
sợ hãi lui về phía sau.
“Anh không phải người xấu, anh là Nghiễm ca ca, nhớ rõ không? Anh từng mời em ăn qua MacDonald nha, có nhớ lại
không?” Thấy cô vẻ mặt sợ hãi bộ dạng muốn chạy trốn, anh thử thức tỉnh
trí nhớ của cô.
“Chú là người xấu.” Cô trừng hắn nói.
“Anh không phải người xấu.” Ngôn Nghiễm
lập tức lắc đầu, ” Em nhìn anh, suy nghĩ một chút, anh từng mang em đi
ăn MacDonald nha, cũng từng đưa cho em một cái laptop em thực thích thực thích, còn kể cho em nghe truyện cổ tích về nước suối rất lãng mạng. Em nhớ lại chưa? Anh là Nghiễm ca ca a, Nghiễm ca ca.”
“Chú là người xấu.”
“Anh không phải người xấu.”
“Chú là người xấu.”
Xem cô vẻ mặt biểu tình kiên quyết, Ngôn Nghiễm nhịn không được đưa tay xoa nhẹ huyệt Thái Dương đang ẩn ẩn đau. Tại sao lại như vậy chứ? Cô không có khả năng nhanh như vậy quên anh đi nha. Mau suy nghĩ một chút, nhất định có cái gì có thể thức tỉnh trí
nhớ của cô a, có!
“Anh không phải người xấu, anh là quái
thúc thúc, em nhớ ra rồi sao? Em vẫn gọi anh là quái thúc thúc nha.” Hít sâu một hơi, anh tràn ngập hi vọng nhìn chằm chằm cô. Ngay cả danh hiệu anh vô cùng chán ghét cũng đã nói ra miệng, cô không có khả năng còn
không nhớ ra anh đi?
“Chú là người xấu, người xấu chính là chú.” Khương Hồng Lăng trừng mắt nhìn anh.
“Két ?!” Ngôn Nghiễm nhất thời há hốc
mồm, nguyên lai cô không phải không nhớ rõ anh, cho nên mới đem anh trở
thành người xấu, mà là cô nhớ rõ anh chính là người xấu.
Đúng rồi, ông trời! Anh làm sao có thể quên bọn họ lần trước lúc chia tay, cô đã kêu nói anh là người xấu ?
Ngôn Nghiễm nha Ngôn Nghiễm, ngươi chỉ
số thông minh cao tới 130, kết quả lại cùng người ngu ngốc giống nhau.
Khó trách luôn có người nói, thiên tài cùng ngu ngốc chỉ cách nhau một
đường chỉ, anh thật là một ngu ngốc!
Hít sâu một hơi, chứa đựng tinh lực trường kỳ kháng chiến, anh chăm chú nhìn cô.
” Khương Hồng Lăng, em nói cho Nghiễm ca ca, Nghiễm ca ca từng động thủ đánh em sao?”
Khương Hồng Lăng hoài nghi liếc mắt nhìn hắn, sau đó lắc lắc đầu.
“Vậy, Nghiễm ca ca có lừa gạt em sao?”
Cô chần chờ một chút, lại lần nữa lắc đầu.
“Kia, em nói, Nghiễm ca ca đối với em có tốt không?”
Cô lúc này chần chờ có vẻ lâu, lát sau
mới gật đầu. Tuy rằng quái thúc thúc là một người xấu, nhưng là mẹ nói
qua, bé ngoan phải thành thực không thể nói dối, cho nên cô phải thành
thực trả lời.
“Hảo, như vậy em nói cho Ngôn Nghiễm ca
ca, Nghiễm ca ca nếu không có đánh em, cũng không có lừa em, rồi đối với em tốt, vì sao em lại nói Ngôn Nghiễm ca ca là người xấu?”
Khương Hồng Lăng nhất thời sửng sốt.
Vì sao cô lại nói quái thúc thúc là
người xấu? Quái thúc thúc tuy rằng quái, nhưng là thật sự hắn không có
đánh qua cô, không có lừa gạt cô, cũng vẫn đối với cô tốt lắm, còn mang
cô đi ăn MacDonald cô thích ăn nhất. Vậy tại sao cô lại nói hắn là người xấu?
Cô lăng lăng nhìn hắn, tự hỏi mà vẫn không giải được nghi hoặc.
“Nghiễm ca ca không phải người xấu,
Nghiễm ca ca là người tốt.” Thấy cô bé lộ ra biểu tình mê hoặc, Ngôn
Nghiễm nắm chắc cơ hội tẩy não cô.”Nghiễm ca ca sẽ rất thương rất thương em, còn có thể chiều chuộng em, yêu em, chiếu cố em, sau đó chờ đến lúc em lớn lên biến thành một cô dâu xinh đẹp nhất, sẽ gả cho Nghiễm ca
ca.”
“Kẻ điên ! Ngươi cái người điên này, mau thả con gái ta ra!”
Theo âm thanh rống giận, một cỗ sức mạnh lớn lao thình lình đem Ngôn Nghiễm đẩy ngã trên mặt đất. Anh ngạc nhiên nhìn một phụ nữ nhanh chóng đem Khương Hồng Lăng kéo ra phía sau người
che chắn, sau đó hung hãn trừng mắt nhìn anh.
Nhớ lại người phụ nữ vừa mới gọi một câu “con gái”, lại nhìn mẹ con các cô khuôn mặt có tám phần giống nhau,
Ngôn Nghiễm nhất thời hiểu được người trước mắt chính là mẹ Khương Hồng
Lăng, cũng chính là mẹ vợ tương lai của anh.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt anh lập tức nghiêm nghị từ trên sàn nhà nhảy dựng lên.
Vừa thấy nam nhân râu xồm từ trên sàn
nhà nhảy lên, bộ dạng hung hăng xông tới, Diệp Hiệu Linh sợ tới mức lập
tức hướng con gái kêu to.
“Tiểu Lăng, chạy mau!” Hai mẹ con liều mạng xông về phía trước.
Ngôn Nghiễm ngẩn ra, tính phản xạ liền đuổi theo.”Chờ một chút!”
Diệp Hiệu Linh chạy ở đằng trước quay
đầu, chỉ thấy nam nhân kinh khủng kia thế nhưng cả gan làm loạn đuổi
theo các cô, cũng không sợ khiến cho người bên ngoài chú ý, nhưng chết
tiệt, vì sao ngỏ hẻm này trừ bọn họ ra, ngay cả người bán cá cũng không
thấy?
“Cứu mạng! Người đâu, cứu mạng nha!” Nàng nháy mắt lớn giọng kêu to.
Cho dù thực gọi không ai đến cứu, ít
nhất có thể đem kẻ ác dọa chạy đi? Cô là ngựa chết trước mắt thấy ngựa
sống thì chọn đoán, một bên lôi kéo con gái tiếp tục chạy về phía trước, một bên không ngừng mà quay đầu nhìn ác đồ xem đã bị dọa chạy chưa,
nhưng ác đồ kia không ngờ ở nháy mắt rút ngắn khoảng cách giữa bọn họ,
thân thủ cũng bắt được con gái của cô.
“Chờ một chút ——”
“A nha ——”
Hét lên một tiếng, Diệp Hiệu Linh lập
tức đem túi xách trên vai đánh tới Ngôn Nghiễm, sau đó trong nháy mắt
thân thủ hắn bị chắn, đem con gái tới một phương hướng khác đẩy đi,
“Chạ