Insane
Hạnh Phúc Thật Sự Mong Manh?

Hạnh Phúc Thật Sự Mong Manh?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324163

Bình chọn: 9.5.00/10/416 lượt.

tình nguyện là người để nó dựa

vào. Cửa phòng vẫn đóng kín,thời gian nặng nề trôi như muón bóp

nghẹt trái tim họ những người chờ đọi bên ngoài.

“ cạch” cửa phòng vừa được mở ra 3 người nhanh chóng lao đến bên

bác sĩ

- Bác sĩ con gái tôi thế nào? – bà Chi khẩn trương, nó thì im lặng

lắng nghe

- Gia đình hãy bình tĩnh – bác sĩ mệt mỏi trấn an họ – sức khoẻ

của cô ấy quá yếu cộng thêm việc có tiền sử bệnh tim nên thật sự

thì rất nguy hiểm cho việc mang thai và sinh nở

- Ông nói vậy là sao hả? chính ông đã nói sức khoẻ nó tốt có

thể sinh… - bà Chi giận dữ

- Xin lỗi bà! cô nhà đã cầu xin chúng tôi giữ bí mật này, cô ấy

muốn sinh đứa trẻ bằng mọi giá – bác sĩ

- Không phải nói nhiều nữa ông mau nói đi bây giờ là như thế nào –

nó lúc này lại bình tĩnh kì lạ, trong khi bà Chi gần như quỵ ngã

trong tay Jack

- Chúng tôi tính đến trường hợp xấu nhất, có thể chỉ giữ được

mẹ hoặc con…

- Cứu chị ấy bằng mọi giá – giọng nhẹ nhàng vang lên nhưng đầy

kiên quyết và uy lực, không để bác sĩ nói thêm lời nào nó giựt lấy

bản cam kết trên tay y tá nhanh chóng kí vào. Bác sĩ lại quay vào

phòng sanh tiếp tục cuộc chiến đấu cùng tử thần. Trong khi đó bà Chi

đã được đưa vào phòng nghỉ chuyền nước lấy sức.

“ chị có thể chị sẽ giận, sẽ hận em nhưng hãy để em ích kỉ 1

lần em mất mẹ rồi không muốn mất luôn chị, xin chị đừng rời bỏ em và

mọi người xin chị” lòng nó không ngừng cầu xin chị nó ở lại

Chờ đợi chờ đợi nó ghét phải chờ thế này ruột gan như bị thiêu

đốt mà bản thân phải ngồi im không làm được gì cả.

“oe oe oe oe..” cô y tá mừng rỡ mang đứa trẻ ra ngoài

- Là bé trai, là một bé trai kháo khỉnh tuy hơi yếu…

- Chị gái tôi thế nào? – nó không liếc đứa trẻ mà lo lắng cho

Nhã phương

- Cô ấy…

- Tránh ra – nó thô bạo đẩy cô y tá rồi chạy vào trong

- Chị chị sao rồi mệt lắm không,mở mắt ra nói chuyện với em đi –

nó hoảng khi thấy cô ấy nhắm nghiền đôi mắt

- Ngốc ..đừn..g..khóc, chị không sao..- Nhã phương khẽ động mi mệt

mỏi

- Ừ em có khóc đâu – nó lau vội nước mắt

- Đồng … hứa ..v..ới chị…

- Chị khỏe đi rồi cái gì em cũng hứa với chị nha – nó vội vàng

cắt lời nó sợ phải nghe những lời đó

- Con… trai chị nó rất đáng yêu nó giống anh ấy chị ..chi rất

muốn tự tay chăm sóc nó nhưng k…hô..ng được rồi – cô đột nhiên rành

rọt mà nói hết lòng minh có thể cái này gọi là hồi quang phản

chiếu – thay chị yêu thuơng nó và mẹ,xin lỗi mẹ giúp chị xi..n lỗi…..

Nhã Phương trút hơi thở cuối cùng trong nước mắt và tiếc nuối

- Chị à đừng đùa mà không vui đâu xin chị đừng đùa mà

huhuuuhuuuu………..tiếng nó khóc ai oán vang cả bệnh viện, các bác sĩ

và y tá có mặt không kìm được lòng mà rưng rưng nước mắt

- Con ơi…- bà Chi vừa đi đến cửa nghe tiếng khóc của nó mà toàn

thân không sức lực khuỵu xuống

Jack đau lòng không kém nhung anh phải cố gắng mạnh mẽ, mạnh mẽ

để làm chổ dựa cho họ. Không gian im lặng chỉ có tiếng khóc than vang

vọng khắp nơi.

- Tên khốn đó sẽ không sống tốt – nó rít lên trong miệng ánh mắt

tràn đầy sự oán hận và đau khổ.

*3 ngày sau*

- Con sẽ đưa chị ấy đi,dì hãy ở nhà nghỉ ngơi và chăm sóc đứa

trẻ – nó lên tiếng phá vỡ không khí im lặng

- anh sẽ đi cùng em – Jack đề nghị

- không ,anh có nhiều việc phải làm,vả lại không thể bỏ dì ở đây

1 mình – nó kiên quyết

- được cứ làm theo ý con – bà Chi mệt mỏi

*sân bay*

- mọi việc cẩn thận – Jack nhìn nó xót xa, mới vài ngày mà nó

ốm đi nhiều quá

- uhm – nó ôm theo cái bọc vải đựng hũ tro cốt của Nhã Phương đi

Ngồi trên máy bay nó giở quyển nhật kí của Phương ra đọc lại

“ ngày…tháng…năm….

Mình yêu rồi lần đầu gặp anh ấy mình đã bị anh mê hoặc ngay ,có

vẻ anh ấy cũng thích mình,ôi tim minh nó cứ đánh lô tô ……………………….

Ngày…tháng….năm…..

Người mình lạ quá sao cứ mệt mỏi thế nhỉ,dao này mình cứ thích

ăn mấy thứ chua chua,………………………………………………………………………..

Mẹ biết chuyện rồi nhìn mẹ đau buồn mà mình ghét bản thân

quá,nhưng mình không hối hận,mình yêu anh ……………………..………………………

Ngày…tháng….năm…..

Mẹ ,Đồng cả Jack nữa xin lỗi mọi người khi luôn làm cho cả nhà lo

lắng, ……sức khoẻ con yếu nhưng không thể nói với mọi người con nhất

định phải sinh đứa trẻ này,xin lỗi

Mẹ ơi nếu con có chuyện gì mẹ hãy đưa con về việt nam nhé vì đó

là quê huơng của con và anh ấy cũng ở đó,con muốn được ở cùng bầu

trời với anh ấy”

Gấp lại quyển nhật kí nó huớng tầm mắt ra ngoài cửa sổ máy

bay, “ chị em