XtGem Forum catalog
Em Không Biết

Em Không Biết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323083

Bình chọn: 9.00/10/308 lượt.

hật là người cực

kì tốt bụng và thẳng thắn. Hơn nữa tâm trạng anh giờ đang rối như tơ vò, cần gấp

một người nói chuyện với anh.

“Bộp”,

y tá nhỏ ngậm miệng lại. Cô cẩn trọng nghĩ, Lục Tri Thu chưa hề nói anh ấy là

người câm, chỉ là bình thường không bao giờ nói chuyện và toàn dùng bút viết

thay thế. Bây giờ ngẫm lại, nếu anh ấy có giọng thế này, thì việc không nói

chuyện cũng dễ hiểu thôi. Cô chỉ không hiểu tại sao hôm nay bỗng dưng anh lại mở

miệng, chẳng lẽ có chuyện gì sao? Y tá nhỏ ấp a ấp úng hỏi: “Bác… bác sĩ Lục,

có chuyện gì cần tôi giúp ư?”

Thoáng

im lặng, Lục Tri Thu bỗng hỏi: “Y tá Lâm là thanh niên trẻ tuổi… chắc cũng thường

lên QQ chat đúng không?”

Y

tá nhỏ gật đầu: “Vâng, em có gia nhập một số nhóm QQ.” Chỉ là không phải nhóm

QQ trong sáng gì cho cam.<>

Lục

Tri Thu cúi đầu nhìn màn hình máy tính, rồi hỏi: “… Thế người trên mạng toàn

như vậy ư? Giây trước còn đối xử tốt với mình, giây sau đã đá mình ra khỏi nhóm

rồi?”

Không

ngờ bác sĩ Lục còn lên mạng kết bạn nữa!

Y

tá nhỏ nén sự kinh ngạc xuống, miệng hỏi: “Thế… đây là lần đầu tiên bác sĩ Lục

kết bạn trên internet à?”

Lục

Tri Thu khẽ gật đầu.

Nhìn

vẻ mặt ngây ngơ của Lục Tri Thu, chợt y tá nhỏ cảm thấy ngao ngán và muốn đưa

tay che mặt dễ sợ. Vừa nhìn đã biết Lục Tri Thu là một người chuyên ru rú trong

nhà đúng chuẩn, cộng thêm đây là lần đầu kết bạn trên mạng. Theo như hiểu biết

của cô đối với bác sĩ Lục, dám chắc anh mù tịt những từ lóng thịnh hành trên

Internet. Bây giờ môi trường Internet phức tạp như thế, chỉ vài câu không hợp

là đủ để bị đá ra khỏi nhóm với lý do “không hợp nhóm”. Trong mấy nhóm kết bạn

bình thường thì còn đỡ, chứ như cái giới mà cô tham gia từ lâu này, chỉ cần khẩu

khí có hơi không đúng, rất có khả năng sau vài lần bị mọi người “dạy dỗ” xong sẽ

liền bị ném ra khỏi nhóm cho coi… Mà chắc là cô nghĩ nhiều rồi, dẫu có kết bạn

như thế nào thì Lục Tri Thu cũng chẳng thể nào lại gia nhập vào nhóm cô hiện

nay được!

Y

tá nhỏ lại hỏi: “Thế bác sĩ thường nói gì với mọi người?”

Lục

Tri Thu ngẫm nghĩ, tiết lộ một phần: “Do đấy là nhóm fan hâm mộ thần tượng… nên

có nhiều khi anh cùng họ bàn về thần tượng. Có lúc họ hỏi thông tin của anh, anh

cũng nói thật cho họ nghe. Chỉ có điều những lời họ nói anh thường không hiểu nổi,

anh hỏi lại thì các cô ấy cũng không thèm trả lời đàng hoàng.”

Dừng

dừng dừng! Y tá nhỏ đã lăn lộn trên mạng nhiều năm nay, nghe xong bèn đau khổ

ôm lấy đầu. Nếu như Lục Tri Thu quả thật ở trên mạng “kết bạn” như thế, bị người

ta đá khỏi nhóm là đáng đời. Dùng ngón chân nghĩ cô cũng thừa đoán ra những gì

mà Lục Tri Thu sẽ nói, với kinh nghiệm kết bạn bằng con số 0 ấy, thế nào cũng sẽ

kể về những chuyện đại loại như tiến sĩ y tốt nghiệp trường danh tiếng bla bla

bla. Bây giờ trên mạng ai nấy đều tinh như cáo ấy, những lời này đến ma cũng chẳng

thèm tin nữa là. Anh nói thật người ta nghĩ anh bốc phét, cộng thêm anh mù tịt

tiếng lóng Internet và ngay cả Baidu cũng chẳng biết dùng, như thế người ta

không cười thúi vào mặt mới là chuyện lạ. Cũng giống cô nhóc mà cô quen đó, ngơ

ngơ ngác ngác bịa đặt mình là “tiến sĩ y” “uke”, chẳng lẽ cô bé tưởng tiến sĩ y

là từ trên trời rớt xuống hay sao chắc?

Nhưng

khi ngó thấy vẻ buồn bã toát ra từ khắp người Lục Tri Thu, y tá muốn khuyên lơn

anh, nhưng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Ấp úng hồi lâu, y tá nhỏ mới ngập ngừng

bảo rằng: “Môi trường mạng hiện giờ phức tạp lắm, em cũng từng quen được vài

người bạn tốt trên đó, nhưng cũng có nhiều người chẳng qua chỉ là sơ giao… Giờ

trên mạng nhiều người đều như thế cả, anh lại không rành mấy từ lóng của họ,

thì anh sẽ “không thể hòa hợp”. Bọn họ một khi đã khẳng định những gì anh nói đều

là giả tạo, thì anh chẳng thể nào xoay chuyển được nữa đâu…” Cô cố gắng dùng những

câu từ hòa nhã nhất để thuật lại mấy chuyện ném đá, gây hấn lẫn nhau trên mạng.

Nhưng dẫu là như thế, Lục Tri Thu vẫn như chú nai bị dọa sợ, hai mắt trố to.

“Trên

Internet… đều như vậy cả ư?”

Chỉ

có thể nói Lục Tri Thu quá ư là ngốc quá ư là ngây thơ. Hai mươi tám năm cứ ru

rú riết trong nhà khiến anh không mấy hiểu định nghĩa của từ “bạn bè”. Anh ngỡ

rằng mình vào nhóm fan của Đao Kiến Tiếu, cùng trò chuyện với các cô gái có

chung thần tượng, chào hỏi nhau, nói với bọn họ một số thông tin cá nhân, thì

người ta sẽ đối xử với anh bằng cũng thái độ chân thành như thế. Anh không sai,

chỉ là anh chưa từng tiếp xúc với Internet mà thôi, nên những gì anh làm đều ấu

trĩ đến buồn cười. Đồng thời, các cô gái đó cũng không có lỗi lầm gì quá lớn.

Chỉ là môi trường Internet phức tạp đã khiến bọn họ quen thói dùng một cách

nghĩ hạn hẹp để đối đãi với người “không cùng chủng tộc” mà thôi.

Trông

thấy Lục Tri Thu bị đả kích nặng nề, y tá nhỏ vội vàng bảo: “Đương nhiên không

phải tất cả mọi người trên mạng đều y như thế, em thấy bác sĩ Lục thường lên mạng,

chẳng lẽ anh không quen được ai đối xử tốt với anh ư?”

Lục

Tri Thu ngoảnh đầu qua, nhìn trên màn hình người đã gởi địa chỉ weibo của Đao

Kiến Tiếu cho a