như hắn chịu vì nàng buông tha hoàng vị, nàng nên…
Nghĩ tới đây, Quân Phi Vũ đột nhiên có
chút kinh hãi, chẳng lẽ mình thật đúng là hi vọng xa vời Hoa Trầm Hương
sẽ vì mình buông tha hoàng vị, liều lĩnh theo sát nàng đi sao?
Làm sao có thể?
Nàng ko khỏi thầm mắng mình quá mức ngây thơ rồi, nếu quả thật là như vậy, Hoa Trầm Hương cần gì phải hoa nhiều
như vậy tâm tư, nghĩ hết biện pháp liều lĩnh mang chính mình trở về
Thương Ngô quốc chứ? Nói hắn có bao nhiêu thích nàng, nói hắn ko thể phi nàng, nàng thật đúng là ko dám tin.
Mặc dù nàng cực có tự tin, nhưng so tâm với tâm, luận mạo với luận mạo, vị Trầm Khói Nhẹ trước mắt này sẽ ko thua nàng đâu.
Hắn cần gì phải xá cận cầu viễn?
Là nguyên nhân gì làm cho Hoa Trầm Hương ko thể phi nàng đây?
Nàng biết chắc là có nguyên nhân, chỉ bất quá, nàng nhất thời còn ko tìm ra được.
Hoa Trầm Hương dù sao cũng là cái người
thông minh, chỉ cần liếc mắt nhìn, hắn có thể đoán ra tâm tư mọi người, ý tứ Dung Thơm Thơm hắn đương nhiên minh bạch, bất quá là muốn cho Quân
Phi Vũ 1 hạ mã uy, nhưng nàng lại ko biết, đối với Quân Phi Vũ, mặc kệ
về công về tư, hắn hiện tại cũng ko thể mất đi nàng.
Thế là, hắn nhẹ nhàng rút ra bị Dung
Thơm Thơm ôm lấy tay, ko để ý Dung Thơm Thơm mắt lạnh, nhẹ chạy bộ đến
vị nữ tử kia mặc dù ánh mắt lạnh nhạt nhưng lại vẫn như cũ mỉm cười mà
đứng bên người, ôn nhu che chở- Tiểu Vũ, đi thôi! Khói Nhẹ tay nghề vô
cùng tốt, chúng ta đều thích thức ăn nàng làm, nàng nhưng ko dễ dàng
xuống bếp, hôm nay, chúng ta thế nhưng rốt cuộc lại có lộc ăn.
Quân Phi Vũ ngước mắt nhẹ nhìn hắn, nhẹ
nhàng mà cười, sau đó tiến đến bên tai hắn tiền thổ khí như lan- Ko nghĩ tới, vừa mới đến nơi đây liền thấy được hồng nhan tri kỹ của ngươi, đêm nay ta sẽ tính thật kỹ với ngươi!
Kia thổi hơi thở tới bên tai, làm cho
hắn cảm giác được 1 trận tê dại, kia kiều mềm mại nhu ngữ khí, mang theo dụ hoặc ngôn ngữ, tro nháy mắt làm cho Hoa Trầm Hương nổi lên phản ứng.
Hắn nhẹ nắm tay nhỏ bé của nàng, nhìn
tiến con ngươi của nàng ở chỗ sâu tro, tà tà câu môi khẽ cười, cũng ko
kiêng dè, đồng dạng ở lỗ tai của nàng biên đáp lại- Hảo, ngươi thích
tính kỹ bao nhiêu đều được, đêm nay toàn bộ do ngươi tác chủ, được ko?
Quân Phi Vũ ngửa đầu, ngọt ngào cười- Hảo!
Nhìn nàng kia cười tươi như hoa mặt mày
loan loan xinh đẹp bộ dáng, Hoa Trầm Hương cũng nhịn ko được nữa, cúi
đầu nhẹ trác 1 chút môi anh đào của nàng.
Quân Phi Vũ nhẹ liếc mắt 1 cái đứng ở
tiền phương 2 nữ nhân kia, quả nhiên thấy Trầm Khói Nhẹ vẻ mặt tái nhợt, 2 tròng mắt doanh lệ, 2 tay chăm chú khoanh ở 1 khối, suy yếu tựa như
là lập tức muốn té xỉu, Quân Phi Vũ nhịn ko được nhẹ giọng nói- Trầm
Hương, ngươi xem ngươi, biểu hiện rõ ràng như thế, nếu như vắng vẻ quận
chúa bọn họ, quận chúa cần phải chỉnh ngươi.
Hoa Trầm Hương ko cho là đúng nhẹ liếc
Dung Thơm Thơm liếc mắt 1 cái, quay đầu lại vô cùng thân thiết quát 1
chút mũi Quân Phi Vũ, nhẹ nhàng hừ- Thơm Thơm mới sẽ ko giống như ngươi
keo kiệt như vậy đâu! Đúng ko? Thơm Thơm…
Dung Thơm Thơm ko có trả lời câu hỏi Hoa Trầm Hương, lại hung hăng trừng Quân Phi Vũ liếc mắt 1 cái, kéo Trầm
Khói Nhẹ liền hướng khác phóng đi.
Kia hấp tấp động tác, có thể nhìn ra được nàng là đang cực kỳ xúc động.
_ Này Thơm Thơm thật đúng là…- Hoa Trầm
Hương lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ hướng nàng giải thích- Tiểu Vũ, ngươi
đừng cùng nàng tính toán, Thơm Thơm chính là tính nết tiểu hài tử, từ
nhỏ bị cha mẹ của nàng nuông chiều phá hủy, rất tùy hứng.
Quân Phi Vũ chỉ là nhẹ nhàng cười, ko nói gì.
Nàng đương nhiên sẽ ko cùng đứa nhỏ
choai ch