
ó lý do gì để xuống cô ấy đi lên loại phụ nữ người như cô này? Cô chính là bà xã của anh ấy đi, ở quầy rượu ngày đó tôi liền đã hiểu. Này, loại người đàn ông này muốn hảo hảo nắm chặt, nếu không thiên lý khó dung!"
Tiểu Phàm lần này là hoảng sợ, cô đều thiếu chút nữa hoài nghi Vu Phương Phương bị người khác mua chuộc rồi, đảm đương làm thuyết khách —— chỉ là theo cá tính hai người, khả năng này không thể cao hơn so với trúng thưởng vé số.
Sau khi Vu Phương Phương ôm cái rương rời đi lại quay đầu nhìn Tiểu Phàm một cái, hai người đàn ông tốt vây quanh ở bên người cô, có phải hay không đem một người trong đó đẩy về phía mình, còn có một người khác có thể lại tranh thủ đây? Dù sao đàn ông tốt trên đời có thể gặp nhưng không thể cầu. Điện thoại đang ở trong tay, hai mắt Tiểu Phàm nhìn chòng chọc, không mở danh bạ điện thoại liền trực tiếp ấn xuống mã số liên tiếp, thấy trên điện thoại di động xuất hiện chữ "Đang trong lúc kết nối", cô không khỏi tự giễu cười lên. Buổi nói chuyện của Vu Phương Phương trước khi đi đối với cô ảnh hưởng vẫn thật là lớn, cô không cầm được tò mò, Dịch Đông Thần là phát bệnh thần kinh gì, thế nhưng lại bỏ qua Vu Phương Phương thân hình làm cho người ta muốn phun máu này.
Cô tức giận nghĩ, có thể giống như người phụ nữ mỗi tháng sẽ dì cả viếng thăm hay không, Dịch Đông Thần mấy ngày đó vừa đúng gặp dì cả tập kích?
Điện thoại kết nối, là một thanh âm người phụ nữ có tuổi, nghe thế Tiểu Phàm hoàn toàn mông muội, cái nhìn của cô mới vừa đối với Dịch Đông Thần có một chút khuynh hướng đổi mới, anh cứ không kịp chờ đợi hung hăng dội lên nước lạnh như vậy? Chính là nghe được một chữ "Alo" trong nháy mắt, trong đầu Tiểu Phàm hiện lên rất nhiều ý nghĩ hoang đường, cô cơ hồ là đem tình cảnh chính mình và Đông Thần ôn hoà lên giường đổi thành người phụ nữ có tuổi kia, hình ảnh trông rất sống động khiến cho cô liên tiếp rùng mình.
Cô khắc chế kích động trong lòng muốn đánh người, nhưng vẫn là cắn răng nghiến lợi nói: "Cô để cho Dịch Đông Thần nghe điện thoại!"
Đầu bên điện thoại kia sửng sốt một chút, Tiểu Phàm nghĩ có lẽ là người nọ không ngờ tới thái độ mình cứng rắn thế này.
"Nha đầu thối, không biết lớn nhỏ rống cái gì chứ?" Đó là thanh âm của mẹ ruột nha, Tiểu Phàm hoàn toàn ngổn ngang trong gió rồi, cô liên tục nói xin lỗi, lúc này mới làm mẹ ruột hết giận.
Thì ra là Dịch Đông Thần lại phát sốt rồi, thật may là mẹ ruột vào trong nhà, lúc này mới tìm người đưa anh đến bệnh viện.
Mẹ ruột ra lệnh một tiếng, bảo Tiểu Phàm hiện tại lập tức đến bệnh viện, dĩ nhiên trong quá trình này vẫn không quên nhắc nhở Tiểu Phàm, một người vợ đạt tiêu chuẩn là phải như thế nào bla bla.
Chỉ là Tiểu Phàm kỳ quái, Dịch Đông Thần tại sao lại phát sốt rồi hả ? Theo lý thuyết một người đàn ông chính trực tráng kiện hẳn sẽ không dùng được như vậy.
Thời điểm khi cô chạy đến bệnh viện, Dịch Đông Thần đang nằm ở trên giường bệnh, mẹ ruột gọt xong quả táo, sau đó cắt thành miếng nhỏ cho anh ăn —— đối xử này quả thật so với Tiểu Phàm con gái ruột còn tốt hơn. Tiểu Phàm đã thấy quen không trách, ở trong mắt của cha ruột mẹ ruột, Dịch Đông Thần đó chính là một trân bảo, là một đứa bé có tiền đồ có chí khí, mà cô chính là một tiểu cô nương cả ngày quấn Dịch Đông Thần, nếu không phải là Dịch Đông Thần chịu thu nhận cô, còn không biết cô muốn ở bên cạnh Dịch Đông Thần lêu lổng bao lâu !
Chỉ là cô còn không kịp cảm thán một phen, liền nhìn đến mẹ ruột sử dụng ánh mắt ý bảo cô đi vào. Ánh mắt sắc bén kia quét một cái, khí thế vô cùng mạnh mẽ, giống như là có một ánh áng bên trên đỉnh đầu Dịch Đông Thần, cái gọi là Phật quang trên người, yêu ma không lại gần.
Mẹ ruột một chút ý thức đem phích nước trên bàn và chai chai lọ lọ thuốc nhét vào trong tay Tiểu Phàm, ngón tay chỉ từng chai từng chai một, chia ra giới thiệu mỗi một chai thời gian uống và lượng thuốc, còn có phải chú ý từng chỗ.
Thật ra thì Tiểu Phàm là rất muốn nói với mẹ: mỗi một chai này bên ngoài vỏ chai đều có nói rõ cách dùng và liều dùng. Nhưng mà vào lúc này khí thế của mẹ ruột quá mạnh mẽ, cô không dám chạm đến chỗ hiểm kia.
Vẫn là Đông Thần ho nhẹ một tiếng, nói: "Mẹ, con chỗ này có Tiểu Phàm ở cùng là tốt rồi, người đi về nghỉ trước một lát đi. Việc kí tặng sách bán ra đến chuyện tiếp sau đó con cũng đã theo chân bọn họ nhắc nhở, sẽ có người giúp đỡ nhân viên làm việc, người tất cả an tâm."
Vài ba lời liền đem Vương giáo sư dụ dỗ được thật vui vẻ, Dịch Đông Thần à Dịch Đông Thần, quả nhiên thủ đoạn cao minh.
Tiểu Phàm cẩn thận quan sát một lát, sắc mặt Dịch Đông Thần trên giường trắng bạch, màu đỏ trên môi không nhiều lắm, mà lồng ngực anh phập phồng hơi lộ ra nhanh một chút. Tiểu Phàm trừng mắt liếc anh một cái: "Cho anh đi làm ra vẻ, ngày đó không phải rất tiêu sái ư, rút kim tiêm liền đi, lần này đến nếm đau khổ đi!"
Dịch Đông Thần hình như không có tâm tử ở nơi này, anh đột nhiên toát ra một câu nói: "Tại sao gọi điện thoại cho anh?" Kể từ sau khi ly hôn, cô gọi điện thoại số lần đã ít lại càng ít, lần trước còn giống như là vì chuyện