XtGem Forum catalog
Gả Cẩu Tùy Cẩu

Gả Cẩu Tùy Cẩu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322163

Bình chọn: 8.00/10/216 lượt.

không có cảm giác. Thế nhưng bây giờ giống như anh tự nhiên biến mất vào hư không.

Đột nhiên có một suy nghĩ quỉ dị luồn vào trong óc cô—

Cô cúi đầu nhìn chú chó nhỏ, mà lúc này thì nó cũng đang nhìn chằm chằm vào cô.

Lâm Thục Huệ cảm thấy thực trùng hợp, Tổ Đức biến mất, thì chú chó nhỏ này lại xuất hiện một cách kì lạ. Mà trước đây khi chú chó nhỏ này không thấy đâu, thì Tổ Đức lại trở về công ty….

Là trùng hợp sao?

Cô nghĩ vậy liền nhìn chằm chằm vào chú chó nhỏ, hơn nữa càng lúc càn thấy khả nghi. Ngay tử đầu, cô đã thấy nó có gì đó không giống với những con chó khác. Ngoại trù hình dáng bên ngoài là một con chó cỏ, còn lại kì thực hành vi của nó rất giống người, nên sẽ không…

“Chẳng lẽ em chính là Vương Tổ Đức?”

“Gâu.”

Cô ngây người, trầm mặc một hồi lâu, lại một làn nữa mở miệng.

“Nếu em là Vương Tổ Đức, thì gật đầu.”

Chú chó nhỏ liền ngay lập tức gật đầu.

“Oa!”

Cô theo quán tính đem con chó buông tay ném nó ra khỏi tay mình, Vương Tử Đức ngay lập tức rơi tự do, may mắn đáp xuống ghế sô pha, nếu không khẳng định là cái mông anh không thể nào nguyên vẹn.

“Điều này sao có thể? Không có khả năng nha, làm sao em có thể là Tổ Đức? Em em em — em không phải Tổ Đức đúng hay không

Vương Tổ Đức thở dài, anh cũng không thể nào trách cô ấy tại sao lại kích động như vậy, bởi nếu là anh, anh cũng tuyệt đối không thể nào bình tĩnh được.

Để chứng minh anh chính là Vương Tổ Đức thật, anh làm việc mà những con chó bình thường khác sẽ không bao giờ làm được—đi đến bàn uống trà, dựa vào cạnh đứng thẳng bằng hai chân, dùng bàn chân ấn điều khiển từ xa, sau đó nhấn đúng con số kênh thể dục mà anh yêu thích.

Thì ra tại sao mỗi lần cô rời phòng khách rồi trở lại, tivi luôn chuyển kênh không hiểu tại sao. Hóa ra không phải tivi có vấn đề, mà là con chó Vương Tổ Đức này làm.

Lúc này Lâm Thục Huệ không tin cũng không được, bởi vì đã tận mắt chứng kiến, con chó nhỏ kia không những biết dùng điều khiển từ xa, còn biết chuyển kênh, hơn nữa lại đúng là kênh mà bình thường Vương Tổ Đức yêu thích nhất.

“ Trời ạ! Làm sao anh có thể biến thành chó a?” Hai tay cô ôm lấy đầu một cách khổ sở, kêu to như người điên, điều này thực sự là quá sức tưởng tượng, người bình thường khó có thể nuốt trôi sự thật này a.

Chó nhỏ cũng hành động như vậy, lắc đầu, anh trăm ngàn lần cũng đâu muốn vậy a.

“ Trời phật ơi– Tổ Đức chính là em, em chính là Tổ Đức, khó trách — bằng không trên đời này làm sao có thể có chó thích uống bia, còn có thể chính mình mở tủ lạnh, đi toilet ở bồn cầu – chuyện này quả thực là không thể tin được a.” Cô vừa nói vừa lùi ra xa phía sau. Biểu hiện của cô làm cho tâm tình Vương Tổ Đức càng thêm chán nản.

Vẻ mặt này anh cũng đã từng thấy, khi anh lần đầu tiên biến thành chó, Thích Hải Lệ cũng dùng ánh mắt này nhìn anh, ánh mắt như nhìn thấy quái vật.

Anh lại một lần nữa biến thành chó quả là cảm thấy rất khó khăn để tiếp nhận, mà Thục Huệ lại nhìn anh với ánh mắt ấy, với anh mà nói thực là đả kích gấp đôi. An vẫn hy vọng rằng sẽ có người chấp nhận anh, nhưng Thục Huệ chỉ có biểu hiện duy nhất là sợ hãi lui ra phía sau.

Anh cứ nghĩ rằng Thục Huệ sẽ khác, nhưng cuối cùng thì phản ứng của cô và Hải Lệ cũng đều như vậy…Lòng anh thật đau quá!

Thây kệ, thực ra đây cũng không phải lần đầu tiên anh biến thành chó, anh cũng biết ai là người làm nên vậy, tuy anh thật đau lòng, nhưng bây giờ không phải là thời điểm để đau lòng, vậy nên anh dời tầm mắt đi, quay đầu xoay người, giống như những con chó khác ủ rũ bỏ đi.

Khi anh đi ra cửa phòng khách, đứng bằng thân mình, dùng chân chó mở cửa, thì có cánh tay từ đằng sau chặn lại làm cho anh không khỏi sửng sốt.

“Anh muốn đi đâu?”

Anh quay đầu lại, khuôn mặt cô chỉ cách anh trong gang tấc, vẫn còn nguyên kinh hãi.

“Gâu gâu gâu gâu?” Không phải muốn anh đi sao?

“Ai muốn anh đi a, anh biến thành chó, còn có thể đi đâu!”

Vương Tổ Đức mắt trợn to, ngạc nhiên nhìn cô.

“Gâu gâu gâu gâu?” Em nghe hiểu được anh nói chuyện?

“Nghe không hiểu, nhưng mà em có thể đoán được là anh nói cái gì, anh đang hỏi những lời này đúng hay không?”

Anh vội vàng gật đầu, không thể tưởng được cô có thể đoán ra ý của anh, làm cho anh thực kinh hỉ và cảm động, chẳng lẽ đây là thần giao cách cảm mà người ta thường nói? Bọn họ ăn ý đã muốn vượt qua cả chướng ngai ngôn ngữ, dùng tâm linh trao đổi?

“Tổ Đức, anh…… Anh hãy nghe em nói, thực sự là em bị dọa sợ chết, bởi vì điều này thực sự hoang đường! Nhưng anh trăm ngàn đừng hiểu lầm, cho dù anh biến thành chó, em vẫn yêu anh không thay đổi! Biết không?” Hai tay cô đặt trên người của anh, nói với anh những lời hết sức yêu thương.

Những lời thực làm người ta cảm động phát khóc, khắc cốt ghi tâm, khác xa với những lời nịnh nọt, thề thốt giả dối đường mật trước giờ anh vẫn nghe. Anh nhìn Thục Huệ, trái tim của anh đã hoàn toàn bị cô lấy mất.

Cho dù cô không xinh đẹp thì sao? Cho dù cô là một người phụ nữ nam tính, chẳng biết làm nũng, không hề có chút nữ tính, lúc giận thì giống như một con cọp cái thì sao? Hoạn nạn mới biết lòng nhau, có trải qu