XtGem Forum catalog
Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324980

Bình chọn: 10.00/10/498 lượt.

cũng vì kinh ngạc mà há to ra, sau đó cô lập tức dùng tay che miệng lại.

Đôi mắt thâm thúy của Lãnh

Thiên Hi nhìn chăm chú vào cô gái đứng trước cửa xe. Cô trạc tuổi Thượng Quan Tuyền, dáng vẻ dù không được tính là mỹ nhân nhưng lại hết sức dịu dàng, giống như một con búp bê tuyệt đẹp bằng thủy tinh đứng dưới bầu

trời sao, tạo ra một cảm giác tươi mát.

Lãnh Thiên Hi thu hết vào tầm mắt dáng vẻ khả ái của cô, đôi môi cong lên ý cười.

Khi cô gái nhìn thấy Thượng Quan Tuyền đang ngủ say bên ghế lái phụ thì vẻ

kinh ngạc trong mắt biến thành khó hiểu, nhưng khi cô thấy người đàn ông đang nhìn mình thì vẫn lịch sự khẽ mỉm cười.

Lãnh Thiên Hi hơi gật đầu, nét quyến rũ đặc biệt chỉ có ở người đàn ông thành công tản ra. Anh mở cửa xe đi xuống.

Cô gái không chờ anh đi tới...

- Anh này... Tiểu Tuyền... cô ấy không sao chứ?

Cô gái lo lắng hỏi, đôi mắt thanh tú và dịu dàng nhìn về phía khuôn mặt

nhỏ nhắn hơi tái nhợt của Thượng Quan Tuyền, thanh âm dịu dàng như nước.

Lãnh Thiên Hi không vội trả lời cô mà chỉ hỏi một câu: “Cô là bạn của cô ấy?”

- Vâng!

Cô gái dịu dàng gật đầu: “Có lẽ cũng là người bạn duy nhất của cô ấy trên

thế giới này”. Nói xong câu đó, cô nhìn về phía Thượng Quan Tuyền, ánh

mắt tràn ngập sự đau lòng.

Thân hình cao lớn của Lãnh Thiên Hi

hơi ngẩn ra, hiển nhiên những lời của cô gái này đã khiến anh rung động. Trên đời này có người chỉ có một người bạn thôi ư? Mà người đó lại đang ở trên xe của anh!

Anh lặng lẽ đi về phía cửa phụ, nhẹ nhàng mở cửa xe, sau đó bàn tay vòng qua vòng eo nhỏ nhắn của Thượng Quan Tuyền, bế lên...

- Ưm… – Thượng Quan Tuyền bị Lãnh Thiên Hi ôm lấy vô thức kêu lên một

tiếng. Có lẽ là quá mệt mỏi nên cô không tỉnh lại, vô thức dựa đầu vào

ngực anh ta.

Nhìn dáng vẻ ngủ say của cô gái trước ngực, trong lòng Lãnh Thiên Hi nảy sinh cảm giác thỏa mãn chưa từng có.

- Cô ấy bị thương, tôi muốn xử lý một chút! – Anh nhẹ giọng nói nhưng ánh mắt vẫn nhìn chăm chú Thượng Quan Tuyền chưa từng rời đi.

- Sao? Bị thương?

Cô gái vừa nghe vậy liền biến sắc, cố gắng đè nén cảm giác sợ hãi, lập tức nói với Lãnh Thiên Hi: “Mau vào đây”.

Nói xong, cô bước đến trước cổng, bàn tay nhỏ bé run lên đẩy cổng ra.

Xuyên qua con đường nhỏ rải đầy đá, một tòa nhà theo lối kiến trúc La Mã cổ

hiện ra trước mắt Lãnh Thiên Hi, cây cối hai bên đường cao lớn xanh um

chứng tỏ tòa nhà này đã có từ rất lâu rồi.

Tòa nhà đắm chìm trong bóng tối, chỉ có một ánh đèn sáng ấm áp tản ra giống như đang đợi người thân về nhà, dưới bóng đêm đen càng làm người ta thấy ấm áp.

Theo chân cô gái bước

vào một căn phòng, Lãnh Thiên Hi có cảm giác như mình đang bước vào thế

giới ở Provence* vậy. Toàn bộ căn phòng đều được sơn màu tím, không có

những thứ đồ linh tinh của con gái như anh ta tưởng tượng, tất cả những

đồ vật đều được đơn giản hóa. Bên cửa sổ treo chiếc chuông gió đang phát ra âm thanh du dương nói lên giới tính của chủ nhân căn phòng.

* Provence là một vùng nằm ở đông nam nước Pháp, bên bờ biển Địa Trung Hải và gần với Ý.

- Anh đặt Tiểu Tuyền lên giường đi, đây là phòng của cô ấy! – Cô gái dịu dàng nói, giọng điệu nhẹ nhàng như cơn gió thoảng.

Khi Thượng Quan Tuyền nằm lên giường, mắt cô khẽ run, sau đó cô lờ mờ tỉnh lại, kêu nhẹ một tiếng rồi mở hai mắt ra.

Dường như có một cơn gió lướt nhanh qua, ánh mắt Lãnh Thiên Hi thêm phần căng thẳng.

- Tiểu Tuyền, cậu tỉnh lại rồi? – Cô gái mừng rỡ, sau đó ôm lấy Thượng Quan Tuyền.

- Cẩn thận...

- A...

Lãnh Thiên Hi còn chưa nói xong, Thượng Quan Tuyền vì bị cô gái ôm liền kêu đau một tiếng.

- Tiểu Tuyền, cậu bị thương à? Ở đâu? Sao lại bị thương? Ai làm cậu bị thương?

Vẻ mặt cô gái tràn ngập sự lo lắng, những câu hỏi liên tiếp được đặt ra đã cho thấy tình bạn tốt của hai người.

- Vận Nhi, yên lặng chút đi, tớ không sao, thật đấy! – Thượng Quan Tuyền cố nén cảm giác đau đầu, nhẹ nhàng cười.

Ngay sau đó, Thượng Quan Tuyền thấy Lãnh Thiên Hi đứng bên cạnh mình...

- Cám ơn anh đã đưa tôi đến đây! – Đáy mắt cô hàm chứa sự cảm kích, nhẹ giọng nói –Đây là bạn thân của tôi, Bùi Vận Nhi!

Lãnh Thiên Hi gật đầu.

- Vận Nhi, đây là bác sĩ Thiên Hi, cũng nhờ có anh ấy, nếu không tối nay không biết tớ sẽ thế nào.

Thượng Quan Tuyền muốn bầu không khí dịu đi một chút. Cô biết tính cách của

Vận Nhi, nếu nói thật cho cô ấy biết cô bị thương thì không biết cô ấy

sẽ lo lắng đến mức nào.

- Thì ra là bác sĩ, cám ơn anh đã đưa Tiểu Tuyền đến đây! – Bùi Vận Nhi đứng dậy, khẽ cúi người cảm kích nói.

Lãnh Thiên Hi cười nói: “Vận Nhi phải không? Tôi biết cô rất quan tâm đến

vết thương của Tiểu Tuyền, nhưng có tôi ở đây thì không cần lo lắng nữa, được chứ?”

Nói xong, anh nhìn về cô gái. Qua tình huống vừa rồi, anh không khó để phát hiện ra tình cảm của Vận Nhi với Thượng Quan

Tuyền, ánh mắt và vẻ mặt toàn là sự lo lắng. Nếu không nói rõ chắc chắn

cô sẽ tưởng chính anh là người khiến Thượng Quan Tuyền bị thương. Mà

cũng chỉ có cô gái sốt sắng như vậy mới có thể trở thành bạn thân của

Thượng Quan Tuyền.

Ánh mắt trong sáng của Bùi Vận Nhi như bị xo