XtGem Forum catalog
Gái Già Gả Bảy Lần

Gái Già Gả Bảy Lần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322090

Bình chọn: 9.5.00/10/209 lượt.

úng là người tuyệt vời, Ông thế mà tính toán biết trước tất cả mọi chuyện, cũng tính đến cả hôm nay tôi lâm vào trận này nữa. Gái già tôi đây bộ dáng thế này không thể chỉ nói hai chữ “chật vật” là hết được sao?

Tôi đành phải giả bộ không nghe thấy, vẫn nằm im không nhúc nhích.

“Cô nương “ Hắn lại gọi tôi lần nữa. Mặt của tôi dán sát ngực hắn, tôi rõ ràng có thể nghe thấy tiếng hắn thở dốc cùng tiếng tim đập. Tôi cố nén lòng khẩn trương và không để lộ vẻ háo sắc, đang mừng thầm thì bỗng nghe thấy một giọng trong trẻo lạnh lùng vang lên: “Đưa nàng cho ta”

Răng rắc, giọng nói này…..Vân Châu, đúng là Vân Châu kia. Thằng nhãi này chuyên môn lựa đúng thời điểm huỷ toàn bộ mộng của tôi rồi. Ngay sau đó tôi liền được một đôi tay ôm vào lòng. Quả đúng là Vân Châu tên kia tiến sát đến bên tai tôi, nhỏ giọng bảo: “Đừng giả bộ nữa, ta biết cô biết bơi”

Ngoại tổ đã từng nói với tôi, một người đi cầu gỗ thì không đáng sợ, đáng sợ chính là bản thân mình bị người vạch tội. Giống kiểu lấy tay bịt tai trộm chuông thực ra cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là lúc mình bịt tai bỗng có người áp sát rồi cho một đao.

Giống như giờ phút này, kiểu kịch bản gái già, lại vừa đúng lúc thằng nhãi Vân Châu này đến phá. Năm này, tháng này, giờ này, giống như giữa tháng tám mùa hạ, một đao đâm trúng quả tim của gái già này.

Tên Vân Châu kia vẫn dán sát tai tôi, tiếp tục lải nhải: “Cô muốn ta định giả vờ vạch trần cô hay là cố ý vạch trần cô đây?”

Hắn cúi đầu cười, đưa tôi đứng dậy, lại tiến đến bên tai tôi nói: “Mặt mũi trắng bệch, đúng là doạ người nha, cô khẩn trương quá như thế làm gì?”

Thằng nhãi này thật bậy, thật đúng là bậy quá!

Trên bờ khán giả vây quanh xem lao xao một hồi bỗng có tiếng hét chói tai vang lên: “Ây da má ơi, không phải là gái già họ Chân đấy sao?”

Tiếng sợ hãi khắp nơi bắt đầu vang lên ầm ầm, hỗn loạn. Gái già tôi đây lại muốn chui xuống nước lần nữa không cần ngóc đầu lên đợi khi nào trời tối mọi người bỏ đi hết mới vụng trộm ngoi lên che mặt trở về.

Tôi được Vân Châu cởi áo bào quấn quanh người ôm trở về. Lúc gần đi, Vân Phi Bạch bỗng mở miệng chần chờ hỏi Vân Châu: “Các ngươi….biết nhau?”

Vân Châu nhéo mạnh lưng tôi một cái, rồi điềm đạm cười chậm rãi nói: “Chỉ là sơ sơ thôi”

Nói xong lại hướng Vân Phi Bạch bảo: “Ca, vừa rồi cảm ơn huynh đã cứu A Ly”

Vân Phi Bạch vẫn chưa lên tiếng. Lại nghe thấy Vân Châu tiếp tục: “Ta đưa A Ly trở về, quận chúa vẫn đang chờ huynh đi du hồ kìa, ngày đẹp như thế huynh đừng phụ lòng của người ta mới được.”

Vừa bị ôm vào đến cửa tôi nghe thấy tiếng bọn nha hoàn kêu gào thảm thiết như cha chết vậy, tập trung vây quanh tôi, nước mắt nước mũi tuôn ầm ầm làm cho màng tai của tôi như sắp vỡ tung ra mất.

Nhưng Vân Châu lại rất bình tĩnh, phân phó mọi người cấp tốc đi đun nước nóng, hầm canh gừng nóng. Nghe xung quanh tiếng bước chân chạy rầm rập, một lúc sau cũng chỉ còn nghe thấy tiếng của hắn vang lên: ‘Được rồi, mở mắt ra đi”

Thằng nhãi này cuối cùng vẫn không tha cho tôi. Gái già tôi đây cắn răng nín thở, cố gắng kiên trì nằm lù lù bất động trên giường. Hắn đợi một lát không thấy gì thì khẽ cười một tiếng, cúi người xuống ghé sát mặt tôi, phả ra hơi thở mỏng manh nói: “Không muốn tỉnh?”

Trên mặt tôi nóng bừng. Tiếp xúc gần gũi kiểu thế làm cho gái già tôi đây luôn ra vẻ cố đoan trang cũng cảm thấy không khoẻ chút nào.

Hơi thở của hắn càng gần hơn nữa: “Thật là không muốn tỉnh?”

Thắt lưng của gái già tôi đây thẳng đơ, nếu cứ tiếp tục nằm thẳng đơ như vậy e rằng…, bỗng lúc đó có một bàn tay nắm tay tôi, rồi một vật mềm mại, ấm áp áp sát lên môi tôi. Tôi ngẩn ra, sau đó giật mình một cái mở bừng mắt. Trai đơn gai chiếc, bốn mắt nhìn nhau, hai môi dính sát. Chim sẻ giữa trời đông, giữa không trung vang lên tiếng sét. Tôi từ trên giường nhảy dựng lên, hai tay ôm lấy ngực: “Huynh, Huynh, huynh..đang làm gì vậy?”

Vân Châu đứng thẳng dậy, tay áo phất run lên, nhìn tôi nghiêm trang chậm rãi mở miệng: “Ta nghĩ đến muội thiếu không khí muốn tiếp không khí cho muội.”

Nói xong thì nhìn trước ngực tôi liếc mắt một cái, cười cười: “Thế nào, muội nghĩ ta và muội đang làm gì?”

Tôi ngượng quá, buông tay, nhìn hắn không cười nổi. Hắn hừ lạnh một tiếng: “Hai ngày này muội đi thân cận thật đúng là cho người ta đại khai nhãn giới” (ý là mở to con mắt mà nhìn)

Tôi nói: “Quá khen, quá khen”

Miệng hắn co quắp lại, trên mặt tỏ vẻ tức giận: “Cứ như thế mà lập gia đình hay sao?”

Tôi kinh ngạc hỏi lại: “Chẳng nhẽ muốn tôi chết già hay sao?”

Ánh mắt hắn khẽ động, đảo đảo rồi lại nhìn xuống mặt tôi: “Nếu ta nói muốn lấy muội thì thế nào?”

Tôi giật mình đánh thót một cái. Vân Châu ngồi xuống bên cạnh tôi, vươn tay kéo tôi vào lòng. Tôi nhìn hắn hoảng hốt, giật mình nhớ rõ tại một mảnh sơn cốc nở đầy hoa sơn trà vào buổi hoàng hôn, hắn cũng nói với tôi một câu như thế. Hắn nói: “A Ly, ta muốn lấy muội”

Đó là lần đầu tiên hắn bảo tôi là A Ly. Lúc đó tôi mới đang lớn, thế mà cũng trôi qua mười năm. Lúc đó hắn đến Dược Sư cốc lần nữa là 6 năm trước, cũng dưới cây đại thụ, cũng còn rất tr