Snack's 1967
Gặp Anh Trong Ngàn Vạn Người

Gặp Anh Trong Ngàn Vạn Người

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322445

Bình chọn: 10.00/10/244 lượt.

ho cố

vấn Chương, đây là phúc lợi ưu đãi cho chức vụ cố vấn mà ông đặc biệt phê

chuẩn.

Căn hộ và chiếc xe tổng cộng ít nhất vài trăm vạn,

Bạch Lộ lúc bấy giờ chỉ biết tặc lưỡi. Kẻ sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng thực

sự là may mắn trời ban, cái gì cũng có mà không cần tốn chút công sức nào cả.

Nhà cùng xe trị giá mấy trăm vạn, người bình thường cày cả đời cũng không mua

nổi, vậy mà bọn họ tự thức nhún nhường vội vã nịnh bợ mà tặng đi. Thói đời này

thực tế là vậy, kẻ càng không thiếu thốn thì càng được nhiều người biếu tặng,

kẻ càng thiếu thốn thì càng không ai quan tâm phản ứng.

Mặc dù đã nhận thư mời của công ty, mang danh phận cố

vấn trên người, đã cầm phí cố vấn hậu hĩnh xa xỉ, nhưng Chương Minh Viễn đối

với công việc của công ty không cố cũng chẳng vấn, hiếm khi xuất hiện ở công

ty. Có điều việc này cũng không quan trọng, có tên tuổi đức Bồ Tát ở đây, Vương

Hải Đằng đã có được không ít thuận lợi. Anh ta tuy rằng ít đến, nhưng công ty

vẫn bố trí cho anh ta một phòng làm việc như thường lệ, diện tích lớn nhỏ cùng

tiêu chuẩn trang hoàng không khác gì văn phòng tổng giám đốc, thậm chí còn hơn

chứ không kém. Chương Minh Viễn thi thoảng sẽ tới ngồi trong văn phòng, có khi

một mình, có khi dẫn theo bạn, thường vào buổi tối. Nhưng anh ta trước giờ

không mang theo chìa khóa, không biết là do ngại phiền phức hay muốn ra vẻ ta

đây, mỗi lần trước khi đến đều gọi điện thoại thông báo, ngự giá sắp tới, người

lo hầu hạ. Hoắc Mân liền ở lại tăng ca, chờ mở cửa, pha trà rót nước cho cố vấn

Chương. Đường đường là thư ký của tổng giám đốc, chỉ vì vị cố vấn đại nhân đặc

biệt này mà không thể không tạm thời đảm đương vai trò như nha hoàn.

Thế nhưng hôm nay, vai trò nha hoàn kia chuyển đến

phiên Bạch Lộ. Cô bất đắc dĩ lên QQ báo cho Dương Quang rằng vừa nhận được

thông báo tăng ca, bảo anh không cần phải đến đón. Anh hỏi phải làm đến mấy

giờ, cô nói tạm thời cũng không rõ, còn tùy tình hình nữa.

“Nếu muộn quá thì em gọi điện cho anh, anh lại tới đón

em.”

Sự quan tâm của bạn trai khiến trong lòng Bạch Lộ ngọt

ngào chan chứa: “Biết rồi, anh lái xe về trên đường nhớ cẩn thận đấy nhé.”

Đến giờ tan tầm, các đồng nghiệp đều lục tục ra về.

Chằng mấy chốc, toàn bộ tầng làm việc của công ty trong tòa nhà văn phòng chỉ

còn lại mỗi Bạch Lộ, một mình ngồi trong văn phòng cung kính chờ cố vấn Chương

Minh Viễn đại giá quang lâm. Cô hiểu rõ hôm nay nhất định phải củng cố tinh

thần thật tốt, nếu không phục vụ tốt vị cố vấn đại nhân kia, công việc này có

thể sẽ bay mất luôn.

Bạch Lộ vừa tốt nghiệp đại học năm ngoái, đây là công

việc thứ hai của cô, rất khó khăn mới tìm được. Công việc đầu tiên cũng là thư

ký, cấp trên khi ấy là một gã đàn ông trung niên, hơi bị háo sắc, thỉnh thoảng

cứ nhân cơ hội lén sờ tay hoặc vỗ vai cô. Ban đầu bởi vì công việc khó tìm nên

cô nhịn, nhưng kết quả nhẫn nhịn là hắn ta càng ngày càng suồng sã. Không còn

cách nào khác, cô chỉ có thể bỏ việc chạy lấy người. Khi chấp nhận công việc

tại Thiên Đô Quốc Tế, cô thầm hy vọng sếp tương lai sẽ không tiếp tục là một gã

dê xồm. Ngày tiếp theo sau hôm phỏng vấn nhận được điện thoại của Hoắc Mân, khi

đó chị dùng một giọng rất bình thường nói tổng giám đốc Vương còn muốn đích

thân phỏng vấn cô một lượt nữa, bảo cô tám giờ tối đến phòng X khách sạn Y gặp

mặt nói chuyện. Cô vừa nghe đã muốn nổi da gà, phỏng vấn kiểu gì mà phải tới

khách sạn nói chuyện? Dĩ nhiên cô không đi. Dù công việc khó tìm, nhưng không

đáng để đem bản thân ra đánh đổi, thầm nghĩ ngày mai tiếp tục mua báo tìm việc

về xem thông tin tuyển dụng. Không ngờ hôm sau Hoắc Mân lại gọi điện thông báo

cô đã trúng tuyển, bảo cô nhanh chóng đến phòng nhân sự làm thủ tục nhậm chức.

Cô chẳng hiểu đâu vào đâu bèn ngập ngừng hỏi: “Tối hôm

qua em không đến khách sạn, chị có thông báo nhầm người không ạ?”

Giọng nói của Hoắc Mân mang theo chút ý cười: “Chính

vì em không đến nên cuối cùng mới quyết định nhận em. Nhân đây nói em hay, thử

thách này là do phu nhân của tổng giám đốc Vương thêm vào đấy.”

Bạch Lộ đã hiểu. Cô cứ thế mà giành được công việc này

một cách bất ngờ. Hoắc Mân là cấp trên không tồi, không khó để làm việc chung.

Hơn nữa công việc không nặng, lương bổng cũng tương đối hậu hĩnh nên cô làm rất

vui vẻ. Cô hy vọng có thể làm việc ổn định lâu dài tại công ty này, không cần

tiếp tục chịu khổ ải bôn ba đi tìm việc. Tối nay không được phép có sai sót, cô

thầm hy vọng Chương Minh Viễn sẽ không quá khó hầu.

Với cả, Bạch Lộ vẫn chưa từng chính thức gặp qua

Chương Minh Viễn. Anh ta rất hiếm khi đến công ty, hơn nữa cơ bản đều vào buổi

tối, ban ngày chỉ mới tới có một lần, chính là hôm nhậm chức tạt ngang qua một

chút, ngồi chưa được nửa tiếng đã rời đi. Cả đến lẫn đi đều được một dàn lãnh

đạo do tổng giám đốc Vương dẫn đầu xúm xít vây quanh, hệt như chúng tinh ủng nguyệt,

nhân viên quèn căn bản không cách nào đến gần. Anh ta đến rồi đi chóng vánh,

nhưng liên tục trong vài ngày đã trở thành trọng điểm bàn tán của nữ nhân viên

trong công ty. Các cô đều