XtGem Forum catalog
Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326200

Bình chọn: 9.5.00/10/620 lượt.

ờ mắt, cẩn thận đem suy nghĩ sửa sang lại một

lần.

Nhiều sự kiện như vậy,

thế nhưng không có sự kiện nào liên quan đến hoàng hậu, có điểm không hợp lý.

Nàng ta, không phải vẫn muốn giết nàng sao, thất bại một, hai lần, chắc chắn sẽ

có lần thứ ba. Bất quá, hiện nay giống như trì trệ không có động tĩnh.

Mà Vu Nhi mất tích, bây

giờ cũng còn không tra được sự việc rõ ràng. Có lẽ Vu nhi chỉ là người đồng

lõa, cũng có thể là một người bị hại.

Nhưng nếu thật sự mọi

việc là hoàng hậu gây nên, thì khả năng Vu nhi làm đồng lõa sẽ cao hơn, nhưng

mà nếu thật sự là đồng lõa, vì sao mọi việc làm xong lại vô duyên vô cớ lại

biến mất, điểm này tựa hồ có mâu thuẫn, làm người ta thấy khó hiểu. Cho nên,

nàng cũng không dám khẳng định, rốt cuộc mọi việc có phải hoàng hậu làm ra hay

không.

Mà việc Hoàng Thượng

trúng độc, làm cho người ta không thể không hoài nghi, người hạ độc nhất định

phải là người trong cung. Mà hiện nay lại liên lụy tới một người võ công cao

cường trong giang hồ, nếu nói hắn ta là người hạ độc, tất nhiên không

phải không có khả năng.

Nhưng mà nàng - Thủy Dạng

Hề cùng nhân vật Mộ Dung Tỉnh kia ngay cả nhận thức đều không có, không cừu

không oán, sao lại mang đến họa sát thân như hiện nay. Còn nữa, Nam Cung Ngự

Cảnh không phải ái đồ của hắn ta sao?

Nói như vậy, chẳng lẽ...

Vừa sắp nghĩ đến điểm mấu

chốt, trên mặt lại truyền đến một trận nóng ấm, sau một lúc, liền chuyển đến

đôi môi. Thủy Dạng Hề cũng không kịp phản ứng lại, sững sờ, mở mắt ra, vẫn

không nhúc nhích nhìn chằm chằm cái người tàn sát bừa bãi ở môi nàng - Nam Cung

Ngự Cảnh, hắn là khi nào vào được, nàng tại sao lại không biết?

Đột nhiên, trên môi

truyền đến một trận đau đớn, nàng thở nhẹ một tiếng, có chút oán trách nhìn Nam

Cung Ngự Cảnh, tay không tự giác xoa xoa môi, hung hăng liếc mắt trừng nhìn hắn

một cái.

Nam Cung Ngự Cảnh cười

nói: "Ai kêu nàng không tập trung, đây là trừng phạt." Tiếng nói nặng

nề, lộ ra một cỗ mị hoặc không thể cưỡng lại, ánh mắt sáng, nhắn dùm sự quyến

luyến trong lòng hắn.

Nói xong, lại cúi đầu phủ

lên đôi môi của nàng, chậm rãi mút vào, bá đạo nhấm nháp hương vị ngọt ngào của

nàng. Tay không tự giác di động khắp ở thân thể của nàng, cách lớp quần áo vuốt

ve, khiến cho Thủy Dạng Hề thấy cả người ngứa ngứa, có chút khó nhịn.

Không biết từ khi nào,

vạt áo của nàng đã muốn nới lỏng, lộ ra một mảnh da thịt phấn nộn trước ngực.

Nam Cung Ngự Cảnh thế này mới buông nàng ra, ánh mắt mê ly nhìn nàng, cúi đầu

nói: "Hề Nhi, ta nghĩ muốn nàng..." Thanh âm khàn khàn mê hoặc màng

tai Thủy Dạng Hề.

"Nhưng mà, phu quân

thân ái, ta rất đói..." Thủy Dạng Hề thực vô tội nói, trong mắt chợt lóe

lên sự giảo hoạt nhưng cũng không tránh được ánh mắt của Nam Cung Ngự Cảnh.

Nam Cung Ngự Cảnh hôn nhẹ

ở môi nàng một chút, thở dài: "Hề Nhi quả nhiên là nhẫn tâm, nhưng mà vi

phu cũng không nỡ cho nàng chịu đói. Vậy ăn cơm trước đi, sau muốn như thế nào,

cũng phải đem tiểu trư như nàng ăn no đã." Trong mắt đã tan mất sự mê ly,

thanh tỉnh như thường, cẩn thận đem quần áo mặc chỉnh tề cho nàng.

Thủy Dạng Hề ôm cổ hắn, ở

trên mặt hắn hôn một cái, nói: "Ân, phu quân là tốt nhất." Ngữ khí

lúc này tràn đầy ý tứ làm nũng, khác hẳn với bộ dáng lạnh lùng cao ngạo trong

trẻo bình thường, hơn nữa lại chứa đựng phần nhiều thái độ của một tiểu nữ nhi.

Làm cho Nam Cung Ngự Cảnh lại đem nàng ôm vào trong lòng, chặt chẽ ôm ấp.

Giằng co sau một lúc lâu,

mới để cho hạ nhân mang đồ ăn vào.

Thủy Dạng Hề quả thật là

đói bụng, một ngày hôm nay, trừ bỏ buổi sáng ăn một ít điểm tâm cháo loãng,

ngoài ra còn chưa có ăn cơm. Vừa thấy sơn trân hải vị được mang đến đặt trên

bàn, hai mắt liền tỏa sáng. Tinh thần lúc này chỉ tập trung vào ăn đồ ăn.

Nam Cung Ngự Cảnh nhìn

nàng sớm đã không giữ được hình tượng Thủy Dạng Hề tao nhã như lúc bình thường

, bất giác sủng nịch cười, cũng chỉ có lúc ăn cơm, Hề Nhi mới có thể giống như

trẻ con, không cố kỵ cái gì.

"Nam Cung Ngự Cảnh,

chàng hiện tại có thể giải Thiên Ảnh điểm huyệt cho ta được không? Chẳng lẽ

chàng thật muốn ta cả đời như vậy?" Thủy Dạng Hề miệng đầy đồ ăn, đầu cũng

không ngửng lên nói chuyện với Nam Cung Ngự Cảnh, thanh âm có chút mơ hồ không

rõ.

Bất quá, Nam Cung Ngự

Cảnh cuối cùng cũng nghe được rõ ràng. Hắn nhìn Thủy Dạng Hề vẫn như trước vùi

đầu vào mỹ thực, ánh mắt có chút phức tạp, hắn hiện tại trúng độc, công lực

không còn bằng trước kia, nếu mà, Hề Nhi khôi phục, về sau sợ là muốn đuổi theo

bắt nàng trở về, cũng bất lực, huống hồ hắn hiện tại...

"Ta hiện tại nhiều

nhất có thể sử năm tầng nội lực, giải không được Thiên Ảnh điểm huyệt."

Hắn nói đây là sự thật, muốn giải Thiên Ảnh điểm huyệt, phải bằng mười tầng nội

lực của hắn.

Nam Cung Ngự Cảnh có chút

áy náy nói: "Hề Nhi, thực xin lỗi. Nhưng mà ta không hối hận. Cho dù hiện

tại có thể giải, ta cũng không nghĩ giải ."

Thủy Dạng Hề chỉ nhìn hắn

một cái, lại lẳng lặng nhấm nháp mỹ thực của chính mình. Kỳ thật, hắn là người

có cảm giác không an toàn, bất quá, chuyện này coi như là