XtGem Forum catalog
Hân Hân Hướng Vinh

Hân Hân Hướng Vinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323091

Bình chọn: 8.5.00/10/309 lượt.

vang, ánh mắt tiểu bạch thỏ đỏ hoe ngẩng lên, vừa nhìn

thấy anh xuất hiện, lập tức kinh hoảng nhảy xuống ngựa gỗ, kéo váy lên

hướng cửa sau, bằng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy.

Nữ nhân này lại muốn bỏ chạy?! Cô cư nhiên lại muốn chạy trốn anh?!

Hướng Vinh đứng tại chỗ một giây, lập tức nổi trận lôi đình đuổi theo.

Hai người một trước một sau, ngay tại sân thể dục truy đuổi.

Hân Hân khóc đến tâm hoảng ý loạn, tuy rằng chạy trốn rất nhanh, nhưng lại vẫn dễ dàng bị đuổi kịp. Chạy không đến ba trăm mét đã bị Hướng

Vinh ôm lấy, mang cô đang không ngừng giãy giụa vác lên vai, nhắm hướng

xe đi ra.

“A – bỏ em xuống dưới, bỏ em xuống! Em không muốn trở về, không muốn –” Hân Hân liều mình giãy dụa, thậm chí lấy tay đập vào

vai anh thật mạnh, nhưng anh thân thể cường kiện, căn bản không đem công kích của cô để vào trong mắt, tự nhiên mở cửa xe đẩy cô vào.

“Đi vào!” Hướng Vinh tức giận đến sắc mặt xanh mét, không để ý tới kháng nghị của cô, đè đầu của cô xuống nhét vào trong xe.

“Không muốn!” Trên đầu tay vừa buông lỏng, Hân Hân lập tức chuồn ra, lại muốn chạy trốn.

Hướng Vinh tức giận đến hai mắt tối sầm.

Anh hít sâu một hơi, lại lần nữa đuổi theo, chỉ với một hai bước đã

bắt lại cô. Lúc này, anh cũng không lên xe mà trực tiếp ôm lấy cô xuyên

qua vườn trường, băng qua ngã tư bên ngoài trở lại hội trường nơi tổ

chức lễ cưới.

~~**~**~~

Phòng tiệc chật ních người,

bạn bè thân hữu đều đã tới tham gia đông đủ. Cả những người không nhận

được thiếp cưới, lúc này cũng đều bị hấp dẫn chạy đến xem.



như ban ngày, Hướng tộc trưởng tử tây trang thẳng tắp, khiêng cô dâu Âu

Dương Hân Hân mặc lễ phục lụa trắng tiến vào, miệng cô dâu thì gào lên

“Không lấy chồng, không lấy chồng”. Đi qua con đường náo nhiệt nhất thị

trấn, mọi người đều bỏ lại công việc trong tay, chạy theo phía sau nhìn, thích thú chờ xem tình tiết mới nhất phát triển.

Bên ngoài nhà hàng, các tân khách vừa thấy bọn họ trở lại đều nhẹ nhàng thở ra, lại nghe được Hân Hân nức nở kêu.

“Hướng đại ca – thả em xuống, em không lấy chồng , anh làm sao có thể như vậy, ô –”

“Cái gì?!” Lý Nguyệt đang nằm trên ghế đắp khăn lạnh, lập tức quăng

cái khăn trên trán xuống nhảy dựng lên.“Không lấy chồng?! Đồ ngu! Các

ngươi mỗi ngày buổi tối tám giờ đều ở trong phòng lầu hai lăn qua lăn

lại, bây giờ “Phi long tại thiên” (ý giống như câu gạo nấu thành cơm của VN đó) cũng đều diễn xong rồi, cho dù ngươi còn có chút gì cũng đều đã

bị nó ăn đến sạch sẽ, chuyện tới phút này, ngươi làm sao có thể nói

không lấy chồng?”

“Đúng vậy đúng vậy” Mọi người đều gật đầu phụ họa, đại biểu đồng ý.

Trong phim nói người tốt có tất có hảo báo, người xấu sẽ bị báo ứng,

không phải là tan nhà nát cửa, thì cũng là bị điên. Đến cuối phim, chẳng phải người có tình đều trở thành thân thuộc đó sao?!

Hân Hân

thở dốc vì kinh ngạc, cảm thấy vô cùng xấu hổ, cũng không dám nhìn bà

con hàng xóm chung quanh, vùi mặt vào trong tay nhỏ bé khóc nức nở.

Hướng Vinh mang cô đi vào chỗ tận cùng của phòng tiệc trước khi lãnh nghiêm mặt thả cô xuống dưới.

Lúc này, cô lại không chạy trốn mà chui vào trong lòng anh, nắm chặt

áo anh, đem mặt chôn ở trong ngực anh, hai vai gầy run lên, thương tâm

nức nở .

“Ai a, Hân Hân a, dù sao gạo cũng đã nấu thành cơm, ngươi còn náo loạn làm khó cho mọi người sao?”

“Đúng vậy, Hân Hân, Hướng Vinh cũng không phải không chịu cưới ngươi, ngươi hiện tại nói không lấy chồng là muốn như thế nào?”

“Đúng rồi, Hân Hân, ngoan, đừng khóc, ngày vui mà khóc sướt mướt thật

là không tốt nha. Đến đây, đến đây, lau khô nước mắt, ngoan –”

Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm nương tử quân lại tụ họp kéo đến, đồng loạt cướp lời mở miệng.

Hân Hân căn bản không còn mặt mũi gặp người, càng thêm vùi sâu vào

trong lòng Hướng Vinh, kiên trì không chịu ngẩng mặt lên, ngược lại còn

khóc lớn hơn nữa.

Hướng Vinh sắc mặt trầm xuống, nhìn tiểu nữ nhân trước ngực, tiếp theo ngẩng đầu nhìn mọi người.

“Đi ra ngoài.” Anh lạnh giọng nói.

Hướng Nhu là người đầu tiên đi ra, những người khác lại vẻ mặt mờ mịt, chôn chân ngay tại chỗ không nhúc nhích.

“A? Cái gì?”

“A Vinh, ngươi đang nói cái gì a?”

“Cái gì đi ra ngoài, tại sao phải đi?”

“Là gọi ngươi đi ra ngoài !”

“Gọi ngươi thì có. Ngươi rất ồn ào, lại còn ở đây nói năng linh tinh –”

Mấy người phụ nữ líu ríu, lại tạo nên một trận hỗn loạn.

“Hết thảy đi ra ngoài cho ta!” Hướng Vinh ôm lấy Hân Hân không ngừng khóc, sắc mặt tái xanh cắt ngang lời các bà.

Đám phụ nữ cứng đờ, không nghĩ tới anh bình thường bình tĩnh lại cũng

có lúc phát hỏa. Tất cả đều hoảng sợ, nhất thời im lặng, nhưng sự im

lặng kia chỉ duy trì hai giây.

“A — chúng ta đi ra ngoài sao? Vậy ngươi sẽ không kết hôn nữa sao? Như vậy không tốt –”

“Cái gì? Làm sao có thể không kết hôn, ngươi cái miệng quạ đen !” Lý Nguyệt vừa nghe, lập tức lại nhảy ra nói chuyện.

“A nhưng mà Hướng Vinh người ta –”

“Uy, đừng nói nữa, ngươi nói ít một câu đi.”

“Nhưng rượu mừng còn chưa uống a?”

“Tốt lắm tốt lắm, trước tiên đi ra ngoài rồi nói