Polaroid
Em Lại Gặp Anh

Em Lại Gặp Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324184

Bình chọn: 10.00/10/418 lượt.

gười. Thế nhưng, dù sao cũng không thể ở lại nơi này chịu nhục được.

Cô đứng ở cửa ra vào, đang chuẩn bị thay giày, lại nghe Lục Thần Hòa nói: "Có thể cô cho là tôi là một người thích cãi nhau với phụ nữ, đê tiện vô sỉ hạ lưu, một người đàn ông khốn nạn thích trả thù người khác, tôi không quan tâm. Nhưng nói cách khác, từ lúc cô cãi nhau với tôi đến giờ, nước mắt cũng chảy không ít, có phải từ lúc đến đây đã tạm thời quên đi chuyện không vui lúc trước rồi không, đau khổ cũng giảm đi nhiều?"

Thị Y Thần quay đầu lại, nhìn về phía Lục Thần Hòa có chút khó tin được. Anh ta rốt cuộc là người thế nào?

"Hết giận rồi, vậy thì lại đây uống một ly đi." Lục Thần Hoa cầm chai rượu đỏ, uống thử một ngụm nhỏ, nói thêm một câu, "Cô có thể yên tâm, tôi nói rồi, tôi đối với cô hoàn toàn không có hứng thú."

Thị Y Thần cắn môi, học theo anh, quay lại nói một câu: "Anh đối với tôi không có hứng thú, hay là đối với phụ nữ không có hứng thú."

Lục Thần Hòa khẽ mím đôi môi mỏng, mi tâm nhíu lại, nhưng rất nhanh gương mặt đã khôi phục lại dáng vẻ tự nhiên, nói: "Nếu nghĩ như vậy, có thể làm cho cô có cảm giác an toàn, vậy tạm thời cho là vậy đi." Lục Thần Hòa cầm chai rượu sơn tra, rót vào ly rượu của cô một ly, làm động tác mời.

Thị Y Thần suy nghĩ một chút, quay trở lại sô pha ngồi xuống. Cầm ly rượu sơn tra trước mặt, ly rượu chạm vào môi, cô nếm một chút, chất lỏng màu đỏ thẫm chảy qua đầu lười, hương vị tê dại ngọt ngào từ miệng chảy xuống cổ họng.

Quả thực như lời anh ta nói, giống như nước trái cây, rất ngon.

Cô mới thử nếm một chút, chưa thỏa mãn.

Thị Y Thần liếc nhìn Lục Thần Hòa, không thể tin được mấy bình rượu này đều do anh cất, nhưng anh ta ở khu nhà cao cấp như vậy, lái xe nổi tiếng, nếu không phải là người ăn chơi trác tán, thì cũng ‘không phải đàn ông’, thật sự rất khó tin được anh ta lại có sở thích chưng cất rượu giản dị như vậy.

"Ánh mắt cô trông đầy vẻ khinh thường, nhưng sự thật vẫn là sự thật, rượu là do tôi cất, không thể nghi ngờ." Ánh mắt sắc bén của Lục Thần Hòa quét qua liền bắt được suy nghĩ của cô.

Cô đồng tình, lại nếm thử một chút, không khỏi nghĩ đến câu nói của Chu Kiều Na: "Tình yêu cũng giống như rượu sơn tra vậy. Có lúc vị rất ngọt, có lúc vị rất chua, có lúc vị lại là đắng chát, đôi khi còn có mùi vị cay nồng. Dù là vậy, người ta vẫn không thể kiềm chế được muốn nếm thử một chút. Bởi vì...mùi vị của nó, chỉ có những người đã trải qua tình yêu mới có thể hiểu được. Chính mùi vị 'ngọt bùi cay đắng' này, mới khiến cho con người ta khắc cốt ghi tâm."

Là khắc cốt ghi tâm, loại đau nhức ăn sâu vào xương cốt này, làm sao có thể đơn giản mà quên đi được.

Thị Y Thần ngửa đầu một hơi uống cạn ly rượu sơn tra.

"Từ từ mà uống." Lục Thần Hòa đột nhiên bỏ ly rượu xuống, đứng lên, đi về phía cầu thang, mới vừa bước một bước, lại dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Thị Y Thần, "Dưới lầu có phòng dành cho khách, cô cứ chọn một phòng nghỉ ngơi, nhưng bắt đầu từ chỗ này là cấm địa." Anh chỉ vào bậc thang dưới chân, ánh mắt sắc bén nói cho cô biết, nếu cô uống nhiều sau đó đi nhầm vào cấm địa, hậu quả tự mình gánh lấy.

Thị Y Thần nhìn bóng dáng của anh biến mất nơi cầu thang, cảm giác như không thể hiểu được.

Cô cầm chai rượu, lại rót thêm một ly, sau đó không chút khách sáo từ từ uống, quả nhiên phải uống từng ngụm từng ngụm lớn mới cảm nhận được rõ mùi vị.

Có lẽ do cồn kích thích, cũng có thể không phải, nhưng tâm trạng của Thị Y Thần cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Tuy là cô ghét cách anh ta chế nhạo, xem thường cô, nhưng không thể không nói, trong lúc buồn bực tìm một người cãi nhau một trận, nước mắt như đê vỡ trào ra, thật sự là một phương pháp giải tỏa tốt. Loại cảm giác này thật dễ chịu, giống như trong người bức rức lâu ngày, trong nháy mắt toàn bộ đều được đẩy ra ngoài, thật sự rất thoải mái.

Tuy rằng miệng của anh ta có chút độc địa, nhưng xem như anh ta đã giúp cô "Thoải mái", từ tận đáy lòng cô cảm thấy cảm kích anh ta. Lúc cô cảm thấy đau khổ, bất lực nhất, cuối cùng cũng có người cứu cô lên, không để cho cô một mình tuyệt vọng chết chìm ở trong nước, tuy rằng quá trình đó làm cô hơi khó chịu một chút.

Thị Y Thần vừa xoa xoa khóe mắt, vừa vỗ vỗ gương mặt, tự nói với mình không nên nhớ lại chuyện không vui nữa, hít sâu một hơi, nhìn chiếc bàn thủy tinh bên cạnh cố nặn ra một nụ cười, sau đó bắt đầu chậm rãi quan sát những vật trang trí trong phòng .

Xuất phát từ sở thích đối với nghệ thuật, cô đối với lối kiến trúc Baroque kiểu châu Âu này thật sự mê đắm, cô có cảm tình mãnh liệt đối với kiểu trang trí theo phong cách Baroque thế này, màu sắc vừa mang phong cách tôn giáo huyền bí lại còn có chủ nghĩa hưởng lạc, xa hoa, lãng mạn, thần bí hòa hợp làm một. Cô đã từng muốn thiết kế ngôi nhà của mình theo phong cách Baroque này, chỉ là học trưởng Thẩm Tiên Phi nói phong cách Baroque chỉ thích hợp đối với những ngôi nhà có diện tích lớn, mà nhà của cô là kiểu ba phòng hai sảnh, không gian nhỏ hẹp hoàn toàn không thích hợp để thiết kế phong cách Baroque, không chỉ không thể hiện được khí t