
ó cha mẹ cùng ca ca xử lý, vì thế, từ nhỏ đến lớn, người tro nhà
đều vẫn ko thế nào quản ta, tùy vào ta phong hoa tuyết nguyệt sống.
Thẳng đến năm nay 25 tuổi, gia phụ gia mẫu đều muốn ép ta cưới vợ, ta
đây mới trốn thoát. Sợ bọn họ tìm được ta, cho nên mới chạy đến những
quốc gia khác chung quanh du ngoạn.
_ Ngươi chỉ có 1 người đi ra?
_ Đúng vậy!- Tư Trường Thanh nhíu mày cười khẽ- Thế nào? Ngươi là lo lắng ta tự mình quản ko được?
Quân Phi Vũ làm như có thật gật gật đầu- Xác thực lo lắng! Trông ngươi này bộ dáng ngây ngốc, ta còn thật lo
lắng ngươi bị người ta bắt cóc.
Nói xong, nhìn thấy Tư Trường Thanh kia hắc tuyến gắn đầy khuôn mặt tuấn tú, lúc này mới nhịn ko được cười ha ha đứng lên.
Tư Trường Thanh trừng mắt- Nguyên lai ngươi là chọc ta nha! Tiểu Vũ, ngươi thật là xấu!
Quân Phi Vũ dừng tươi cười, che miệng ho nhẹ 2 tiếng- Có phải hay ko cảm giác bị ta lừa? Hối hận?
_ Ko! Ko hối hận! Chỉ là, lại để cho ta
gặp được mặt khác 1 mặt của Tiểu Vũ, nguyên lai, ngoại trừ ưu nhã thong
dong, Tiểu Vũ còn có 1 mặt đáng yêu như thế đẹp đẽ. Ta rất thích!
Tư Trường Thanh nói xong, nhìn nàng cười ko ngừng, cười đến Quân Phi Vũ có chút da đầu tê dại- Ngươi cười được
gian trá như thế, muốn làm gì?
_ Ta nghĩ muốn…
_ Hôn ngươi- Kia 2 chữ cũng ko nói đến miệng, Tư Trường Thanh trực tiếp dùng hành động bày tỏ.
Tro lòng của hắn ở lặng yên nhớ kỹ, Tiểu Vũ, ta quá thích ngươi, thích được quả muốn đem ngươi ôm vào tro ngực,
cả đời yêu ngươi!
_ Khụ khụ… , khụ khụ… ,
Đột nhiên, cửa truyền đến 1 tiếng ho nhẹ, cả kinh 2 người ôm hôn người cấp tốc tách ra.
Quân Phi Vũ ngước mắt nhìn sang, chỉ thấy Tiêu Bạch đứng ở cửa, chính tự tiếu phi tiếu nhìn bọn họ.
Quân Phi Vũ ko hổ là kinh nghiệm khảo
nghiệm lâu lẫn vào tay già đời tình trường, tro nháy mắt liền khôi phục
thong dong, nhưng thật ra Tư Trường Thanh, tựa bị người “Bắt gian tại
trận” như nhau, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng 1 mảnh, thấy Quân Phi Vũ lại
nở nụ cười.
_ Tiêu Bạch, ngươi cũng đừng dọa chết Trường Thanh.
Tiêu Bạch đi đến, cười nói- Nếu Trường
Thanh đã đạt được thê chủ đại nhân tán thành, ko bằng làm cho Trường
Thanh triệt đến Xuân Phong lâu cùng chúng ta cùng nhau tác làm bạn, dù
sao Xuân Phong lâu còn có phòng ở.
_ Trường Thanh, ý tứ của ngươi đâu?- Quân Phi Vũ vẫn là tôn trọng hắn.
Tư Trường Thanh gật gật đầu- Nếu Tiêu
huynh ý tốt như vậy, Trường Thanh lại há có thể ko tán thưởng, đương
nhiên là nghe Tiêu huynh an bài.
Tư Trường Thanh mặc dù đơn thuần, người
lại là băng tuyết thông minh, chỉ là mấy ánh mắt, hắn đã hiểu Tiêu Bạch ở tro lòng Quân Phi Vũ phân lượng thế nào, hắn ko cầu ánh mắt của nàng
trường trú ở trên người của hắn, nhưng cầu, có thể lúc nào cũng thấy
thân ảnh của nàng, ngày ngày cùng nàng nói lên 2 câu, tâm liền thỏa mãn!
Đã từng vân đạm phong khinh, tựa hồ bắt đầu dần dần cách xa chính mình.
_ Tiêu Bạch, còn có chuyện khác sao?
Tiêu Bạch đem vật hồ sơ cầm tro tay đưa
cho nàng- Đây là các phủ nha trình tư liệu nhân sự ngày mai bắt đầu dự
thi, đang muốn tìm ngươi thương lượng đây!
Quân Phi Vũ nhìn Tiêu Bạch đưa tới hồ
sơ, dù cho nàng trước đã giao các quan sai tri huyện dùng tứ khai giấy
Tuyên Thành đến họa cùng điền thông tin tư liệu, nhưng danh sách một
nghìn cái tuấn nam trúng cử, lũy đứng lên vẫn là 1 chồng lớn thật dày,
nhìn rất đủ dọa người.
_ Tiêu Bạch, đem tài liệu kia phóng trên bàn đi! Chúng ta cùng nhau nhìn xem có cái nhân vật nào xuất sắc, trước đem hắn lấy ra đến, đến lúc đó ta lại lưu ý 1 chút.
Nói xong, Quân Phi Vũ nhìn thấy Tiêu
Bạch cùng Tư Trường Thanh sắc mặt vi giật mình 1 chút, nàng đột nhiên
cảm thấy làm cho thân là phu thị bọn họ vì mình chọn nam nhân dường như
thật có 1 chút ko ổn, mang theo xin lỗi hướng bọn họ cười cười, lập tức
đổi giọng nói- Quên đi, Tiêu Bạch, ngươi vẫn là đem hồ sơ đưa đến phòng
ngủ của ta, đêm nay ta lại từ từ xem.
Tiêu Bạch nhẹ nhàng cười- Ở nơi này xem đi! Có chúng ta giúp ngươi, việc tuyển chọn cũng nhanh 1 chút! Đúng ko?
_ Trường Thanh.
Tư Trường Thanh nhận được Tiêu Bạch ý
bảo, cũng theo cười nói- Tiêu đại ca nói đúng, nhiều người, nhiều giúp
đỡ. Trừ phi…Tiểu Vũ sợ chúng ta làm bừa!
Quân Phi Vũ nhìn bọn họ tuấn mặt biểu lộ tươi cười, ở trên người của bọn họ, nàng nhìn thấy bao dung cùng thông
hiểu, mũi đột nhiên có chút lên men.
Đi lên phía trước, nàng giang 2 tay 1 tả 1 hữu chăm chú đưa bọn họ ôm lấy, tựa đầu mai nhập bọn họ liền dựa vào
tro lòng cùng 1 chỗ, thanh âm bởi vì cảm động, mà mang theo 1 tia khàn
khàn- Tiêu Bạch, Trường Thanh, cám ơn các ngươi đối với ta khoan dung
cùng bảo vệ! Ta rất cao hứng, thực sự! Rất cao hứng. . .
Rõ ràng rất cao hứng, lệ lại chảy xuống.
Tiêu Bạch vỗ nhẹ lưng của nàng, mũi cũng có chút toan- Đứa ngốc, nếu cao hứng, nên cười mới đúng.
Hắn biết, Quân Phi Vũ minh bạch bọn họ
khổ, cũng minh bạch bọn họ thỉnh thoảng sẽ có ủy khuất, vì thế, mỗi lần
nàng mặc kệ với ai cùng 1 chỗ, đô hội tận lực làm cho đối phương cảm
giác hài lòng, cảm thấy mình được nàng cần, cũng làm cho đối phương cảm
giác đ