
h hạ, tới khi sinh ra được Hồng Liên bớt nữ hài mới thôi.
Quân Phi Vũ lại hỏi- Kia có ko khả năng c di truyền ách đại? Tỷ như thế hệ này ko có Hồng Liên bớt, đời sau mới
xảy ra 1 đứa nhỏ có Hồng Liên bớt đi?
_ Lịch đại đều ko khả năng như vậy, đều
là do Hồng Liên nữ tử đời đời tương truyền. Phàm là Hồng Liên nữ tử, tất là tiếp theo mặc cho nữ hoàng bệ hạ.
Quân Phi Vũ ai thán 1 tiếng- Ko phải chứ? Vậy sau này ta muốn mà sinh ko được làm sao bây giờ?
Quân Mạc Sầu cười nói- Phượng Hoàng quốc ta trải qua mấy trăm năm trường thịnh ko suy, còn chưa có thử qua kia 1 khi sinh ko ra Hồng Liên bớt nữ hài. Ngươi cũng đừng buồn lo vô cớ.
_ Mẫu hoàng, thế nhưng nữ nhi có cảm giác chính mình có cái gì địa phương ko thích hợp a?
_ Đi, trẫm dẫn ngươi đi được thêm kiến thức.
Quân Mạc Sầu nói xong, thân thủ vỗ nhẹ 2 chưởng, Vô Tâm tro nháy mắt xuất hiện ở trước mặt các nàng.
_ Thủ chặt điểm, đừng cho người khác tiến vào!
_ Tuân lệnh!- Vô Tâm nói xong 1 câu, 1 cái lắc mình lại tro nháy mắt biến mất ko gặp.
Quân Phi Vũ thấy là sửng sốt, oa tắc,
thật đúng là tựa như trên ti vi diễn vậy, đến vô ảnh, đi vô tung nha,
nàng nếu có thể học được khinh công thì tốt rồi, chí ít vạn nhất có
chuyện gì, trốn khởi mệnh tới cũng lưu được mau nha!
_Vũ nhi, cùng mẫu hoàng qua đây!
Quân Mạc Sầu kéo tay nàng, lại đi tới
phòng ngủ của mình, ko hề kiêng kị ở trước mặt nàng mở ám môn, nắm nàng
đi vào phòng nội tối.
Quân Phi Vũ vừa mới bắt đầu còn ko thích ứng, nhưng 1 hồi, nàng liền phát hiện sự khác thường của mình, ánh mắt
của nàng thế nhưng có thể tro bóng đêm thấy mọi vật .
Tro lòng của nàng nhảy “Đột” 1 chút, cả
người như là đột nhiên bị tiêm vào thuốc kích thích, lại hưng phấn lại
thấp thỏm nắm chặt tay mềm của Quân Mạc Sầu, chờ mong nữ hoàng bệ hạ
mang nàng tiến vào thần tích kế tiếp, lại 1 lần nữa lĩnh hội cái loại
cảm giác làm cho nàng kinh tâm điện giật cùng vui sướng.
Ở mật đạo trung thất cong bát quái đi qua 1 lần, Quân Mạc Sầu cuối cùng dừng lại đứng ở trước 1 mặt tường.
Quân Phi Vũ nhìn mặt tường gập ghềnh
này, tâm càng thêm khẩn trương nhảy dựng lên, có phải hay ko rốt cuộc
giấu đến bảo thất? Có phải hay ko có thể thấy cả phòng chói mắt vàng bạc tài bảo? 1 hồi vừa cười chính mình, nhất định là muốn tiền đến phát
điên rồi đi? Vẫn là thu liễm 1 chút cho thỏa đáng, miễn cho nữ hoàng bệ
hạ bất mãn.
Quân Mạc Sầu thân thủ nhẹ nhàng nhấn 1
cái, 1 trận rất nhỏ tiếng “Cạc cạc” vang lên, 1 đạo đá bắn ra, tiến vào 1 cái vòng tròn bàn tựa như phòng ở, dưới đất là 1 trận đồ Bát Quái.
_ Vũ nhi, cẩn thận 1 chút, theo mẫu hoàng cước bộ giẫm qua đây, 1 bước giẫm sai, mạng của ngươi sẽ ko còn!
Quân Phi Vũ bị nàng hù sợ đến mồ hôi
lạnh gió mát, nháy mắt 1 cái cũng ko trát, hết sức chăm chú nhìn chằm
chằm chân của nàng, đại não cao tốc xoay tròn, nhớ kỹ Quân Mạc Sầu sở
đạp mỗi 1 bước, từng bước 1 vượt đi qua, cuối cùng cũng nghe được Quân
Mạc Sầu kêu- Dừng!
Lại là 1 cái thạch cửa mở ra, Quân Phi
Vũ cái miệng nhỏ nhắn lập tức trương thành “0″ hình, chỉ có 1 hình cầu
bằng nắm tay màu trắng, treo ở 1 ngọc bồn bầu trời, chính đang ko ngừng
xoay tròn, quanh thân tản mát ra 1 loại ánh sáng thất thải quang mang,
toàn bộ thạch thất bị loại thất thải quang mang này sở vây quanh. Mà các nàng, giống như là tiên nữ qua lại ko ngớt ở thải hồng, lúc nhìn ở thải hồng chiếu rọi xuống đối phương, đều có 1 loại cảm giác kinh diễm.
Quân Phi Vũ ở tro lòng thán phục, trời
ạ! Bảo bối này là cái gì vậy trời, làm sao lại xinh đẹp như vậy? Nàng
thật muốn giấu tiến tro túi quần, đem nó cư nhiên trở thành đồ của mình.
Quân Mạc Sầu nhìn nàng cười- Thế nào? Nhìn thấy Thiên Linh châu rất chấn động đi?
Quân Phi Vũ dùng sức gật đầu- Mẫu hoàng, hạt châu này quá đẹp!
_ Nó ko chỉ đẹp, nó còn có thể mang
ngươi tiến vào thế giới bên kia!- Quân Mạc Sầu cười dắt tay nàng- Đến!
Đem tay ngươi phóng đi tới, nhắm mắt lại, theo cảm giác của ngươi, để
coi ngươi sẽ nhìn thấy những thứ kỳ tích gì?
Quân Phi Vũ đưa tay chạm nhẹ vào Thiên
Linh châu, nhắm mắt lại, chỉ bằng bản năng nhưng là Thiên Linh châu đã
mang cho nàng cái cảm giác này.
Xúc cảm vào tay ôn nhuận nhẵn nhụi, mà
theo sát, có 1 cỗ nhiệt lưu theo Thiên Linh châu thượng từ từ truyền
sang cánh tay của nàng, đồng thời cũng chậm rãi chảy vào khắp chỗ trên
Thiên Linh châu.
Đột nhiên, nàng cảm giác mình như là đi
vào 1 tinh ko, mà khắp tinh ko giống như là hé ra 1 thước phim điện ảnh, bỗng truyền vào thị giác của nàng 1 màn thịnh yến lộng lẫy xa hoa, cái
loại cảm giác này thực sự phi thường kỳ diệu, ko cách nào hình dung.
Cửu trọng cung khuyết, mỹ lệ ngự hoa
viên, 1 đám mỹ nữ xinh đẹp mặc cung quần lụa mỏng đang hoan ca khởi vũ,
nàng mới vừa vung lên môi, nhưng 1 màn kế tiếp, lại làm cho nàng cười
cũng ko nổi.
Màn hình tro nháy mắt biến đổi, Quân Phi Vũ nhìn chính mình năm ấy 10 tuổi, đang dùng chân hung hăng nện 1 nô
tài, cái nô tài kia ôm đầu nghiêng thân thể cuộn mình ngã xuống dưới
đất, toàn bộ mặt đã bị nàng đá đến máu tươi nhễ nhại, chính đang ko
ngừng thống khổ tr