XtGem Forum catalog
Giấc Mộng Quân Doanh

Giấc Mộng Quân Doanh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323884

Bình chọn: 10.00/10/388 lượt.

thường xuyên sử dụng

nhất. m thanh của Sáo Bầu rất êm dịu, khiến người nghe có cảm giác mang theo vẻ đẹp kín đáo mông lung. Bởi vì âm thanh láy nền của nó

mượt mà thướt tha như ̀ tiếng tơ lụa bay theo chiều gió, cho nên

người ta còn gọi Sáo Bầu là “Sáo Bầu tơ”.

[3'> Tấu nói : một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói

vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt

Sau khi Cố Lăng Vi thổi khúc sáo đó, một khoảng thời gian dài

sau này cô đã trở thành trung tâm thảo luận của các học sinh giáo viên

trong trường, thế nên có những lúc nhắc tới cô, người ta sẽ nói phải đi

xem cô gái thổi sáo kia rốt cục là người nào, giống như một đặc trưng

không lẫn vào đâu được.

Nếu xét một cách khách quan, Cố Lăng Vi thổi hết sức bình thường,

tuyệt đối không đạt đến trình độ chuyện nghiệp hay tiêu chuẩn gì đâu,

nhưng đơn giản bởi vì trong tình cảnh này, ở cái học viện quân sự này,

mười phần là dương khí đậm đặc, mọi người lại biểu diễn đều là những

tiết mục hết sức đơn giản bình thường, cho nên Cố Lăng Vi chiến thắng

bởi vì đánh bất ngờ ấy.Vậy là trong bóng đêm, đối lập với những người

khác, cô chỉ thổi một khúc du dương, lại chứa đựng bản sắc dân tộc đậm

đà, khiến cho người khác có thể khắc cốt ghi tâm.

Cũng không trách cuối cùng viện trưởng có nói một câu, cô bé kia đi

làm lính văn công cũng không tệ đâu, cái này dĩ nhiên là thủ trưởng nói

đùa thôi, dù là cô Lưu hay Vu đội trưởng, ai cũng thấy Cố Lăng Vi trở

thành lính văn công là điều vô cùng đáng tiếc.

Sau vài ngày ngắn ngủi được thả lỏng tinh thần, việc huấn luyện vẫn

nghiêm khắc như cũ mà tiếp tục, ngoài việc luyện tập kết cấu đội ngũ,

các hạng mục tập huấn mới luôn được tăng thêm.Cố Lăng Vi thích nhất là

hạng mục bắn bia, đương nhiên muốn bắn được thì trước tiên phải nắm chắc kỹ thuật và đặc tính của loại súng trong tay, tư thế nhắm mới là quan

trọng nhất.

Về phần tháo lắp súng, trước đây khi ở đại học Công An, Cố Lăng Vi

cũng chưa từng học qua chương trình này, lúc đó chỉ có ngắm mục tiêu mà

bắn vào bia thôi, cho nên môn học này đối với Cố Lăng Vi mà nói, cũng

chẳng có tí ưu thế nào cả.Có chăng là cô đã từng chạm vào rất nhiều dạng súng ống, so với các bạn khác tò mò lại không dám sờ vào, thì có am

hiểu chút chút.

Học viện quân sự vẫn còn sử dụng súng ống 56 bán tự động đã sản xuất nhiều năm.

" Súng ống 56 bán tự động này là vũ khí bộ binh sử dụng cho một

người, nó lấy hỏa lực, lưỡi lê gập vào báng súng để sát thương kẻ địch,

kết cấu chuyên dụng ngoài thoát khí còn tống vỏ đạn ra ngoài.Toàn bộ

súng dài 1025mm đối với súng hạng nặng, khối lượng 3.85kg. Nồng súng dài 521 mm, rãnh nòng súng có 4 đường xoay bên phải, khả năng có thể bắn 10 phát.

Đạn bắn ra di chuyển khoảng 7.62 mm trong súng. Vận tốc ban đầu là

735m/s, tốc độ bắn lúc chiến đấu là 35 -40 phát/ phút, tầm sát thương:

400m, cự li bắn: 1000m, cự li lớn nhất: 1500m..."

Vu đội trưởng đứng trước phòng học vừa ôm súng vừa giảng giải, hơn

nữa còn thực hành luôn, lưu loát nhanh nhẹn tháo ra, rồi trước sự hoa

mắt ngưỡng mộ của đám học viên mà lắp vào.Xem thế là đủ rồi, nữ sinh đối với vũ khí cũng không có hứng thú bằng nam sinh đâu, vốn dĩ trong phòng học ngay từ đầu các nữ sinh đã xao lãng nhiều rồi, đến khi thấy đội

trưởng làm một loạt động tác đó mới suýt rơi tròng mắt.

Trong chương trình học lắp ráp súng, các học viên sẽ chia làm 5 đội

cùng thực hành, 20 người một đội, mỗi đội sẽ có một giáo viên bên cạnh

giảng giải thêm, Vu đội trưởng vốn là không cần tự mình ra tay, thế lại

chủ động nhảy vào tổ của Cố Lăng Vi, cô Lưu nhìn qua cũng đoán được ít

nhiều, chỉ là tự hiểu không nói ra mà thôi.

Khó có được dịp ngồi trong phòng nghe giảng, cho dù là nội dung có

buồn tẻ đến mức nào, các sinh viên mới đều không hẹn mà cùng nhau thở

phào nhẹ nhõm, đội trưởng giảng xong, quét mắt xuống dưới liếc nhìn Cố

Lăng Vi một cái:"Cố Lăng Vi. "

"Có."

Cố Lăng Vi thẳng tắp đứng lên.

"Cô đem súng trên bàn lắp ráp lại một lần thử xem."

Cố Lăng Vi ngẩn ra, cúi đầu nhìn loại súng 56 bán tự động trên bàn,

không biết đã qua bao nhiêu người sử dụng, sấy lan cũng không còn, màu

sắc giờ chỉ là màu đơn thuần của kim loại, gỗ nơi báng súng còn đầy

những lỗ nhỏ, dính một thứ mỡ màu đen, nhìn thấy mới biết so với tưởng

tượng của mình còn kém xa rất nhiều.

Cố Lăng Vi ngẩng đầu nhìn Đội trưởng một cái, trên mặt đội trưởng

đúng là chẳng bao giờ có một tia biểu tình gì, cô chần chờ một lát rồi

dựa theo các bước lúc nãy mà làm, trình tự có chút chậm chạp lấy súng

lên, mở ra từng cái rồi lắp ráp lại đầy đủ, dù hơi chậm nhưng trình tự

đúng, cũng là lần đầu tiên làm, đâu dễ gì hoàn thành.

Trong lòng đội trưởng tự chấm cho Cố Lăng Vi 90 điểm, ít nhất cô bé

cũng giống với bộ dạng chiến sĩ, không giống với những nữ sinh khác,

không có vẻ gì là tích cực.Khóa huấn luyện này thực ra chỉ yêu cầu học

viên nắm vững những kiến thức, hiểu biết nhất định về vũ khí đơn giản

trong sách huấn