
ày nhưng là boss lớn chủ tịch tập đoàn tài
chính Kha
Khải Đường, cũng là lão công của bạn học chúng ta Lí Thần
Du!”
Lời này vừa nói ra quả nhiên khiến cho bao xúc động.“Nguyên
lai là Kha tổng! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu .”
Kha Khải Đường cầm chén rượu lên, phi thường thân mật nói:“Mọi
người thông cảm ,ta tới quá muộn, trước tự phạt một ly.”
“Cụng ly, cụng ly!”
Chú rể tân nương đều chưa có
xuất hiện , không khí đã muốn vỡ òa ra , thời điểm Lí Thần
Du ngồi bên
cạnh nam nhân hoàn toàn không giống với tưởng tượng hoàn mỹ
của nàng,
trời mới biết đêm nay sẽ là kết thúc như thế nào?
Giờ
lành đã đến, chú rể tân nương dắt
nhau vào bàn, Lí Thần Du chỉ dám nhìn trộm vài lần, nhưng chỉ
cần liếc
mắt một cái liền thấy rõ ràng Diệp Nhân Phong vẫn là gương mặt
tuấn tú
nhã nhặn năm đó, thêm một phần khí chất trầm ổn, rất giống một
người nam nhân chuẩn bị lập gia đình, có thể làm người chồng, làm người cha.
Nàng cúi đầu hạ tầm mắt không muốn làm cho trượng phu phát hiện, dựa vào bản
năng nữ nhân, nàng biết chính mình nên che giấu đi mối tâm tình này .
“Làm sao vậy?” Kha Khải Đường ghé sát bên tai thê tử hỏi nhỏ.
“Sâm banh này có chút nồng, uống không quen lắm.” Nàng lung
tung tìm một cái cớ.
“Vậy đừng uống nữa, nếu không thích hợp thì không nên miễn
cưỡng.” Hắn gọi phục vụ đem ra một ly nước trái cây.
Nàng nở nụ cười cảm tạ trượng phu một
cái, Đào Tĩnh Nghiên ở một bên trêu ghẹo nói:“Kha tổng săn
sóc chu đáo
như vậy, Tiểu Du thật sự là có phúc nha.!”
“Tiểu Du?” Kha Khải Đường nhíu mày hỏi.
Đào Tĩnh Nghiên ha ha cười.“Đúng vậy,
trong lớp học chúng ta đều là sinh cùng năm nhưng sinh nhật
của Thần Du
lại trễ nhất, cho nên kêu nàng là Tiểu Du.”
“Tiểu Du, tên gọi thực đáng yêu.” Kha
Khải Đường sờ vào mái tóc của nàng ,đem mấy sợi tóc kia cuốn
cuốn ở trên ngón tay của hắn .
Lí Thần Du nhất thời lâm vào thế khó
xử, nàng không biết mình nên tông cửa xông ra ngoài hay là
chui vào gầm
bàn đây .Nàng cùng trượng phu tuyệt đối không thích hợp diễn
xuất loại
tiết mục ân ân ái ái này, bạn học cùng bàn lại càng không
nên dùng cái
loại ánh mắt ái muội đầy hâm mộ này nhìn bọn họ .
Hỉ yến ăn đến một nửa, chú rể tân nương vẫn không ngừng đi
kính rượu, mọi người đều đứng lên chúc mừng, rất
nhanh cũng đến phiên bàn này của bọn họ.
“Chúc mừng các ngươi!”
Thật ra nàng rất muốn hướng hai người
bọn họ thâm tình đưa tình, nhưng Lí Thần Du không có can đảm
ở trước mắt trượng phu mà phóng điện loạn, chỉ có thể làm bộ vẻ mặt bình thường
nói tiếng chúc mừng. Bất quá nàng tin tưởng Diệp Nhân Phong là có cảm ứng,
bởi vì hắn cũng đang dùng đôi mắt ôn nhu nhìn nàng, giống
như nàng là nữ nhân duy nhất trên đời này, tựa như thời điểm bọn họ luyến ái
lúc
trước.
Giờ khắc này không phải không có niệm, nhưng cũng chỉ có thể
là hoài niệm mà thôi .
Chú rể tân nương vừa đi, Lí Thần Du lập tức cảm thấy cả người
vô lực, có điểm không thể thích ứng được sự thật
này .“Ta đi toilet một chút.”
“Muốn ta đi cùng ngươi hay không?” Đào Tĩnh Nghiên đối với tỷ
muội trách nhiệm luôn thực hết sức.
“Ta chính mình đi được rồi.” Lí Thần Du khéo léo từ chối,
sau đó chuyển hướng qua trượng phu nói:“ Giúp ta lấy
ly nước trái cây đi.”
Kha Khải Đường gật gật đầu, trên mặt biểu tình bí hiểm, nàng
cũng không nghĩ nhiều ,nàng thật sự mệt mỏi.
Chậm một chút, Lí Thần Du từ toilet đi
ra, bỗng nhiên nàng lại không muốn trở lại yến tiệc một chút
nào .Tuy
mọi chuyện trước kia đã sớm trôi qua, nàng đã không còn là
cô gái đa sầu đa cảm nữa, cũng đã là mẹ của hai đứa con nhưng hôm nay nàng thật
muốn
mình sầu não một lần cuối cùng .
Nàng chậm rãi đi đến cầu thang trên lầu , qua cửa sổ bằng thủy
tinh nhìn xuống cảnh đêm rực rỡ của thành phố ,nhiều phồn hoa lại nhiều
tịch mịch .Tình yêu là cái gì? Thanh xuân là
cái gì? Bất quá chỉ là trong nháy mắt, hiện tại nàng thầm
nghĩ muốn có
một điếu thuốc muốn thả lỏng bản thân mình .
Thời điểm đang lúc hối hận, một thanh âm từ phía sau lưng
nàng truyền đến.
“Tiểu Ngư Nhi.”
Là ai kêu nàng? Đã bao nhiêu lâu không
có nghe đến tên gọi này ? Ba chữ này giống như một cái chìa
khóa, mở ra
những kí ức vốn đã được chôn giấu đi. Không biết đã qua bao
nhiêu lâu
những kí ức vốn sắp nhạt nhòa lại lần nữa ùa về khiến cho
nàng không
cách nào có thể che giấu thêm được nữa .
Quay đầu lại, nàng giống như lại nhìn
thấy người nam nhân kia, không phải là mặc lễ phục kết hôn
mà là áo sơmi trắng cùng quần bò, ngại ngùng tươi cười nói muốn tìm nàng uống
cà phê, nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, nói chuyện yêu thương…… Đương nhiên, kia
chính là ảo giác của nàng, nháy mắt mấy cái nam nhân kia trước
mắt đã là trượng phu của người khác, vẫn là chính nàng chủ động buông tay.
“Nhân Phong, hôm nay thấy được ngươi kết hôn, ta thật sự
chúc mừng cho ngươi.”
“Cám ơn, nhìn ngươi và trượng phu cùng nhau đến, ta cũng yên
tâm hơn.”
Hai người đều rất khách khí, chúc phúc, liếc mắt một cái đến
nay đã gần mười năm nàng thầm nghĩ lẳng lặng nhìn
hắn, cũng chỉ có thể lẳng lặng nhìn hắn, giống như một