XtGem Forum catalog
Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329065

Bình chọn: 8.00/10/906 lượt.

i nương nương, nương nương Cát Tường."

Trần

Khải? Đúng rồi, đã nghe Vu nhi nói qua, là tổng quản của Tam hoàng tử phủ, ở

trong phủ uy tín là mười đủ mười : "Trần tổng quản không cần đa lễ như

vậy, đứng dậy lên." Lời vừa nói xong, liền nghe một thanh âm hành lễ vang

lên, nhìn kỹ, thì ra là Thủy tướng, ai, Thủy Dạng Hề cảm giác cực kỳ bất đắc

dĩ, muốn ngăn cản thì đã không kịp, chỉ phải nhận lễ này. Xem ra, một hạ nhân

của Tam hoàng tử phủ cũng so sánh với hoàng tử phi như nàng còn có uy quyền,

hôm qua là để ý cũng không thấy ai hành lễ, mà ngày hôm nay ngay cả Thủy tướng

cũng tranh nhau hành lễ, bất giác trong lòng có chút chán nản.

Thủy

Dạng Hề từ chối việc Thủy tướng cùng Trần khải muốn nàng ngồi vào vị trí chủ

tọa, nên ngồi vào phía bên cạnh, đạo đức luân lý của thế kỷ hai mươi mốt khiến

nàng vô luận như thế nào cũng không có cách nào ở trước mặt hai vị trưởng bối

mà ngồi vào "Thượng vị" , như vậy, cũng làm cho cái ghế trên thượng

không có người rồi, mà Trần tổng quản cũng vì vậy mà không dám ngồi ở trên ghế

khách. Chỉ nghe Thủy Dạng Hề nói: "Trần tổng quản qua đây, muốn nói chuyện

gì?" Nàng uống một ngụm trà, khí thế quả nhiên là nghiêm nghị, không hỗ là

Tam hoàng tử phi.

Trần

Khải trả lời: "Nô tài phụng mệnh Tam điện hạ chi, tới đón hoàng tử phi trở

về phủ ." Trần Khải sớm đã nghe nói hoàng tử phi sau khi tỉnh lại, tính

cách đại biến, so sánh với trước kia còn lợi hại hơn ba phần, hôm nay nhìn

thấy, trong lòng thở dài nghĩ quả nhiên không chỉ lợi hại ba phần mà còn có thể

cao hơn, lúc này đối với Thủy Dạng Hề chợt

sinh ra chút ít kính sợ "Xe ngựa đã chuẩn bị xong, đang ở bên ngoài phủ chờ.

Hoàng tử phi xem, phải . . . . ."

"Nếu

như thế , chờ Vu nhi tới rồi đi." Nàng cắt đứt lời của Trần Khải. Dù sao

cũng phải đi, chi bằng ngồi một lát đợi, cũng không có gì khác nhau, huống chi,

nơi này cũng không tự do tự tại như Tam hoàng tử phủ.

Nhất

thời, trong đại sảnh ba người cũng không ai nói lời nào. Chỉ khoản thời gian

một chung trà, Vu nhi liền dẫn ma ma kia đến.

Chỉ

thấy ma ma kia quét nhìn cả sảnh một cái, liền quỳ xuống giống như lễ phép hành

đại lễ với Thủy Dạng Hề. Thủy Dạng Hề mặt tràn đầy mỉm cười đưa tay

ngăn chặn nàng lại, quả nhiên là nhân

vật lợi hại: "Ma ma vì sao lại hành lễ lớn như vậy, làm tổn thọ Hề nhi.

Ngài cực khổ trông nom linh đường mẫu thân, nên Hề nhi hướng ngài hành lễ mới

phải, sao có thể để ma ma làm như thế. Hề nhi muốn cho ma ma theo bên người, ma

ma có đồng ý hay không?"

"Nô

tỳ tự nhiên đồng ý, nô tỳ thề đi theo hoàng tử phi nương nương." Vừa nói

xong lại thi lễ.

Thủy

Dạng Hề vỗ về nàng, đối với nàng gật

đầu, đối với Thủy tướng nói: "Phụ thân, vậy xin ngài cho Hề nhi dẫn nàng

theo, phụ thân có chịu không?"

"Tất

nhiên ta đồng ý. Phàm là ở trong phủ này, cần thứ gì cứ việc nói, không có gì

là đòi không đòi được." Vẫn cung kính trả lời như cũ. Những lời này, hắn

cũng là nói thật lòng.

"Như

vậy, Trần tổng quản, chúng ta đi."

Đoàn

người liền trở ra phủ, đang lúc định lên xe ngựa, các chủ tử trong phủ toàn bộ

theo ông ra tiễn, vô luận là phu nhân, thiếu gia, các tiểu thư đều ở đó đưa

tiễn nàng.

Thủy

Dạng Hề ngẩn người, đây là cái tình huống gì, tình cảnh này là bởi vì Trần tổng

quản đến sao, chứng tỏ địa vị của nàng ở Tam hoàng tử phủ được đề cao, khiến

cho chủ tử, nha đầu, vú già tranh nhau tới cửa lấy lòng? Thủy Dạng Hề lắc đầu,

đang chuẩn bị đi không rãnh mà để ý tới bọn họ, thì thấy Thủy Giác

Hiên vẻ mặt yêu nghiệt dường như có chút hả hê, tức giận không thể đánh cho hắn

một cái, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn hắn, lại nghe hắn nói: "Tỷ tỷ

đi tốt."

Nghe kỷ

một chút, hắn dường như có cái gì ẩn ý, hóa ra là tới rủa nàng đây mà: "Đệ

đệ khi nào thì ngay cả sinh tử của người khác cũng muốn qua tâm rồi, câu này

hẳn nên để dành cho những tù nhân ở trong nhà ngục dơ bẩn sắp bị tử hình hay

sao? Hay là đệ đệ lúc trước đã đi đến những chỗ như vậy một lần rồi?"

Trong mắt lóe lên nụ cười hứng thú, trò đùa dai này có chút vui vẻ.

Thủy Giác

Hiên nụ cười cứng lại trên mặt, nhất thời không nói được lời nào. Chỉ có một

đôi mắt xinh đẹp ngó chừng nàng, tỷ tỷ, sao bây giờ lại nhanh mồm nhanh miệng

như vậy, dường như thế nào cũng không phải nàng bất quá. Ha hả. . . . . .

Đang

cùng Thủy Giác Hiên đối chiến ở bên

trong, Thủy Dạng Hề cảm thấy tay áo đang mở bị lôi nhẹ, cúi đầu nhìn xuống,

nguyên lai là kẻ nhỏ nhất trong phủ Thủy Dạng Linh, do Tứ phu nhân sở sinh,

hiện nay chỉ có mười hai tuổi.

Thủy

Dạng Linh thấy Thủy Dạng Hề ngó chừng nàng, liền nói: "Đại tỷ vì sao chỉ

cùng nhị ca nói chuyện, mà không để ý Linh Nhi."

Thủy

Dạng Hề lôi kéo tay nàng, nói: "Vậy đại tỷ bây giờ cùng ngươi nói chuyện,

Linh Nhi muốn nói gì đây?"

"Dạ.

. . . . ." Thủy Dạng Linh suy nghĩ một chút, nói: "Mẹ nói đại tỷ hiện

tại thật thông minh, để cho ta cùng thân cận với đại tỷ nhiều hơn, hảo hảo học

tập."

Thủy

Dạng Hề trong lòng cả kinh, đây là ý gì a, bất quá trên mặt cũng không biểu lộ

nửa phần, nói: "Tốt, đại tỷ rất thích Linh N