
xông tới, nên cô chỉ có thể buông tay, tức giận thở hổn hển, "Giang Thánh Trác! Anh độc ác lắm! Em chịu thua anh!"
Nói xong còn đứng sang một bên nhường đường cho cậu, một bộ dáng thà chết chứ không chịu khuất phục.
Giang Thánh Trác nghênh ngang đi nhanh vào, lại trước mặt cô đi tới đi lui.
Kiều Nhạc Hi bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn lên nóc nhà, tuy cổ mỏi nhừ muốn gãy nhưng không dám thả lỏng.
Giang Thánh Trác cợt nhã đến trước mặt cô, còn thật sự hỏi, "Em đang nhìn gì vậy?"
Giờ phút này cô đang buồn bực, khẩu khí không tốt, "Anh có thể mặc đồ vào trước được không?"
Giang Thánh Trác bày ra bộ mặt kỳ quái hỏi, "Ở nhà em hay mặc đồ để tắm sao?"
Kiều Nhạc Hi cảm thấy cơn tức của Giang Thánh Trác từ hơn hai mươi mấy năm nay tất cả đều trả lại hết tại đây, đúng là sự tình này tại cô mà ra nên không thể tiếp tục cứng rắn, có giận chỉ giận bản thân.
"Vậy anh tắm trước đi, lát nữa em tắm sau" - Nói xong tay còn quơ quơ, "Nhường đường một chút cho em đi ra".
Giang Thánh Trác không những không nhường mà còn tiến lại gần, cô phản xạ có điều kiện lui về sau, vừa lui được mấy bước đã bị dí tới góc tường. Giang Thánh Trác bỗng nhiên giơ tay mở nước vòi sen, hơi nước ấm bốc lên trong nháy mắt làm áo quần cô ướt hết.
Quần áo bị ướt đẫm dính sát vào da thịt cô, hiện lên dáng người nóng bỏng, hoa văn trên nội y dần dần hiện rõ, chiếc áo lót màu đen bao bọc lấy vòng ngực căng tròn, một đen một trắng. Giang Thánh Trác nhìn thấy hai mắt nóng rực lên, giữ chặt cằm cô hôn xuống, đầu lưỡi linh hoạt liếm vòng quanh đôi môi mọng đỏ của cô, tiến quân thần tốc vào trong miệng quấn lấy. Sau cùng quấn lấy lưỡi cô tiếp tục mút mạnh vào, tay nắm lấy vòng một căng tròn kia nhẹ nhàng vuốt ve.
Hai tay Kiều Nhạc Hi đặt trước ngực cậu giãy giụa, "Ưm....... ưm........."
Cả người Giang Thánh Trác dính sát vào người cô, Kiều Nhạc Hi cảm thấy vật nóng cứng phía dưới của cậu, cô bỗng nhiên có chút không nhịn được không tự giác ma sát vào người cậu. Nhiệt độ từ môi và lưỡi cậu đang khám phá khắp người cô, dùng miệng mở ra từng vật cản trên người cô, tùy ý đặt hai tay cô ôm lấy cổ mình. Vật kia của cậu đang từ từ cọ sát giữa hai chân cô.
Kiều Nhạc Hi kẹp chặt hai chân ngửa đầu tùy ý để dòng nước ấm chảy xuống người, nhẹ giọng rên rỉ, một dòng nước nóng từ bụng dưới chảy ra chảy lên vật kia của cậu, để cho cậu tiện cọ sát hơn.
Giang Thánh Trác ngặm lấy môi dưới của cô, nhẹ nhàng chủ động đưa cái lưỡi qua quấn lấy, giọng khàn trầm thấp, "Đừng kẹp lấy anh...."
Cảm giác lần này so với lần trước không giống nhau, Kiều Nhạc Hi trong lòng luống cuống, "Giang Thánh Trác... em sợ....."
Giang Thánh Trác biết cô không hiểu biết chuyện hoan ái nam nữ, đối với loại chuyện này theo bản năng sẽ chống cự. Lần trước bởi vì cô yêu cậu nên mới chịu thỏa hiệp, nghĩ tới đây cậu bỗng nhiên cảm thấy hơi đau lòng, đem cô ôm chặt vào trong ngực, một nửa an ủi một nửa nhẹ nhàng dỗ dành, "Đừng sợ, bởi vì anh yêu em nên không kiềm chế được muốn em, em cũng muốn anh phải không?"
Kiều Nhạc Hi tim nhảy bang bang, cô cảm thấy toàn thân rất khó chịu, giống như thiếu gì đó, "Em không biết... Em khó chịu..."
Tay Giang Thánh Trác vuốt ve trước ngực cô, tinh tế nhào nặn, "Đừng giãy giụa, cứ đi theo cảm giác, anh sẽ mang đến khoái cảm cho em, nói cho anh biết, như vậy có khó chịu hơn không?"
Giang Thánh Trác không ngừng khiêu chiến cực hạn của cô, tay của cậu vận động càng ngày càng khéo léo, cảm giác này không những không tốt, ngược lại càng ngày càng mãnh liệt, ngón tay Kiều Nhạc Hi bám mạnh lên lưng cậu.
Giang Thánh Trác nhìn gò tuyết căng tròn trước mặt như đóa hoa mai nhồi máu nở rộ, trên mặt cô là vẻ mặt ý loạn tình mê, nụ cười nhẹ nhàng nở rộ, "Thật sự là mèo hoang nhỏ mê người...."
Nói xong kéo tay cô quấn quanh cổ mình, "Ôm sát anh trai, anh trai không làm em khó chịu nữa".
Tiếng nước bên tai dần dần không còn nữa, cô chỉ nghe được tiếng của cậu. Nghe lời cậu, ôm sát vào, một giây sau đã bị cậu ẳm lên không trung, hai chân theo bản năng kẹp chặt lấy eo cậu, thân sau ép sát vào vách tường lạnh lẽo, phía trước kề sát vòng ngực nóng bỏng của cậu. Kiều Nhạc Hi cảm thấy bản thân mình sắp bị cậu hành hạ tới chết.
Giang Thánh Trác đặt cô sát tường, để lấy vật cứng của mình trước cửa động nhẹ nhàng khều nhẹ vài cái, từ từ tiến vào.
Nháy mắt tiếp theo, Kiều Nhạc Hi không cảm thấy thỏa mãn, cái loại cảm giác được lấp đầy có chút căng ra khiến cô không tự chủ được rên rỉ một tiếng "Ừm......"
Giang Thánh Trác nhắm mắt lại hưởng thụ động nhỏ hẹp chặt chẽ của cô, tầng tầng lớp lớp thịt non bên trong ngay lập tức ôm chặt lấy khi vật cứng của cậu tiến vào, không ngừng hút chặt, làm cậu càng muốn tiến sâu và sâu thêm nữa.
Giang Thánh Trác di động nhỏ vài cái, Kiều Nhạc Hi lập tức bắt đầu phản kháng, "Đừng, đừng vào nữa....."
Giang Thánh Trác cắn mút ngực cô, "Cái này chịu không nổi, tại sao không thể đi vào, anh còn chưa vào hết mà".
Kiều Nhạc Hi đứt quãng rên rỉ, "Cực đỉnh rồi......"
"Cực đỉnh chỗ nào rồi?" - Giang Thánh Trác cảm nhận được miệng nhỏ bên dưới của cô đ