
ấn động kia lẻn đến xương cốt, giống như ngay cả linh hồn cũng bị chấn động đến rung động không thôi, không thể miêu tả cảm giác làm cho cô không khống chế được nước mắt.
Bành Hạo Luân cẩn thận đánh giá thần thái lúc này của cô, mắt đẹp của cô ngượng ngùng, có chút ngọt ngào cực kỳ dụ hoặc ngừơi, vô tội lại đặc biệt động lòng người.
“Ông trời...... em thật đáng yêu!” Anh thở dài, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô, bàn tay lớn chụp lên vú mềm mại của cô, xoa lấy, khẽ bóp, anh chỉ muốn từng chút một xoa gẩy đầu vú đứng thẳng kia.
Anh nếm phải mùi vị nước mắt của cô, ngực lại đụng nhau, động tác không khỏi trở nên rất dịu dàng, giống nhau muốn đem cô hòa tan vào trong lòng mình. “Hồng Hồng, em thích tình ái giữa chúng ta, quá cảm động, cho nên mới rơi lệ, phải không?” Anh dường như hiểu nước mắt của cô, bởi vì cũng giống cảm giác của anh có vẻ rung động khác thường lấn chiếm tâm linh cùng linh hồn.
Dương Hồng Hồng đáp lại nụ hôn của anh, khi anh âu yếm phía dưới lại ướt át, cô cảm động đến rơi lệ không phải đơn thuần chỉ vì tình ái tốt đẹp, bởi vì giữa cô và anh không chỉ có tình dục mà thôi.
Ít nhất đối với cô mà nói, ý nghĩa đại biểu của anh không phải chỉ có trên giường.
Trải qua lần này, cô có chút hiểu được chính mình, trong lòng cô có anh, bất tri bất giác đã để cho bóng dáng của anh tiến vào trú ngụ ở trong lòng, cảm tình của cô đối với anh trở nên phức tạp, hy vọng chính mình trở thành duy nhất trong mắt anh.
Cô yêu anh!
Theo trước kia anh thích bắt nạt cô, trêu cợt cô, nhưng cẩn thận ngẫm lại, có rất nhiều chỗ anh đặc biệt chiếu cố cô, có khi sẽ cảm thấy anh rất phân rõ phải trái, bá đạo đòi mạng, có khi lại cảm thấy thực uất ức, làm cho cô thường sẽ bỏ mặc chính mình ỷ lại anh.
Cô thật sự rất ngốc, rẽ rất nhiều chỗ cong mới biết rõ ràng cảm giác đối với anh.
Không biết nên biểu đạt tình ý như thế nào, cô chỉ biết mở cái miệng nhỏ nhắn ra đáp lại nụ hôn của anh, theo sự vuốt ve của anh mà vặn vẹo thân thể, gần sát anh.
Cô dán lên môi mỏng mỉm cười của anh, oa oa nói: “Anh còn chưa có uống thuốc......”
Bành Hạo Luân cười to, dứt khoát xoay người lại đè ép cô, chống lên cái trán cô, mũi tuấn tú cọ hai má của cô. “Hồng Hồng, chúng ta vừa rồi ‘Vận động’ kịch liệt như vậy, toàn thân nóng hầm hập, chảy một lựơng mồ hôi lớn, em không biết là cảm mạo của anh đã sớm khoẻ rồi sao?”
Anh nói xong lại cúi đầu nở nụ cười. “Cho dù phát sốt, đó cũng là hiện tượng bình thường, ai bảo hiện tại trong lòng anh ôm em, trơn, mềm nhũn, ăn ngon thật......” Anh vừa nói vừa cắn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, cái cằm mềm trơn, cổ cùng bả vai hoàn toàn biến thành bữa tiệc lớn của anh.
“Ừ hừ......” Dương Hồng Hồng nhịn không được mà rên rỉ, kích tình hơi lui lại dâng lên lần nữa, cô thực cố gắng muốn bắt lý trí trở về. “Không thể làm nữa, em, em muốn đi về, bằng không ba và mẹ em sẽ cảm thấy rất kỳ quái, Bành Hạo Luân, anh để cho em đứng lên...... A!”
Người đàn ông đó lại “bắt nạt” cô !
Ngón tay dài thô ráp ấm áp của anh trực tiếp công kích giữa hai chân cô, nơi đó vẫn một mảnh ướt át, ngón tay của anh trượt vào, hai mắt cũng không chớp mà nhìn chằm chằm vào vẻ mặt biến hóa của cô.
Dương Hồng Hồng vẫn còn muốn kháng nghị, nhưng cô đã bắt đầu co rúm, tất cả lời muốn nói hoàn toàn tiêu tán, hóa thành tiếng rên có thể rối loạn lòng người, ánh mắt cô dần dần bốc cháy, hai má đỏ bừng.
“Hồng Hồng, tuy rằng cảm mạo của anh tốt rồi, nhưng anh thực lo lắng em sẽ bị anh lây bệnh, cho nên, chúng ta nên lặp lại vài lần ‘Vận động’ nữa, vận động nhiều chảy mồ hôi nhiều, sẽ có ích cho thể xác và tinh thần, không phải sao?”
Ai! vô lại này......
Dương Hồng Hồng nghe được thanh âm của anh, cảm thấy tức giận muốn cười.
Cô không có biện pháp phản bác lời nói của anh, hay hoặc là cô căn bản không muốn phản bác, cùng anh ở một chỗ cảm giác thật thoải mái, thật tự tại, cô không sợ đối với anh bày ra tình dục trắng trợn, bởi vì anh đáp lại luôn làm cho cô cảm thấy chính mình là tuyệt thế mỹ nữ, là nữ thần gợi cảm vô địch thế giới.
Cô bị anh thuyết phục, dứt bỏ băn khoăn, ném vào trong ngực lửa nóng của anh......
Đêm đó trở lại nhà ở tầng bảy đã muốn nửa đêm , trong lòng Dương Hồng Hồng không yên bất an, sau khi lén lút tiến vào nhà, lại phát hiện cửa trước để lại một chiếc đèn nhỏ, nhưng ba mẹ đều trở về phòng ngủ sớm rồi.
Vốn là Bành Hạo Luân không muốn để cho cô đi, vẫn dụ dỗ cô ở lại qua đêm, cô không chịu, cùng anh đối kháng cực kỳ khổ sở, bởi vì bản lĩnh dụ dỗ của anh rất cao, cuối cùng có thể “Đào thoát” thành công, ngay cả cô cũng bội phục chính mình.
“May, đêm nay có rảnh không? Chúng tôi một đám người muốn lái xe lên miêu không uống trà, nói chuyện, cùng nhau đi đi!” Nữ đồng sự Lucy đi vào phòng nghỉ hậu cần mặt đất, theo từ trong tủ lạnh lấy ra yogurt đã bỏ vào trước đó, vừa hỏi vừa ngồi ở bên cạnh Dương Hồng Hồng ăn hoa quả sau khi ăn cơm.
Dương Hồng Hồng hôm nay là trực ban buổi chiều, cô đi đến văn phòng sân bay trước thời gian, ở phòng nghỉ ăn xong tiện lợi tình yêu mà mẹ chuẩn bị cho