XtGem Forum catalog
Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324891

Bình chọn: 8.00/10/489 lượt.

u, hơn nữa Lãnh Thiên Dục

lại đang cúi đầu xuống...

Đôi môi anh đào của cô lại chạm vào đôi môi mỏng khêu gợi của Lãnh Thiên Dục.

Thượng Quan Tuyền đột nhiên trợn to mắt, cô vừa muốn tránh né lại bị Lãnh

Thiên Dục ôm lấy, khiến cô ngồi hẳn lên cặp đùi tráng kiện của hắn, hai

cánh tay vững chắc của hắn cố tránh vết thương, ôm cô vào trong ngực.

- Không, đừng như vậy!

Thượng Quan Tuyền bối rối ấp úng lên tiếng. Cô nghe tiếng tim mình đập mạnh.

Thượng Quan Tuyền muốn thoát ra ngoài bởi vì hành động của hai người lúc này khiến cô cảm thấy rất kì quái và mờ ám.

Thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Thượng Quan Tuyền đỏ bừng lên, trái tim sắt đá của Lãnh Thiên

Dục như bị một sợi lông mềm mại phe phẩy vào, hắn không biết cảm giác

này là gì, hắn chỉ muốn thuận theo lòng mình.

- Không nên gì?

Mặc dù đôi mắt lạnh như băng nhưng khóe miệng kiên nghị khẽ cong lên nụ cười, hắn cúi xuống tới gần Thượng Quan Tuyền...

Thượng Quan Tuyền vô thức ngả người về phía sau, đôi mắt tỉnh táo đã sớm bị vẻ hốt hoảng thay thế.

- Lãnh Thiên Dục, anh, anh không được tới gần thêm nữa. Nếu không... nếu không....

- Nếu không sẽ thế nào? Hả? – Lãnh Thiên Dục không nhúc nhích, đôi môi

cong lên nụ cười thích thú, ánh mắt như thợ săn nhìn tỉ mỉ gương mặt cô.

Là lưu luyến hay là hứng thú? Lãnh Thiên Dục không biết, nhưng trên người

cô có mùi thơm ngát đặc trưng luôn khiến hắn không thể kìm lòng.

Trái tim Thượng Quan Tuyền đập liên hồi, hắn ở rất gần cô, hơi thở nóng bỏng của đàn ông nhanh chóng bao vây lấy hơi thở của cô.

Hắn lại cúi xuống... đưa tay chạm vào môi cô.

Đôi môi xinh đẹp của cô khẽ run rẩy, để mặc ngón tay hắn tùy ý chạm vào.

Hắn luôn mạnh mẽ, vẻ lạnh lẽo như băng ngàn năm, nhưng bây giờ lại thấy như có một dòng nước ấm tràn vào trong lòng.

- Cô... rất đẹp! – Giọng nói vốn lạnh như băng của Lãnh Thiên Dục dần dần thay đổi, âm thanh trầm thấp như đang cảm thán.

Thượng Quan Tuyền mím môi, tim đập ngày càng mạnh: “Anh buông ra... A....”

Lãnh Thiên Dục không cho cô cơ hội lên tiếng, đôi mắt đen dần trở nên thâm

trầm, hắn cúi người xuống, không báo trước hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh

đẹp của Thượng Quan Tuyền.

Đầu lưỡi bá đạo luồn vào trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhanh chóng đoạt lấy từng chút ngọt ngào một.

Vội vàng đòi hỏi, thỏa thuê đoạt lấy...

Hơi thở đậm mùi đàn ông tràn ngập trong khoang miệng nhỏ nhắn của cô.

Thượng Quan Tuyền chấn động toàn thân, trong lòng kêu lên một tiếng. Hắn điên cuồng hôn cô làm khuôn mặt tuyệt mỹ đã sớm đỏ bừng, toát lên vẻ kiều mị làm người ta yêu thương.

Cô muốn trốn tránh nhưng bàn tay đặt sau lưng đã giữ

chặt cô lại, xuyên qua lớp vải mỏng truyền đến cảm giác nóng bỏng.

Thượng Quan Tuyền không biết mình nên làm như thế nào, cô không muốn bị

khống chế nhưng lại cứ thế mà đắm chìm trong cảm giác như bị cướp đoạt

này.

- Anh, anh… – Thượng Quan Tuyền thở hổn hển.

Trong

miệng cô đã tràn ngập hơi thở nóng bỏng cùng mùi đàn hương của người đàn ông, đang lúc cô cảm thấy không thể hít thở... đôi môi của hắn càng

điên cuồng hơn, cướp đi lý trí của cô.

Dần dần, Lãnh Thiên Dục không thấy thỏa mãn khi chỉ môi lưỡi dây dưa thế này, hắn... muốn nhiều hơn!

Hắn buông cô ra, đôi mắt đen bừng bừng một ngọn lửa quỷ dị, đầu lưỡi nóng

bỏng rời xuống, giống như thương tiếc hoặc là bá đạo, hôn xuống chiếc cổ trắng nõn của cô.

Thượng Quan Tuyền hít một hơi lạnh, nhất là

khi thấy đôi mắt của Lãnh Thiên Dục càng thêm thâm trầm. Dù sao cũng

từng có một đêm mây mưa cùng hắn, cô hiểu ánh mắt này của hắn là có ý

nghĩa gì.

Không...

Cô cảm nhận thấy bàn tay tràn đầy ma

lực của Lãnh Thiên Dục phủ lên nơi căng tròn của mình, cả người hoàn

toàn run lên, sau đó cô dùng hết sức đẩy Lãnh Thiên Dục ra.

- Lãnh Thiên Dục, buông tôi ra! – Thượng Quan Tuyền tức giận, càng đẩy mạnh hơn, muốn thoát khỏi vòng tay của hắn.

- Đừng động đậy, nếu không tôi không dám đảm bảo bản thân sẽ lập tức muốn cô!

Thượng Quan Tuyền căng thẳng, bởi vì cô đang ngồi trên đùi Lãnh Thiên Dục nên

cảm nhận được rất rõ thứ cứng rắn và nóng bỏng của đàn ông đang bành

trướng bên dưới.

Cô không dám giãy giụa thêm nữa, đôi mắt chưa bao giờ tràn ngập sự hoảng sợ và luống cuống như lúc này.

Lãnh Thiên Dục cố gắng điều chỉnh hơi thở. Hắn luôn kiêu ngạo trước khả năng kìm chế của bản thân, nhưng trước mặt cô gái này lại khó có thể giữ

được.

Hắn đưa tay vuốt ve gò má cô, cô vô thức né tránh khiến sắc mặt Lãnh Thiên Dục liền thay đổi.

Đúng lúc này...

Cốc, cốc, cốc! Tiếng gõ cửa cẩn thận và từ tốn vang lên đã khiến bầu không khí mờ ám trong phòng tan ra.

Lãnh Thiên Dục thấy vẻ mặt cô như trút được gánh nặng, đáy mắt hắn càng thêm âm trầm.

- Vào đi!

Giọng nói lạnh lẽo vang lên, nhưng cánh tay hắn vẫn nhất quyết không buông Thượng Quan Tuyền ra.

Khi quản gia dè dặt đem hộp thuốc vào, Thượng Quan Tuyền chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

- Để xuống đấy rồi ra ngoài đi! – Lãnh Thiên Dục trầm ổn ra lệnh.

- Vâng, Lãnh tiên sinh! – Quản gia đặt hộp thuốc trên mặt bàn rồi lui ra ngoài.

Lãnh Thiên Dục cầm lấy hộp thuốc, bà