Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Em Đồng Ý Gọi Anh Là Chồng

Em Đồng Ý Gọi Anh Là Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322981

Bình chọn: 8.5.00/10/298 lượt.

à một khi có dã tâm và tham vọng sẽ trở nên ngu muội đến đáng sợ.

Trong kí ức của Tịch Mộ Thiên, Hàn

Phong là một người đàn bà thông minh. Cô ta có định hướng rõ ràng, hiểu rõ lựa

chọn của bản thân, do đó mới theo Tịch Mộ Thiên năm năm trời. Tịch Mộ Thiên

không đồng tính, càng không phải Liễu Hạ Huệ, anh thậm chí có bệnh ưa sạch sẽ

và cũng chán ngán việc quan hệ với những người đàn bà khác nhau. Tịch Mộ Thiên

là đàn ông, có nhu cầu sinh lí bình thường của mỗi người đàn ông, do đó nhất

định phải có đàn bà. Vì vậy anh cần bạn tình cố định, Hàn Phong là một trong số

đó.

Hàn Phong từ trước đến giờ luôn

biết chừng mực, không bao giờ có biểu hiện hoặc yêu cầu quá đáng. Sau khi Tịch

Mộ Thiên với Hạ Tử Khâm, anh cũng cho Tiểu Dương đi dàn xếp ổn thỏa với những

người phụ nữ ở bên ngoài, thế nên việc Hàn Phong đột ngột vác cái bụng bầu đến

ăn vạ thực sự khiến Tịch Mộ Thiên ngạc nhiên.

Nhìn cái bụng có lẽ cái thai đã

được khoảng sáu, bảy tháng gì đó. Sáu, bảy tháng trước đúng là anh vẫn duy trì

quan hệ với cô ta, khi ấy anh còn chưa quen Hạ Tử Khâm, vậy nếu đứa bé trong

bụng thực sự là của anh, điều này chứng tỏ người đàn bà này có dã tâm, đã có âm

mưu ngay từ lúc đó rồi.

“Cô muốn cái gì?”

Tịch Mộ Thiên thẳng thừng đi vào

vấn đề, đối với cô ta, anh không cần vòng vo tam quốc.

Kì thực Hàn Phong rất sợ Tịch Mộ

Thiên, chỉ cần anh ta muốn, cả đời này cô cũng đừng mong ngẩng mặt lên được.

Nhưng cô bây giờ giống như một con thiêu thân lao vào lửa, biết rõ càng lại gần

càng bị thiêu cháy, thế mà vẫn bất chấp tất cả.

Nếu nói rằng cô yêu anh ta, chắc

chắn Tịch Mộ Thiên sẽ không có phản ứng gì hết, tình yêu đối với Tịch Mộ Thiên

chẳng qua chỉ là thứ đồ vật trang trí, trong con mắt của người đàn ông này

không tồn tại hai từ ấy. Nhưng giá như cả đời này anh ta cứ mãi vô tình như thế

thì chẳng sao, đằng này anh ta lại đi tái hôn, bởi vì tái hôn nên anh ta vứt bỏ

cô như vứt bỏ một chiếc giày cũ.

Đúng, anh ta cho cô đủ tiền bạc,

nhưng cô không thể chấp nhận kết cục này. Cô thậm chí từng nghĩ, cứ theo Tịch

Mộ Thiên như vậy năm năm, mười năm, mười lăm năm, hai mươi năm, sớm muộn gì

cũng có một ngày cô “tu thành chính quả”. Nào ngờ mới tu luyện được vài năm đã

chẳng thể tiến triển được nữa, trong khi người đàn bà khác chỉ mất có vài ngày

đã “lập địa thành phật”. Vì thế cô muốn chơi một canh bạc cuối, dùng đứa con

trong bụng làm bàn đạp đánh cược cuộc đời mình, cho dù biết rõ hậu quả.

“Một tuần đi du lịch ở Maldiver em không uống thuốc!”

Tịch Mộ Thiên đột nhiên cười đầy vẻ mỉa mai:

“Không uống thuốc ư? Cũng không thể chứng minh đứa con trong bụng cô là của tôi, cô không uống thuốc nhưng tôi có đeo bao mà, tôi còn chưa già đến mức mắc bệnh đãng trí đâu. Tôi vẫn sẽ cho cô cơ hội, hãy tìm một nơi yên tĩnh sinh đứa con này ra, nếu kết quả DNA thật sự là con của Tịch Mộ Thiên này, tôi sẽ nhận. Nếu không phải…”

Nói đến đây, Tịch Mộ Thiên nheo mắt, nhìn thẳng vào mặt Hàn Phong, khiến cô ta không khỏi rùng mình. Tịch Mộ Thiên không hề nói tiếp, chỉ lạnh lùng bảo:

“Tôi cho cô một tuần để suy nghĩ, nếu vẫn khẳng định đứa bé trong bụng là con của tôi, vậy thì sinh nó ra!”

Sắc mặt Hàn Phong trắng bệch, hơi thấp thỏm sợ hãi, nhưng cũng ẩn chứa sự oán hận. Đợi cô ta đi rồi, Tịch Mộ Thiên mới đưa tay lên day thái dương, khẽ hỏi:

“Bên phía Tử Khâm thế nào rồi? Trước khi những chuyện này được giải quyết xong xuôi, tuyệt đối không để cô ấy biết!”

Tiểu Dương vội trả lời: “Ở bên Mỹ đã thu xếp ổn thỏa, thường ngày vợ anh cũng không hay ra khỏi nhà, cho dù có đi ra ngoài cũng chỉ đi bộ men theo bờ sông rồi về ngay. Bên đó lại toàn là người Mỹ, không có báo chí Hoa kiều, nhà biên kịch thường xuyên liên lạc với cô ấy cũng được thông báo trước rồi, sẽ không có sai sót gì đâu ạ!”

“Phi Lân thì sao?”

Tịch Mộ Thiên đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Phi Lân mấy hôm nay ở đâu?”

“Ông Vinh đã gọi cậu ấy về, nói rằng sẽ trực tiếp điều cậu ấy sang chi nhánh ở Pháp. Chuyện này cậu ấy hành động quá nông nổi, trực tiếp ảnh hưởng đến cả hai nhà Vinh Tịch, tổn thất lên đến hàng trăm triệu.”

Tịch Mộ Thiên đứng phắt dậy: “Lập tức đặt vé máy bay, giờ tôi sẽ bay qua Mỹ!”

Tiểu Dương hơi ngẩn người ra rồi nhanh chóng đi thu xếp.Tịch Mộ Thiên quá hiểu Vinh Phi Lân, một khi cậu ta đã nhập cuộc thì chắc chắn không dễ dàng từ bỏ như vậy. Phi Lân sẽ không đi Pháp, vậy hướng đi của cậu ta là gì, khỏi cần nghĩ cũng đoán được.

Tịch Mộ Thiên chợt cảm thấy trái tim thắt lại, Tử Khâm của anh ngây thơ, ngốc nghếch như vậy, cô ấy không thể chịu nổi bất cứ cú sốc nào.

Tịch Mộ Thiên không muốn tự làm khó bản thân, bây giờ anh không thể rời xa cô, cô là người anh ôm trong vòng tay, mọi cảm xúc của cô anh đều có chung cảm nhận. Trên đời này cuối cùng cũng có một người thân thiết nhất, gần gũi nhất chính thức thuộc về anh. Tử Khâm, Tử Khâm của anh.

Lúc Tịch Mộ Thiên tới nơi đã là đêm khuya, vào đến biệt thự, anh đi thẳng lên tầng hai. Trong phòng chỉ bật một ngọn đèn nhỏ, ánh sáng vàng vọt tách biệt căn phòng với cái lạnh lẽo bên ngoài. Chiếc máy làm