
phu nhân, xem ra công sức bỏ ra cũng không vô ích, “Chỉ mới vài năm mà tóc của Đại phu nhân đã trắng thêm nhiều, nếu để ngoại nhân nhìn thấy còn cho là chúng ta làm mệt nàng”
Đại phu nhân dịu dàng liếc mắt nhìn mọi người một lượt, “Cũng không phải mệt hay không, đã vào cửa Phương gia, vì trong nhà làm một chút chuyện thì tính là gì. Trước tiên ta xin đa tạ lão phu nhân, có thêm người trợ lực quả thật không còn gì tốt hơn”
Lão phu nhân hài lòng gật đầu, “Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến thì chuyện này cứ quyết định như vậy. Hải Đường vào Phương gia chúng ta cũng đã năm năm, ta muốn giúp nàng tẫn đạo thê tử, để nàng hỗ trợ Đại phu nhân”
Hải Đường đang định mở miệng từ chối thì Nhị phu nhân đã lên tiếng trước, “Lão phu nhân, không phải tiểu thiếp lắm mồm, nhưng trong phủ ít nhiều cũng mấy trăm nhân khẩu, nên tìm một người ổn trọng một chút vẫn hơn”
“Nói đến tính ổn trọng, ta thấy tính tình Hải Đường rất trầm ổn, chuyện này không cần lo lắng”
“Lão phu nhân, lời này không sai, bất quá “rừng lớn thì chim chóc gì cũng có”, chỉ sợ nàng không thể đối phó được những nô tài có chút vọng tưởng khi dễ chủ nhân. Thiếu phu nhân tuổi còn trẻ như vậy, đến lúc đó sợ không thể khống chế được”
“Như muội muội nói, Phương gia chúng ta từ khi nào lại có loại nô tài dám cả gan làm loạn như vậy? Hơn nữa, Hải Đường chỉ đến hỗ trợ ta, không phải vẫn còn có ta sao?”, phu nhân có chút mất hứng, việc trong nhà vẫn do nàng quản, nếu có nô tài khi chủ, không phải nói nàng quản không nghiêm sao?
“Tỷ tỷ, người cũng đừng tức giận, ta không có ý tứ khác. Không phải ta đang lo lắng Đại thiếu phu nhân chịu ủy khuất sao?”, Tần di nương bị mất mặt, nụ cười kia lại bắt đầu xuất hiện.
“Lão phu nhân, đại tẩu, ta cũng không ý kiến gì, chỉ là sợ Hải Đường quản sự sẽ khiến người phía dưới không phục”, Nhị phu nhân vẫn không cam tâm.
“Được rồi! Các ngươi thứ này cũng không yên tâm, thứ kia cũng không yên tâm, để lão bà như ta đảm đương là được”, lão phu nhân tức giận.
“Làm sao có thể như vậy được, người tuổi tác đã cao, có chuyện gì cứ phân phó chúng ta làm là được a!”, vài người đứng lên khuyên bảo.
“Nếu đã không được thì cứ làm như lời ta nói. Hải Đường, để ngươi giúp đỡ phu nhân, ngươi có gì khó xử không?”, lão phu nhân không ngừng nháy mắt với nàng.
Mi mắt Hải Đường cụp xuống, nàng bê tách trà trầm ngâm cân nhắc, “Vậy…Hải Đường cứ thử xem”
Nhị phu nhân nghe Hải Đường nói vậy liền “hừ” một tiếng. Đây không phải là để tiểu hài tử uống cạn rượu trong nhà sao? Địa vị trong phủ của chúng ta cũng không phải tùy ý trêu đùa.
Lão phu nhân nghe được lời đáp của Hải Đường, sắc mặt cũng dịu xuống một chút, “Hải Đường nguyện ý thử, thê tử Đình Tùng cũng nguyện ý chỉ giáo, người trong phủ của chúng ta luôn luôn tuân thủ quy củ, quản lý cũng dễ dàng, trước tiên cứ thử xem”
“Lão phu nhân, dù sao cũng gọi là thử, cũng nên có kỳ hạn a! Nếu không không được, chẳng lẽ còn muốn cứng rắn bó buộc?”, xem tình hình lão phu nhân đã định chủ ý để đại phòng chiếm ưu đãi, Nhị phu nhân có chút không cam lòng.
“Nhị phu nhân nói đúng, nương, nãi nãi, Hải Đường nguyện ý thử một lần, kỳ hạn chính là ba tháng, thế nào?”, thời hạn thử việc của kiếp trước không phải cũng là ba tháng sao?
Hải Đường nhìn chồng sổ sách trước mắt liền cảm thấy đau đầu, từ sau khi tốt nghiệp nàng đã không đụng đến sổ sách, hiện tại bản thân xuyên qua cổ đại còn muốn nàng tính toán con số lung tung, thật có chút hoài niệm a! Chỉ là nhớ đến sắc mặt của Nhị phu nhân, trong lòng nàng liền ngập tràn ý chí chiến đấu, tuy rằng bản thân không vui nhưng vẫn không thể để các nàng chế giễu a. Ba tháng thử việc này, bổn tiểu thư còn không chống đỡ được sao?
Tiền chi tiêu mỗi tháng trong phủ phải tính thế nào? Ngân lượng mỗi tháng phải tính thế nàoPhạm lỗi phải xử phạt như thế nào? Gia hỉ tang lễ của các phòng phải tặng lễ như thế nào? Khách đến phải tặng lễ thế nào? Ngày tết phải chuẩn bị những gì? Không chỉ tính toán sổ sách mỗi ngày, ngoài ra còn thường xuyên có người đến xin chỉ thị, thật sự vô cùng vất vả, hoàn hảo là Đô Đô hiện tại không cần nàng trông coi, một mình Từ Nhâm đã có thể quản thúc hắn.
Đến canh ba Sở Đình mới trở về viện, hắn đang chuẩn bị lên lầu liền nhìn thấy trong thư phòng còn đốt đèn. Hắn đẩy cửa bước vào, hiện tại nữ nhân nhà mình đang chảy nước miếng đánh cờ cùng Chu Công, dưới tay nàng là một chồng sổ sách liệt kê quy củ, chế độ,…Hắn lấy một chiếc khăn vừa giúp Hải Đường lau nước miếng vừa âm thầm vui sướng. May mắn là hắn cùng mẫu thân đã thương lượng được biện pháp, bằng không nữ nhân này sẽ ngồi ngây ngốc cả ngày ở nhà, rốt cuộc thành bộ dáng gì cũng không biết.
Hải Đường chuyển dịch thân mình, nàng cảm giác có người giúp mình lau nước miếng liền mở mắt nhập nhèm. Nàng trừng mắt nhìn hắn, nuốt nước miếng rồi quẹt mũi, “Tướng công, về rồi sao?”. Thanh âm khàn khàn, lời còn chưa nói xong nhưng mí mắt đã rũ xuống.
Nhìn bộ dáng lôi thôi của nàng, Phương Sở Định cảm thấy xúc động. Tại sao? Chẳng lẽ quy củ trong phủ lại phức tạp và khó khăn đế