Gặp Ai Giữa Ngã Rẽ Tình Yêu

Gặp Ai Giữa Ngã Rẽ Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322551

Bình chọn: 9.00/10/255 lượt.

ng.

‘À đúng rồi, thế mấy người đó đẹp trai lắm phải không?’ Ngũ Trác Hiên vờ lơ đãng hỏi.

Doãn Tiểu Mạt quả nhiên mắc lừa: ‘Ừ ừ, đương nhiên rồi, ai cũng đều đẹp trai cả, trẻ trung phong độ, ơ...’.

Bờ môi Ngũ Trác Hiên đã dán vào mang tai mềm mại của cô: ‘Đẹp trai hơn chồng à?’.

‘Không... sao có thể chứ...’ Doãn Tiểu Mạt thở gấp.

Ngũ Trác Hiên ngậm vành tai cô, giọng nói quyến rũ vang lên: ‘Thế em thích họ hơn hay thích anh hơn?’

Doãn Tiểu Mạt cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, run run nói: ‘Đương nhiên... là anh’. Cô liên tục van xin.

Ngũ Trác Hiên vẫn không chịu buông tha, tiếp tục cọ xát cơ thể cô. Tất cả

những điểm nhạy cảm trên người Doãn Tiểu Mạt đều bị anh tàn phá một trận mới được thả tự do.

….

Đến ngày diễn ra buổi biểu diễn, Doãn Tiểu Mạt ăn mặc, trang điểm lộng lẫy rồi chuẩn bị ra khỏi nhà.

Ngủ Trác Hiên hôm nay về sớm hơn mọi khi: ‘Sao không đợi anh, đã nói anh đưa em đi rồi mà?’.

‘Em tưởng anh bận, quên mất chuyện này rồi.’ Doãn Tiểu Mạt mỉm cười dịu

dàng. Ngũ Trác Hiên đã giúp cô mua được vé hạng nhất, lại còn nhất quyết đòi đưa cô đi, lòng cô vui như nở hoa.

Ngũ Trác Hiên vỗ vỗ mặt

cô: ‘Sao quên được chứ, chuyện đã đồng ý với vợ yêu thì nhất định phải

làm bằng được. Anh đi thay quần áo rồi ra ngay’.

‘Vâng’.

Doãn Tiểu Mạt đợi rất lâu vẫn không thấy ông chồng yêu quý của mình ra khỏi

nhà tắm. Cô lo lắng đi tới cửa, Ngũ Trác Hiên thò đầu ra: ‘Mình ơi, anh

quên không cầm quần áo vào.’

Doãn Tiểu Mạt phì cười, quên sao

không gọi cô sớm chứ, vợ chồng rồi còn ngại ư? Cô chọn một bộ đồ thoải

mái, đưa vào phòng tắm: ''Quần áo tới rồi đây’.

Ngũ Trác Hiên thò tay ra lấy quần áo, đồng thời túm lấy Doãn Tiểu Mạt lôi luôn vào.

Trong phòng tắm, hơi nước dày đặc khiến Doãn Tiểu Mạt suýt nữa mờ mắt. Ngũ Trác Hiên dồn cô vào tường, chặn lấy đôi môi cô.

Doãn Tiểu Mạt choáng váng, hoàn toàn không chống đỡ được sự cuồng nhiệt của

anh, bất lực mở miệng nói: ‘Đừng làm nhăn quần áo của em!’.

‘Vợ yêu, tập trung nào!’ Nụ hôn dai dẳng, triền miên của anh đã chặn những lời kháng nghị của cô ở lại trong cổ họng.

Nói xong câu ‘vợ yêu, mình tắm uyên ương đi’, Ngũ Trác Hiên liền lột bỏ bộ

lễ phục chướng mắt trên người cô. Hừ mặc thế này đi xem buổi biểu diễn

của người đàn ông khác, nghĩ cũng đừng hòng nhé!

Đợi đến khi Doãn Tiểu Mạt hoàn toàn tỉnh táo lại thì đã là sáng sớm hôm sau. Lỡ mất buổi ca nhạc, cô tiếc muốn chết, chỉ có thể trách bản thân không đủ kiên

định, không chống cự nổi sự cám dỗ của Ngũ Trác Hiên.

Rất lâu

sau, Doãn Tiểu Mạt nhắc lại chuyện này với ông xã, Ngũ Trác Hiên ngó

trái ngó phải mất tự nhiên, bấy giờ cô mới hiểu hóa ra anh cố ý.

Bình dấm chua này thật là to!

Sinh em bé

Doãn Tiểu Mạt rất thích trẻ con, kết hôn xong liền muốn mau chóng sinh được

một trai một gái, thế nhưng cố gắng nửa năm trời cũng không thấy kết

quả.

Sau một lần thân mật, cô trêu chọc ông xã: ‘Này, vì sao vẫn không có động tĩnh gì thế có phải anh... không được không?’.

Ngũ Trác Hiên nửa cười nửa không, đôi mắt sâu thêm mấy phần: ‘Có lẽ là không được thật, thế nên càng phải nỗ lực gấp bội’.

Tiếp tục…

Doãn Tiểu Mạt đã tự bê đá đập chân mình!

Không ngờ bấy lâu mong mà chưa có, vừa có liền mang thai đôi, hai người vui

mừng khôn xiết. Ngũ Trác Hiên càng coi cô như đối tượng quan trọng cần

bảo vệ.

Doãn Tiểu Mạt tuy ngoài miệng chê bai anh lo nhiều chuyện nhưng trong lòng lại cảm thấy rất ngọt ngào.

Mười tháng sau, Doãn Tiểu Mạt sinh được hai bé gái. Thông thường, người mới

được làm mẹ đều rất hạnh phúc, câu đầu tiên nói sẽ là ‘mau bế lại đây em xem’, đằng này, Doãn Tiểu Mạt lại buồn bã nói: ‘Ngũ Trác Hiên, kiếp

trước tình nhân của anh quá nhiều!!!’.

Ngũ Trác Hiên: ‘…’.

Câu thứ hai là: ‘Đau chết đi được, em không đẻ nữa đâu!’.

Ngũ Trác Hiên lập tức đáp ứng: ‘Ừ ừ, em không sinh nữa!’.

Doãn Tiểu Mạt trợn mắt: ‘Nếu có lần sau, anh đi mà đẻ!’.

Ngũ Trác Hiên cười: ‘Được!’.

Lần thứ hai mang thai, bà bầu Doãn Tiểu Mạt nổi trận lôi đình: ‘Em mặc kệ, anh đi đẻ thay em!’.

Ngũ Trác Hiên day trán, khổ sở nói: ‘Làm sao anh giúp em sinh được, anh là đàn ông mà’.

‘Em mặc kệ, lần trước em sinh, anh cũng trông thấy rồi đấy, bây giờ anh nằm lên giường ngay cho em!’

Ngũ Trác Hiên y lời hành sự.

‘Đúng, chính là như thế, xoạng hai chân ra, đợi chút, em đi lấy ghế cho anh

gác chân.’ Doãn Tiểu Mạt trong ngực tràn đầy bất bình, kiên quyết giày

vò ông xã.

Ngũ Trác Hiên yêu vợ như mạng sống, vì muốn xoa dịu tâm tình cô mà sẵn sàng để cô quát nạt sai khiến.

Doãn Tiểu Mạt thở hồng hộc kê gối dưới thân anh.

‘Thế này để làm gì?’ Ngũ Trác Hiên tươi cười.

‘Không biết!’ Doãn Tiểu Mạt ngang bướng: ‘Anh không được thở bằng mũi, phải thở bằng miệng’.

‘Được, được!’ Bà xã nói thế nào, anh đều làm theo như thế.

Thấy anh ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Doãn Tiểu Mạt chợt thấy không nỡ, cuối cùng đành buông tha.

Đầy tháng con trai xong, Doãn Tiểu Mạt ra quyết định: ‘Về sau ngủ riêng!’.

Ngủ Trác Hiên tỏ ra đáng thương: ‘Vợ ở đâu, giường của anh ở đấy’.

Doãn Tiểu Mạt nghẹn họng hồi lâu mới nói: ‘Anh ngủ ở phòng khách,


XtGem Forum catalog