
ơng đối nghiêm, hôm nay cũng là ta trộm đi tới, có
lẽ, lần sau đi ra chúng ta cũng còn có thể gặp được. Trường Thanh, nếu
có duyên, thì sẽ gặp lại; nếu thật vô duyên, hôm nay có thể nhận thức
Trường Thanh, Tiểu Vũ đã là ko tiếc.
Tư Trường Thanh ha hả cười- Xấu hổ, xấu
hổ! Ko nghĩ tới, ta Tư Trường Thanh cũng sẽ có cấu nê thời gian, nhưng
thật ra làm cho Tiểu Vũ chê cười! Tiểu Vũ nói đúng, ngay cả ngày khác vô duyên tái kiến, hôm nay có thể cùng Tiểu Vũ quen biết, đã là Trường
Thanh 1 chuyện rất may.
_ Trường Thanh, sau này còn gặp lại!
_ Tiểu Vũ, chúng ta nhất định có thể lần thứ 2 gặp lại!
Quân Phi Vũ hướng Tư Trường Thanh chắp
tay, cuối cùng liếc mắt nhìn này bộ dạng tuấn dật, người lại tùy ý rộng
rãi nam nhân, khi hắn nóng rực hạ tầm mắt, chuyển hướng ra khỏi trà lâu
đại môn.
Nàng nhìn vạn lý ko mây tĩnh trời, khóe môi vung lên vẻ mỉm cười, bước đi liền hướng phương hướng tro cung mà đi.
Ở phía sau của nàng, lập tức đuổi kịp 1 cái đuôi, 1 đường theo đuôi.
Quân Phi Vũ lại tựa như là ko có phát
giác, vẫn đang nhẹ nhàng cước bộ mà đi, từ từ theo đại lộ tự mình nghĩ
phương hướng đi, lúc ra tới đường cái nhưng 1 cái người đi đường rất
thưa thớt, môi của nàng giác câu dẫn ra vẻ cười lạnh, ngưu quỷ xà thần
hẳn là nên đi ra đi?
Sau 1 lúc, 1 người bịt mặt chính cầm
cung tên tro tay, mũi tên lóe lam óng ánh quang mang, hiển nhiên là túy
kịch độc, chỉ cần 1 phát bắn, sợ là tức khắc đi bái kiến Diêm Vương.
Hắn đã kiên nhẫn ở chỗ này ngồi chồm hổm 1 canh giờ, ban ngày ám sát tính nguy hiểm cao hơn với đêm tối, nhưng
bọn hắn ko có lựa chọn khác, bỏ lỡ cơ hội lần này, rất khó sẽ tìm đến 1
cái cơ hội khác, vì thế mặt trên cấp nói chính là, cần phải sử xuất tất
cả thủ đoạn, cũng phải thành công!
Chủ thượng đã ở các con đường khác đều
mai phục cung tiễn, cùng với sát thủ, chỉ còn chờ mục tiêu của bọn họ
xuất hiện, chuẩn bị 1 kích giết chết.
Đương lúc cái kia y phục cung nữ phục
tinh tế thân ảnh ánh vào mi mắt hắn, người bịt mặt 2 tròng mắt xuất hiện 1 loại hưng phấn sát thủ đặc hữu thích giết chóc.
Sát thủ các nơi vận sức chờ phát động, bầu ko khí như kéo chặt huyền, 1 đãi tức phát.
Quân Phi Vũ vừa đi nhập con đường này, liền cảm giác 4 phía nơi tràn ngập 1 cỗ nồng đậm sát khí.
Cước bộ của nàng lại ko có 1 khắc dừng
lại, vẫn là như vậy nhàn nhã tự tại, làm như chưa từng có phát hiện, bên người ẩn núp có bao nhiêu nguy hiểm cùng kiếp nạn.
Khi nàng đi tới ở giữa thời gian, đột
nhiên, 4 phía “Sưu sưu” tiếng xé gió vang lên, 4 phương 8 hướng thế
nhưng đồng thời bày hé ra võng sát, các loại ám khí thẳng tắp hướng trên người nàng ở các tử huyệt thượng chào hỏi bay tới.
Trên đầu, còn có 1 trương võng phá rớt xuống.
Mắt thấy ám khí cách Quân Phi Vũ chỉ có
cự ly 1 thước, bọn sát thủ tro mắt lóe hưng phấn, chưa từng có người có
thể tại cự ly gần như vậy nội tránh mấy người cao thủ bọn hắn đồng thời
xuất kích, cá nhỏ lập tức sẽ sa lưới.
Thế nhưng, ở hưng phấn rất nhiều, thói
quen từ xa xưa tới nay của sát thủ lại để cho bọn họ tro đầu hiện lên 1
tia bất an, nếu như giết nàng là dễ dàng như vậy, chủ thượng cần gì phải xuất động nhiều cao thủ như thế tới giết nàng?
Ngay chúng sát thủ dẫn theo 1 lòng, cho
rằng Quân Phi Vũ nhất định sẽ bỏ mạng hoàng tuyền thời gian, Quân Phi Vũ quanh thân đột nhiên sáng lên 1 đạo nhàn nhạt rặng mây đỏ, sở hữu bắn
về phía của nàng tên cùng ám khí, giống như là bắn vào tường đồng vách
sắt thượng, sôi nổi rơi ở dưới đất.
Gắn vào trên đầu nàng kia trương lưới
lớn dùng trời tàm ti dệt thành đao thương lực sát hại rất lớn, vào giờ
khắc này, thế nhưng vô pháp lại tấc rơi nửa phần, cứ như vậy quỷ dị treo ở đầu của nàng thượng.
4 phía ánh mắt sát khí ở tro nháy mắt trừng lớn, lúc này, ánh mắt của bọn họ lý thiểm ko phải hưng phấn, mà là sợ hãi.
Dù ko biết rõ chuyện gì nhưng vẫn sinh ra 1 loại bản năng sợ hãi.
Bọn sát thủ còn ko có sợ hãi trung chạy
trốn ra ngoài, đã nhìn thấy cung tên cùng ám khí mình bắn ra đã đồng
thời bay trở về, bọn họ muốn lánh, lại phát hiện động tác của mình thế
nào cũng ko thể kịp so với ám khí đang bay trở về.
Bọn sát thủ nghe được ám khí đâm vào nơi cổ họng thanh âm, “Phác” 1 tiếng vang nhỏ, sau 1 khắc, đầu óc liền lâm
vào tro bóng tối.
Sát thủ, rốt cục ko người nào trốn khỏi thoát số mệnh bị giết.
Nghe được 4 phía những người đó ngã xuống thanh âm, Quân Phi Vũ khóe môi nhanh được càng khai.
Nàng thật ko ngờ, này “Hoa Sen bảo điển” thượng võ công thật đúng là cực kỳ lợi hại, nàng bất quá mới luyện mấy
tháng mà thôi, đây cũng là lần đầu tiên nàng đem hết toàn lực sử xuất
hoa sen tâm pháp, thật ko ngờ, thế nhưng sẽ lợi hại như thế! Nàng thế
nhưng có thể dễ dàng phản giết này đó sát thủ.
Vừa ra chiêu phản giết, bằng tất cả đều là chính nàng bản năng phát huy được trạng thái điều kiện tốt nhất.
Đó là 1 loại cảnh giới.
Ở 1 khắc kia, nàng cảm thấy 1 loại vạn vật cảnh giới toàn bộ đều nắm ở tro tay nàng.
Khi nàng cảm giác được 4 phía truyền đến sát khí, hoa sen tâm pháp cũng đã vận chuyển.
Khi nàng hết sức chăm chú thời