
àn
rượu, trên bàn chỉ có bốn món ăn tương tự như trong tiệc rượu vừa rồi,
nhưng rượu lại rất nhiều, vừa thấy đã biết Tần Phong lại tính uống say
một trận.
Giữa tiếng hoan hô trò chuyện vui vẻ họ đều ngà ngà say.
Tần Phong thản nhiên hỏi:“Phiêu Phiêu, ngươi quen Lạc phu nhân sao?”
“Có chuyện gì gạt được ánh mắt của ngươi không? Đúng là có quen,
nhưng dường như nàng cố ý lảng tránh ta. Có thể là nàng không muốn để
chồng mình biết chuyện xảy ra năm đó.”
Tần Phong vừa rót rượu vừa nói:“Chuyện gì?”
“Nói đến thật buồn cười, nàng từng làm cho ta dạy nàng phương pháp mê hoặc nam nhân.” Hồi tưởng loại đoạn chuyện cũ đó, Phiêu Phiêu liền muốn cười.
“Cái gì?” Ba người hai miệng một lời hỏi.
“Cái gì?” Ba người trăm miệng một lời.
“Các ngươi thấy rất kỳ lạ đúng không? Lúc ấy ta cũng thấy kỳ lạ, khi
đó nàng còn đẹp động lòng người hơn bây giờ. Bây giờ nàng đẹp có chút ai oán, có cảm giác khó nắm bắt, tựa như thể xác không có linh hồn, khi đó nàng mới thật sự là khuynh quốc khuynh thành. Nữ nhân như vậy vốn không cần phải mê hoặc nam nhân.”
“Nói nhanh lên nào, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.” Nam Cung Lăng giành trước hỏi.
Phiêu Phiêu nhìn nhìn Tần Phong, thấy Tần Phong hơi gật đầu với mình, liền bắt đầu nói tiếp.
“Đó là chuyện bảy tám năm về trước, hai nữ nhân đi vào phòng của ta,
hỏi ta có phương pháp quyến rũ nam nhân không, trả cho ta năm mươi lượng bạc, bảo ta đi cùng các nàng đến gặp một người.
Đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy Lạc phu nhân, cũng là lần đầu tiên
biết trên thế gian còn có nữ tử xinh đẹp như vậy, quả thực là hoàn mỹ
không thể dùng ngôn ngữ để hình dung, hoàn mỹ làm cho nữ nhân trong
thiên hạ phải ghen tị.
Nàng vừa thấy ta đến đã dùng ngữ khí vô cùng lạnh lùng nói với ta:‘Dạy ta một ít phương pháp có thể khiến nam nhân say mê ta!’
‘Vì sao cô nương muốn học chuyện này? Dựa vào mỹ mạo của cô nương,
chỉ cần một ánh mắt cũng đủ khiến tất cả nam nhân cúi đầu chịu thua
trước cô.’
Nàng nói:‘Chàng sẽ không, chàng không phải nam nhân bình thường.’
Ta nói:‘Ta đây chỉ biết một loại phương pháp! Ta nghĩ phương pháp này hẳn là hữu dụng với bất cứ nam nhân nào. Thế nhưng ngươi nguyện ý hy
sinh bao nhiêu vì hắn?’
Nàng do dự thật lâu, mới đáp:‘Chỉ cần ta có thể.’
Ta cho nàng thay quần áo của ta, tỉ mỉ trang điểm cho nàng, còn dạy
nàng một ít kỹ xảo đơn giản. Các ngươi xem nàng bây giờ một thân áo
trắng, thánh khiết như tiên tử trên trời đó. Khi nàng mặc quần áo của ta vào, xinh đẹp quyến rũ bao nhiêu thì miễn bàn, không cần nói gì, không
cần làm bất kỳ động tác gì cũng có thể dễ dàng gợi lên vô hạn ham muốn
cho nam nhân.
Ta nghĩ bất cứ nam nhân nào cũng không thể từ chối nàng, vậy mà không ngờ vài canh giờ sau, hai nữ nhân kia lại đưa ta đi gặp nàng. Lúc ấy,
trong mắt nàng chứa đầy nước mắt, trên người còn khoác chiếc áo của nam
nhân. Vừa thấy ta liền cả giận nói:
‘Ngươi dạy ta phương pháp gì thế? Ta còn chưa nói chuyện, đã bị đuổi ra ngoài.’
Lúc ấy ta đã nghĩ: Nếu người nọ đối mặt với nàng không có chút mơ
màng nào, sẽ không phủ thêm quần áo cho nàng. Có thể thấy được, đó nhất
định không phải một nam nhân bình thường.
Ta vốn muốn khuyên nàng không thể miễn cưỡng, nhưng thấy nàng tức
giận đáng sợ như vậy, ta cũng không dám nói thêm cái gì, đành phải lấy
ra thuốc kích tình ta bí mật điều chế đưa cho nàng……”
“Thuốc kích tình?” Tần Phong làm rớt chén rượu mới bưng lên trên bàn, rượu văng khắp nơi, mà hắn không hề có cảm giác, trên mặt là kinh ngạc
và phẫn nộ khó nén.
Ba người càng kinh ngạc nhìn hắn, Tần Phong không phải là người có
thể chăm chú nghe kể chuyện như thế, càng không dễ biểu đạt cảm xúc, trừ khi là……
Phiêu Phiêu sững sờ nhìn hắn, nói:“Nhiều năm như vậy, ta vẫn không
nghĩ ra người từ chối nàng rốt cuộc có phải nam nhân hay không, rốt cuộc là người đặc biệt như thế nào, vừa mới ta còn cảm thấy loại nam nhân
như Lạc Vũ Minh không đáng. Không thể tưởng được là ngươi!”
Tần Phong không phủ nhận, nhìn chén rượu trước mặt, cười chua sót, sau đó cầm lấy chén rượu trống rỗng, đưa đến bên môi.
Bạch Đông và Nam Cung Lăng mở lớn miệng cả buổi vẫn không khép lại
được, Lạc phu nhân? Trước đây mặc kệ vì sao nàng quyến rũ Tần Phong,
nhưng dù thế nào nữ nhân cũng không nên quyến rũ bạn của chồng chứ, đó
là tối kỵ trên giang hồ.
“Đại ca.” Nam Cung Lăng thử thăm dò hỏi:“Khí khái đó không phải nam
nhân bình thường có thể chấp nhận được, không phải huynh thực sự có cái
gì đó với nàng ấy chứ?” Nam Cung Lăng lòng tràn đầy tò mò, nhưng sau khi thấy ánh mắt giết người của Tần Phong, đành phải nuốt xuống.
Tần Phong rót chén rượu, ngón tay nắm chén rượu gân xanh nổi lên cuồn cuộn, chén rượu bạch ngọc nháy mắt đã bị bóp vỡ nát.
Không ai hỏi thêm gì nữa, bởi vì mọi người đều biết, nếu chưa xảy ra chuyện gì, Tần Phong sẽ không phẫn nộ như vậy.
Mà chuyện này, nhất định là sỉ nhục lớn nhất suốt đời Tần Phong.
Nam Cung Lăng đứng dậy lôi kéo Bạch Đông, hai người lặng lẽ lui ra ngoài.
Phiêu Phiêu không đi, chỉ yên lặng nhìn nam nhân ngồi trước mắt, gần trong gang tấc mà như xa tận