XtGem Forum catalog
Hái Sao

Hái Sao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321515

Bình chọn: 7.00/10/151 lượt.

hảo.

- Một cuộc hôn nhân tan vỡ, thông thường là xuất hiện vấn đề mang tính

nguyên tắc hoặc bạo hành, hay sự khác biệt về thói quen, em không phải

là thành viên trong gia đình bà Trác Dương, liên quan gì đến em chứ? Nếu cứ nhất định muốn nói vấn đề huyết thống, được coi như cha làm con

chịu. Hai mươi ba năm nay, ông ấy chưa từng làm trọn nghĩa vụ làm cha

với em dù chỉ một ngày, hà cớ gì em phải trả nợ thay ông ta? Ngoài ra,

em cho rằng cuộc hôn nhân dễ dàng tan vỡ cũng giống như những công trình xây dựng bị rút ruột trong xã hội, là vấn đề chất lượng, vốn là tình

yêu không đủ sâu sắc, là họ không tin tưởng lẫn nhau, đừng có đổ tội cho người khác. Bà Trác Dương không còn muốn sống, đổ hoàn toàn là hành vi

cá nhân, em có người làm chứng, em hoàn toàn không phải là kẻ tình nghi

phạm tội.

Dường như cô nói liền một mạch cả một đoàn dài như vậy, gương mặt nhỏ nhắn bừng sáng lấp lánh, khiến người ta không rời mắt

được.

- Có phải là hơi kích động không?

Dù gì bà Âu cũng là mẹ của thủ trưởng, khi đó máu cô dồn lên đầu, không để lại cho bà một đường lùi nào.

- Chỉ thế thôi? – Lẽ ra anh nên đứng dậy rót cho cô một ly nước, nhưng anh không nỡ rời đi, dù chỉ một giây.

Gia Hàng cười ha ha, vò vò đầu, đúng là không qua được con mắt thần của thủ trưởng rồi!

- Bà Âu hỏi với thân phận hiện nay của em, còn ở lại bên anh em sẽ không

cảm thấy hổ thẹn hay khó xử sao? Em nói em không cảm thấy thế. Em lại

nói thêm một câu, là phu nhân của đại thủ trưởng, bà ấy thích lạm dụng

chức quyền là việc của bà ấy, đừng có kéo em theo. Em còn phải bảo vệ

hình tượng của anh, anh là bố Phàm Phàm, phải làm gương cho Phàm Phàm

nữa. Chú Triệu Bản Sơn[4'> đã nói rồi, sau lưng một người đàn ông thất

bại chắc chắn có bóng dáng một người phụ nữ làm hỏng chuyện. Đại thủ

trưởng có sự nghiệp thành công, nhưng để cho bà ấy mặc sức làm càn, cũng coi như là khuyết điểm. Bà ấy muốn tìm em thì cứ gọi điện, nể mặt anh

em sẽ ngoan ngoãn trình diện, tuyệt đối không bỏ chạy giữa đường, việc

gì phải cho người đi áp giải em? Em… hình như câu này em nói nặng nề

quá, mặt bà ấy biến sắc, cả người run lên. Bà ấy nói em hỗn láo xấc

xược, không được dạy dỗ, không biết phép tắc, từ trước tới giờ chưa từng nghĩ cho anh. Những điều này em đều cười trừ cho qua, bà ấy là bề trên, em nhường bà ấy vài câu, không cần phải đốp lại.

[4'> MC nổi tiếng của Trung Quốc.

Cô dè dặt nhìn sang, thủ trưởng không cười, cũng không giận, vẻ mặt rất

bình thản. Tiểu Phàm Phàm gặm ướt cổ áo anh, thím Đường nói có thể cu

cậu sắp mọc răng. Thấy cô ngừng lại, cu cậu nhả cổ áo ra, toét miệng

cười với cô. Cô tự an ủi rằng đó là cậu nhóc đang cổ vũ cô!

Mẹ cả đời này chưa từng bị người ta hét vào mặt, chắc chắn là rất tức tối và

căm phẫn. Cô nhóc này rốt cuộc vẫn còn trẻ, bài giảng này có hơi lỗ

mãng, hơi nóng nảy, không lưu tâm đến phương pháp, nhưng câu nào câu nấy đều rất có lý. Anh nên khen ngợi cô, nhưng đối phương là mẹ ruột của

mình, anh đành phải giữ lại trong lòng. Nhưng nhờ những câu nói này, mây đen trong lòng đã hoàn toàn tan biến. Lẽ ra anh nên nghĩ tới từ sớm, cô là con heo biết bay, không phải là bông hoa mong manh trong lồng kính.

- Còn em, có tin tưởng anh tuyệt đối không? – Lông mày anh giãn ra, giọng nói mềm đi.

- Anh giấu em trở về Bắc Kinh một mình, rốt cuộc là đi làm gì? Chỉ đi thăm cô anh thôi sao? – Cô không đáp mà hỏi ngược lại.

Anh cười bình thản, tâm tư cô nhóc này quá tinh tế, không giấu được!

- Em không tán thành cách làm của anh đâu, thủ trưởng.

Anh im lặng.

- Chuyện này liên quan đến cả hai chúng ta, phần của em, em tự gánh vác

được, không cần anh phải giành. Hơn nữa người làm sai không phải là

chúng ta, tại sao lại phải tới giải thích, phải bao dung với họ? Cứ như

là đang chột dạ vậy. Em cũng từng mụ mị, từng băn khoăn, đó là vì em

chưa nhìn rõ anh, là bởi vì con đường chúng ta cùng đi không phải là con đường thông thường. Nhưng trên con đường này, em đã thấu hiểu anh, anh

đối với em… là thật lòng, vậy thì tại sao lại phải bận tâm đến những

chuyện khác? Em không phải là con khỉ chui ra từ hòn đá, bố mẹ về mặt

sinh học chẳng lẽ lại hơn bố mẹ đã nuôi dưỡng em nên người sao? Hơn nữa

chị hai… thương em như mẹ, việc gì phải lấn cấn chuyện xưng hô? Môi

trường trưởng thành của em rất tốt, học hành nghiêm chỉnh, không chán

chường, không trở thành cặn bã xã hội. Em và thủ trưởng ở bên nhau, lẽ

ra nên quang minh chính đại, cây ngay không sợ chết đứng… ôi!

Thủ trưởng lại chặn đứng những lời cô định nói, anh dùng đầu lưỡi quấn chặt lấy cánh môi cô, điên cuồng xâm nhập, cuộn chặt, mơn man, khuấy đảo,

khiêu vũ trong miệng cô, hoàn toàn quên mất trong lòng mình đang có một

người khác.

Tiểu Phàm Phàm khóc toáng lên, cậu nhóc bị ép chặt, lại bị hơi thở nặng nề và lồng ngực phập phồng của bố dọa cho chết khiếp.

Gia Hàng giãy giụa đẩy anh ra, cuống quýt bế Tiểu Phàm Phàm lên. Mồm cậu

nhóc méo xệch, như đang kể tội. Mắt cô trợn ngược lên, hầm hầm lườm sang bên cạnh.

Ánh mắt sâu thẳm, dịu dàng vô hạn.

- Đó không

phải chột dạ, mà là