Giao Dịch Tình Nhân

Giao Dịch Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322120

Bình chọn: 9.5.00/10/212 lượt.

ở trên lầu xảy ra xung đột kịch liệt với mình.

Cô liền hốt hoảng, thô lỗ, leo ra khỏi hồ bơi, co cẳng chạy.

"Này….!”Mạc Vô Tâm tức giận kêu, thiếu chút nữa nguyền rủa ra miệng! Anh không thể

tin, trợn to mắt, nhìn bóng dáng kia đang chạy xa.

Có lầm hay không? Cô gái kia cứ như vậy chạy mất?!

Ngay cả một lời thoại còn chưa kịp nói, những chuyện liên tiếp chưa giải thích được cứ nhứ vậy mà xong sao?

Giống như là kịch câm, không có lời thoại, không có người dẫn chuyện, cũng

chẳng có tiếng nói, cốt truyện chẳng đi đến đâu liền nhảy xuống phần

cuối. Kết thúc!!!

***************************

Tại văn phòng thám tử tư Nhất Đồng.

“Lần sau cô còn để xảy ra tình huống như vậy, tôi liền đuổi ra khỏi công ty ngay lập tức!”

Trưởng phòng phụ trách giờ phút này đang nổi trận lôi đình, gầm thét với một nhân viên.

Bị nhân viên xui xẻo này làm cho tức chết, chính là người mới vừa rồi ở Câu Lạc Bộ gây họa- Đại Nhi, toàn thân ướt đẫm trở về.

"Tôi thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không giữ được, anh còn đối xử

với tôi như vậy?" cô bất mãn hướng về phía trưởng phòng Bao Thành Công

kêu oan.

"Đừng quên cái tên của cô! Cô yên tâm, cô chỉ biết mang

xui xẻo đến cho người khác, còn mình thì chẳng có việc gì cả. Người kia

không bị cô liên lụy là may mắn lắm rồi, cô không cần lo lắng!” Bao

Thành Công căm giận từ lỗ mũi hừ ra, thuê được cô nhân viên như vậy,

đúng là anh tạo nghiệt ở kiếp trước.

Nghê Đại Tuy — tên đầy đủ của tiểu thư Đại Nhi.

Không sai, tên của cô chính là như vậy, “Mang tai họa,” tức là thường đem xui xẻo đến cho người bên cạnh, chỉ cần có người tiếp xúc với cô, không một ai không bị cô ảnh hưởng.

Chuyện xảy ra vừa rồi là một ví dụ cụ thể.

Hôm nay cô nhận được lệnh, lắp đặt camera theo dõi theo chỉ định của khách

hàng ở trong phòng nghỉ tư nhân của Câu Lạc Bộ. Không ngờ tới mới vừa

hành động liền bị bắt tại trận, không những không hoàn thành công việc,

còn kéo theo một đống người. Hiện tại, ngay cả trưởng phòng của cô, Bao

Thành Công, cũng bị tổn thất khách hàng.

"Này này! Tôi cũng

không phải là làm bằng sắt, anh cho rằng tôi là siêu nhân còn có công

phu tránh mèo sao? Hừ hừ! Tôi xem anh căn bản không coi tôi là phụ nữ."

Nghê Đại Tuy bất mãn lên tiếng.

Cô cảm thấy mình chưa từng có được đãi ngộ tốt.

Bao Thành Công đối với những cô kế toán xinh đẹp trong công ty chưa bao giờ có thái độ hung dữ vô lễ, nhưng đối với cô lại vênh mặt hất hàm sai

khiến, hô to gọi nhỏ, cũng không để ý sự sống chết của cô, không coi

mạng nhỏ quý trọng của cô ra gì.

"Ai kêu cô dáng dấp không giống một người phụ nữ!"

Bao Thành Công vô tình phản bác, khiến Đại Nhi thiếu chút nữa giận sôi lên.

Qủa không sai! Cô đúng là dáng dấp không xinh đẹp, cho nên không có khả

năng thu hút ánh nhìn của người khác giới, lại càng không được coi

trọng. Chẳng những ăn mặc lôi thôi giống con trai, động tác lại thô lỗ

hoàn toàn không có dáng vẻ của con gái. Không hề có những đường cong

nóng bỏng mà người phụ nữ nên có, làm cho người ta thiếu hứng thú, diện

mạo lại đơn giản, không có ưu điểm gì. Khuôn mặt tròn cùng với đôi mắt

bình thường, hàng lông mày phía trên, hai lỗ tai để nghe, mũi để hô hấp, miệng để nói nói chuyện. Tóm lại, không hề có chút đặc sắc.

Văn phòng thám tử này cần một nhân viên như thế, diện mạo không được quá đặc sắc!

Đàn ông không thể có ngoại hình quá đẹp trai, còn phụ nữ không thể quá xinh đẹp, xuất sắc, nếu không dễ dàng bị người khác chú ý.

Bởi vì

công việc của bọn họ hoàn toàn không thể công khai, ví dụ như theo dõi,

mai phục, lắp đặt máy ghi âm nghe trộm, lén quay phim, chụp ảnh hành

động của người khác. . . . . . Vân vân, tốt nhất là sử dụng một người

ngoại hình bình thường, không dễ nhớ mặt đi làm nhiệm vụ.

Nghê

Đại Tuy đã làm việc ở văn phòng thám tử tư này một năm, ngoại trừ gắn

máy nghe trộm, lắp camera chụp hình, theo dõi bắt gian. . . . . .Những

việc vụn vặt trong các vụ án nhỏ không có gì thú vị bên ngoài, không ai

dám đem án kiện quan trọng giao cho cô.

Ai. . . . . . Rất đáng

thương! Tiền thưởng cho vụ án nhỏ này rất ít, cô hoàn toàn không có

duyên với những món tiền thưởng kếch xù, cho nên túi thường xuyên rỗng

tuếch.

Suy nghĩ một cái, Nghê Đại Tuy la hét đặt câu hỏi:

" A! Anh chừng nào thì mới chịu giao những vụ án lớn cho tôi làm hả? Tôi

đây tháng nào cũng ăn mì gói, nói thật, anh thật sự chẳng có tài gì cả,

tôi làm việc cho anh đã lâu như vậy, cho đến bây giờ túi vẫn trống trơn, nửa điểm tiền gửi ngân hàng cũng không có, sắp chết nghèo á!"

Cô nói chuyện với Bao Thành Công luôn lớn tiếng như thế, không chút khách khí.

"Vụ án lớn. . . . . ." Bao Thành Công trầm ngâm, do dự." Tôi vừa mới nhận

được một vụ, chẳng qua là quá khó! Tôi thật sự không dám giao cho cô đi

làm."

"Này, này! Anh cũng đừng nên tước đoạt cơ hội kiếm tiền của tôi chứ! Là dạng án kiện gì? Tôi muốn nhận! Anh nhất định phải cho tôi

làm!" cô hướng về trước, vội vàng nắm ở cánh tay của anh không buông.

"Trước tiên buông tôi ra!" Bao Thành Công nhảy ra, cách xa phạm vi ma lực của

cô gái "Mang


Teya Salat