Giữ Một Đêm, Giam Một Đời

Giữ Một Đêm, Giam Một Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323965

Bình chọn: 9.5.00/10/396 lượt.

dẫn chị dâu em về nhà một chuyến. Tốt xấu gì thì nàng dâu cũng phải ra mắt với ba mẹ chồng đúng không! Không biết đến lúc đó, tình trạng của cô ấy đã ổn định chưa?”

“Cô ấy ‘có’ thật sao?” Giọng nói của cô rất không lưu loát.

“Ha ha…” Cố Trạch Vũ chỉ cười mà không nói gì, anh cũng không nói tình trạng đứa bé của Nhan Thanh không ổn định, chỉ là chuyện gặp người lớn anh vẫn chưa đề cập qua với Nhan Thanh. Đến lúc đó cô xù lông lên, cảm xúc bất ổn cũng được coi như một trong những tình trạng đặc biệt rồi!

Nhưng nụ cười và sự im lặng của anh trong mắt Hàn Tĩnh Nguyệt lại chính là sự khẳng định. Cô cắn chặt răng không nói gì, sắc mặt lại cực kỳ u ám.

Anh xem như không thấy, tiếp tục ra dáng anh trai quan tâm nói: “Còn em? Đến lúc đó có muốn đi chung với tụi anh không, dù sao cũng cùng đường. Anh và chị dâu em cũng có thể cùng nhau chăm sóc em…”

“Đủ rồi! Anh đừng nói nữa!” Cuối cùng, Hàn Tĩnh Nguyệt cũng không nhịn được nữa, rớt nước mắt cắt ngang lời anh, “Cô ta không phải chị dâu em! Vĩnh viễn cũng không!”

“Cố Trạch Vũ, em thích anh! Em vẫn luôn thích anh, anh biết không!”

Anh biết, sao anh lại không biết chứ!

Từ nhỏ đến lớn, câu này anh nghe không chỉ một hai lần. Nhưng anh cũng từng nói không chỉ một hai lần là… hai người họ không có khả năng! Nhưng cô nàng này lại cố chấp khác thường. Nói thế nào cũng không hiểu. Thậm chí, lúc anh mới vừa tốt nghiệp đại học xong, người của hai nhà cũng bởi vì chuyện này mà trở mặt không vui.

Bạn nói thử xem nếu đổi lại thành Nhan Tiểu Thanh nhà anh mặt dày mày dạn yêu anh như thế, không phải anh thì không thể được, vậy thì hay quá!

Nhan Tiểu Thanh…

Hàn Tĩnh Nguyệt vừa mới cuồng loạn hét lên như thế, ở bên trong cô nhất định đã nghe thấy. Bây giờ không thò đầu ra, không biết là do thật sự chưa đến mức phải quan tâm, hay là chuẩn bị trở về bí mật tính sổ với anh.

Cố Trạch Vũ rít mạnh hơi thuốc, cố gắng kiềm nén sự khó chịu trong lòng, “Tĩnh Nguyệt, nếu Nhan Thanh không phải chị dâu của em thì chỉ có một khả năng… Anh cũng không phải là anh trai em!”

Toàn thân Hàn Tĩnh Nguyệt chấn động, đôi mắt rưng rưng tràn ngập khó tin, “Anh nói gì?”

“Tĩnh Nguyệt, vì một người như anh, không đáng đâu!”

“Không đáng ư… vậy anh cho em biết cái gì là đáng đi!” Cô giơ tay chỉ về phía cửa nhà vệ sinh, cực kỳ phẫn nộ, “Em thích anh những hai mươi mấy năm, chẳng lẽ không bằng loại phụ nữ đó!”

“Tĩnh Nguyệt!” Cố Trạch Vũ nhíu mày, giọng điệu có chút không vui, “Nhan Thanh là loại phụ nữ gì? Hả?”

Hàn Tĩnh Nguyệt bị anh mắng đến sửng sốt, sau đó khóc hu hu, “Anh hai… Rốt cuộc là em không tốt chỗ nào, em có chỗ nào không so bì được với cô ta! Không phải… anh không phải thật sự thích cô ta đâu! Chỉ là anh muốn để em mất hết hy vọng có đúng không!”

“Tĩnh Nguyệt… Em là cô gái tốt.” Cố Trạch Vũ hít một hơi, ngay sau đó nói ra một câu mà chính anh còn cảm thấy chua xót, “Nhưng thích một người, trước giờ không liên quan đến chuyện cô ấy có tốt hay không!”

“Tĩnh Nguyệt, anh không thích em chính là không thích em, cho dù không có Nhan Thanh, anh và em cũng không có bất cứ khả năng nào. Bởi vì em là em gái của Ngọc Phong, cũng là người mà từ nhỏ anh đã xem như em gái. Cho nên, anh không thể cưới chính em gái mình, càng không nhẫn tâm làm chậm trễ hạnh phúc cả đời em!”

“Huống hồ, hiện tại anh đã có Nhan Thanh!”

Đàn ông và phụ nữ chính là một nửa vòng tròn không hoàn chỉnh, có một số người tìm kiếm cả đời cũng không tìm được nửa kia của mình. Anh có thể sớm gặp gỡ và quen biết Nhan Thanh, đã là may mắn nhường nào.

Anh bỗng im lặng, vẻ mặt toát ra sự dịu dàng mà bản thân cũng không biết.

Nhưng khi lọt vào trong mắt của Hàn Tĩnh Nguyệt, lại giống như lưỡi dao bén nhọn lạnh lùng cứa vào trái tim cô, vừa sâu vừa đau.

Cô lau nước mắt, vẻ mặt vẫn ngang bướng như cũ, “Cho dù không phải em, cũng không được là cô ta! Cô ta và chúng ta hoàn toàn không phải là người cùng chung một thế giới! Cho dù vợ anh không môn đăng hộ đối, cũng không thể là một cô gái tầm thường như vậy được! Hai bác Cố sẽ không đồng ý đâu!”

“Tĩnh Nguyệt, đừng chạm vào giới hạn cuối cùng của anh!” Ánh mắt Cố Trạch Vũ rét lạnh, vô hình trung tự mang theo cảm giác uy hiếp và áp bức, khiến cô khiếp sợ. Anh thoáng thu lại cảm xúc của mình, “Em nên biết anh là người thế nào, chỉ cần là thứ anh nhận định, chưa từng có gì cản trở được!”

“Cố Trạch Vũ, em hận anh!”

“Thật có lỗi. Trước đây, anh không giải thích thấu đáo, là anh không đúng! Nếu em hận anh, cảm thấy gặp anh sẽ không chịu nổi, anh có thể cam đoan, từ này về sau sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa!”

Anh nói là em gái, thì chính là em gái. Anh nói là người dưng, thì không cần gặp nhau nữa. Rất dứt khoát.

Trên đời này, có lẽ đàn ông là loài sinh vật dứt khoát tuyệt tình nhất. Còn Cố Trạch Vũ, nhiều khi lại là nhân tài kiệt xuất trong số đó.

“Ha ha ha…” Hàn Tĩnh Nguyệt bật cười thành tiếng, cười rồi lại khóc, “Cố Trạch Vũ, mẹ kiếp, anh thật sự là tên khốn!” Nói xong ném túi xách trong tay về hướng anh, bước chân loạng choạng, quay đầu bỏ chạy.

Chuyển ngữ: nhoclubu

***


XtGem Forum catalog