80s toys - Atari. I still have
Duyên Tới Là Anh

Duyên Tới Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324871

Bình chọn: 7.00/10/487 lượt.

ưng hô mình như vậy….

“Chúng mình muốn ngồi thuyền đi, còn cậu?” Cố Hàm Ninh nói.

“Nga, vậy các cậu đi đi, mình đi với bạn cùng phòng, à, họ ở bên đó, mình cũng không tiện bỏ các cô ấy mà chơi

một mình. Nhưng mà, cậu phải nhớ kỹ, mau chóng tìm thời gian tới tìm

mình chơi nga!”

“Biết rồi!”

Cố Hàm Ninh nhìn bóng lưng Đỗ Na nhảy cà tưng xoay người, lắc đầu bật cười.

Năm đó, sau cùng những bạn học này mất liên hệ, kỳ thật cô rất tiếc nuối.

Cảm giác hôm nay, liền như là vui vẻ lúc gặp lại sau khi ly biệt đã lâu!

“Đi thôi, chúng ta ngồi thuyền đôi nhỏ, cậu tới chèo!”

Edit: Violet

Beta: Vi Vi

Thuyền mà Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư chơi chính là loại thuyền nhỏ tự mình chèo, tương tự thuyền mui đen,

nhưng là không có nóc thuyền, ba khối gỗ phẳng, có thể ngồi ba người.

Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư mỗi người ngồi một đầu, đối diện nhau.

Công việc làm người chèo thuyền này, Triệu Thừa Dư là lần đầu tiên làm, chèo qua chèo lại, một lúc lâu vẫn còn ở quanh bên bờ.

Triệu Thừa Dư gấp đến độ đổ mồ hôi trán, Cố Hàm Ninh cứ thế cười đến vui thích.

Lại đảo quanh tại chỗ mấy phút, Triệu

Thừa Dư mãi cũng nắm giữ một chút kỹ xảo, cuối cùng chậm rì rì quẹo trái lắc phải rồi đi ra ngoài, gần ra đến giữa hồ, Cố Hàm Ninh liền bảo

Triệu Thừa Dư ngừng lại.

“Cứ như vậy trôi đi, chúng ta thưởng thức phong cảnh ở đây.”

Bởi vì là thứ bảy, trên mặt hồ thuyền

nhỏ cũng có không ít, cuối thu không khí dễ chịu, gió hồ xao động nhẹ,

Cố Hàm Ninh hơi híp mắt, nhìn sông nước, du khách chung quanh một chút,

lại nhìn Triệu Thừa Dư đối diện, nhất thời cảm thấy khoan khoái vô cùng, nhịn không được mím môi nở nụ cười.

Triệu Thừa Dư vừa thở phào một cái, mồ hôi trên đầu cũng sắp thấm ướt tóc.

Này một là mệt mỏi, hai là sốt ruột.

Cố Hàm Ninh cúi đầu rút tờ khăn giấy, hơi hơi thò người ra, săn sóc giúp Triệu Thừa Dư lau mồ hôi trên tóc mai.

“Mệt muốn chết rồi đi? Hiện tại nghỉ ngơi đi, chúng ta một lát nữa trở về.”

“Không mệt!” Triệu Thừa Dư cười, tùy ý Cố Hàm Ninh giúp mình lau mồ hôi, “Cậu cẩn thận một chút!”

Tuy rằng mặt hồ tĩnh lặng, nhưng bởi vì

thuyền nhỏ, Cố Hàm Ninh vừa cử động liền hơi lắc lư, Triệu Thừa Dư vội

vàng đưa tay đỡ tay kia của Cố Hàm Ninh.

Cố Hàm Ninh thu tay lau mồ hôi, lại rút

ra cánh tay Triệu Thừa Dư đang cầm, vịn men theo thuyền xoay người, ngồi vào trên chính giữa tấm ván gỗ.

Triệu Thừa Dư bị làm cho sợ vội vàng hai tay nắm tay Cố Hàm Ninh, cho đến khi Cố Hàm Ninh ngồi yên mới buông tay.

Triệu Thừa Dư vừa để tay xuống, Cố Hàm Ninh liền ngửa mặt về phía sau, trực tiếp ngồi dựa vào trong ngực Triệu Thừa Dư.

Triệu Thừa Dư chỉ chần chờ một giây, liền đưa tay ra phía trước bụng Cố Hàm Ninh sau đó nắm tay, nhẹ nhàng ôm người trong ngực.

Triệu Thừa Dư cười đem cằm nhẹ để ở đỉnh đầu Cố Hàm Ninh, híp mắt, tâm tình vui vẻ ngắm cảnh.

Không khí ấm áp, tư thế thân mật, tâm cùng tâm dường như áp chặt nhau.

Cố Hàm Ninh vừa quay đầu lại, liền thấy

Triệu Thừa Dư đang hướng mình cười, đôi mắt đen bóng mang theo ý cười ấm áp, Cố Hàm Ninh mím môi cười một tiếng, ngẩng đầu ở trên cằm hơi có

chút thô ráp của Triệu Thừa Dư nhẹ hôn một ngụm, lúc này mới híp mắt

chuyển người, hưởng thụ cuối tuần nhàn nhã thanh thản vô cùng.

Hai người trôi theo sóng giữa hồ một

tiếng, ngẫu nhiên câu có câu không nói chuyện phiếm, cũng có lúc là

không tiếng động mà ăn ý ngắm cảnh, yên tĩnh cũng không nhàm chán.

Chờ đến khi thuyền trở về bờ, đã là thời gian cơm trưa. Tìm lân cận có quán mì phở, một tô mì thịt bò một tô mỳ

hải sản ở trước mặt, sau khi ăn xong, Cố Hàm Ninh lại lôi kéo Triệu Thừa Dư đi rạp chiếu phim Nam Hồ xem phim.

Đi dạo phố, ăn cơm, xem phim, ba yếu tố hẹn hò đi, dù sao hôm nay có rảnh, dĩ nhiên là phải chơi được tận hứng.

Cố Hàm Ninh chọn một bộ phim kinh dị Hồng Kông, mua vé chỗ ghế ngồi đôi cho tình nhân ở hàng ghế cuối cùng.

Này bộ phim có chút vắng vẻ, cũng không

có nhiều người xem, chí ít, hàng cuối cùng liền chỉ có hai người Cố Hàm

Ninh cùng Triệu Thừa Dư, phía trước cũng là không người.

Chờ tốp năm tốp ba người đến, bộ phim bắt đầu trong khúc dạo đầu buồn bã.

Phim kinh dị bình thường đều có cái đặc điểm, đó là ánh sáng ảm đạm, như vậy liền có thể xây dựng một bầu không khí kinh khủng.

Bốn phía rất yên lặng, trừ tiếng vang

rất nhỏ phát ra từ trong phim, không còn âm thanh khác, đoán chừng đoàn

người đều nín thở cẩn thận xem.

Cố Hàm Ninh một lúc ngắm ngắm màn hình

phim, một lúc quay đầu nhìn xem ánh sáng biến hóa lúc sáng lúc tối trên

mặt Triệu Thừa Dư.

Triệu Thừa Dư dựa vào lưng ghế dựa, nhìn chằm chằm màn hình phim, hơi hơi cau mày.

Mày kiếm đẹp mắt, giữa lông mày hơi hơi nhíu lại, Cố Hàm Ninh thích nhất, vẻ mặt nghiêm túc của Triệu Thừa Dư.

Trong lòng nhất thời có chút ngứa, Cố Hàm Ninh khóe môi hơi nhếch, thật nhanh ở trên mặt Triệu Thừa Dư nhẹ hôn một ngụm.

Triệu Thừa Dư quay đầu, đang thấy Cố Hàm Ninh hơi híp mắt liếc nhìn, bất đắc dĩ cười một tiếng, trong mắt đều là tràn đầy yêu thương.

“Không thích xem sao? Muốn đổi một bộ khác không?”

“Sẽ không, mình rất thích đấy!”