XtGem Forum catalog
Dùng Hết Đời Để Yêu

Dùng Hết Đời Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326054

Bình chọn: 9.5.00/10/605 lượt.

hững bài thi này của học sinh khiến cho con càng nóng, đành phải về nhà.”

Lâm Trí nhìn nhìn bài thi, cười nói: ” Rất tuyệt vọng .”

Lâm Miểu hoang mang nói: “Chẳng lẽ bổn phận của học sinh không phải là hảo hảo học tập sao? Đã đến trường học đi học, không hảo hảo học tập, mỗi ngày còn muốn ngồi ở trong phòng học chịu dày vò, đây không phải là làm lãng phí thanh xuân còn lãng phí thời gian sao? Không có tính toán nha! Còn không bằng trực tiếp đuổi học, nên đùa chơi, nên vui mừng, gánh nặng phụ huynh còn có thể nhẹ một chút.”

Hoàng Dĩnh sờ sờ đầu con gái: “Con gái, lời này con cũng không nên tới trường học nói lung tung, đắc tội với người ta .”

Lâm Trí nhìn thê tử, vui mừng nói: “Bà xã, anh thật sự là cảm tạ em, đối với em sinh hai bảo bối này.”

Lâm Miểu cầm lấyđiện thoại của ba ba: “Ba ba, ba cho mượn điện thoại đánh quốc tế đường dài. Nguyên lai con có một đệ tử bây giờ đang ở Mĩ quốc, con muốn hỏi việc du học của hắn.”

“Như thế nào? Con gái, con nghĩ cái gì?”

“Không biết, con nghĩ cho rõ ràng, nói rõ ràng. Lâm Hâm sắp đến Mĩ quốc làm nghiên cứu sinh, con nghĩ muốn đi.”

“Ba xem có thể, ba gọi là người giúp con làm thủ tục.”

“Cám ơn ba ba, ba cũng đừng quản, chính con sẽ tự làm, có cần chỗ nào con sẽ nói.”

Trở lại gian phòng, Lâm Miểu bấm điện thoại Phùng Kiếm: “Phùng Kiếm, ta là Miểu Miểu.”

“Miểu Miểu, là cô! , như thế nào muộn như vậy còn điện thoại cho ta?”

Lâm Miểu le lưỡi: “Thực xin lỗi, ta quên giờ chênh lệch .”

Phùng Kiếm cười nói: “Không quan hệ, ta nghĩ đến cô bảo ta đứng dậy than thở ? Biết không? Ta vừa rồi lại mộng thấy cô, còn chưa cấp bách, đã bị cô làm tỉnh lại rồi, cô phải bồi ta.”

Lâm Miểu mặt đỏ hồng mắng: “Bệnh tâm thần! Cậu không thể cứ mỗi lần đều nói việc này nha?”

“Ta biết rõ cô nhất định là có chuyện, nói đi.”

“Phùng Kiếm, lần trước cậu nói có thể xin cho ta đi, phải không?”

Đại dương miền mơ ước, bờ bên kia Phùng Kiếm tranh thủ thời gian ngồi dậy, khó nén hưng phấn: “Miểu Miểu, có thật không? Cô nguyện ý ra đi ? !”

Lâm Miểu cảm động gật gật đầu: “Đúng, ta nghĩ nên đi ra ngoài xem sao.”

“Được! Ta lập tức gọi người làm thủ tục cho cô.”

“Phùng, Phùng Kiếm, cậu có thể, cậu có thể không thể. . . . . .” Lâm Miểu cắn môi, cảm thấy không biết nên biểu đạt như thế nào.

Phùng Kiếm cắt đứt Lâm Miểu:”Lâm Miểu, cô có phải hay không có chuyện gì nha? Đừng có dông dài , ta hiện tại tâm đều hăng hái rồi, nói mau a, đừng giày vò ta.”

“Ta nghĩ lén lút đi ra ngoài, không nghĩ sẽ làm thủ tục, cậu làm được hả? Ta cùng ba ba đều nói tốt lắm.”

Phùng Kiếm sốt ruột hỏi: “Miểu Miểu, cô có phải hay không đã xảy ra chuyện gì? Ta đều vội muốn chết. Có muốn hay không ta trở về?”

Lâm Miểu tranh thủ thời gian lắc đầu: “Không cần, không cần, ta chỉ phải không nghĩ như vậy.”

Phùng Kiếm biết rõ Lâm Miểu đã gặp chuyện, hắn cũng hiểu được tính cách Lâm Miểu , Lâm Miểu nghĩ người khác không biết chuyện thì tuyệt đối sẽ không nói ra.

Phùng Kiếm trầm ngưng một chút: “Miểu Miểu, cô có hộ chiếu không? Hộ chiếu nhất định là phải tiến hành ngay tại chỗ.”

“Có.”

“Vậy là làm tốt rồi. Cô đừng lo lắng, ngày mai cô đem hộ chiếu giao cho một người, hắn bây giờ đang ở Bắc Trữ thị, hắn là ông nội của đệ tử ta, có thể tin cậy. Chuyện còn lại để ta lo.”

Lâm Miểu đỏ mắt, nhỏ nước mắt: “Phùng Kiếm, cám ơn cậu. . . . . .”

Phùng Kiếm lại du côn nói: “Hắc hắc, cô đã đến rồi, ta liền không cần ‘ nằm mơ ’ .”

Lâm miểu: “. . . . . .”

Lâm Miểu cùng Thành Thành hai người ở thật lâu tại hàng hiệu BBL thế giới đỉnh cấp mới mở các cô gái bán hàng đang lắc lư . Hai người một thân trang phục CD hấp dẫn các cô gái bán hàng hướng các cô phô bày nụ cười mê người.

Nhìn thấy Trần Tuyết, Lâm Miểu cười nói: “Chị Trần Tuyết, nhĩ hảo.”

Trần Tuyết nhìn thấy Lâm Miểu, ngây ra một lúc, nhìn rõ ràng là Lâm Miểu, cũng cười nói: ” Lâm Miểu nha? Như thế nào hôm nay không vội sao?”

“Không vội. Hôm nay em đến giáo ủy để đưa giấy chứng nhận tư cách giáo sư tư, đơn giản nhân cơ hội tìm tòi.” Lâm Miểu lôi kéo tay Trần Tuyết cười híp mắt nói.

Trần Tuyết như có điều suy nghĩ, trên mặt lại nụ cười sáng lạn: ” Lâm Miểu chúng ta thật sự là đáng yêu!”

Lâm Miểu cùng Thành Thành tại nhà hàng Tây trong quán ăn Bắc Trữ .

“Thành Thành, cậu bây giờ có bao nhiêu tiền mặt?”

“10 vạn. Cậu chừng nào thì cần?”

“Mau chóng, nhưng muốn cậu lặng lẽ đổi thành Đô-la cho mình.”

Thành Thành bắt lấy tay Lâm Miểu, con mắt hồng hồng : “Miểu Miểu, mình sẽ nhớ cậu. Cậu nhất định phải cận thận, tâm tư mọi việc không cần quá mức.”

Lâm Miểu gật gật đầu: “Mình sẽ . Mình cùng người nhà nói ra ngoài nhìn xem cho biết, cho nên không thể mang tiền quá nhiều, bọn họ sẽ hoài nghi .”

“Trong nhà cậu biết rõ chuyện cậu cùng tên vương bát đản kia sao?”

Lâm Miểu chán nản lắc đầu: “Mình nghĩ không biết, cái tên biến thái này không biết làm cái gì, ba ba của mình còn tưởng rằng hắn cùng Kế thúc thúc là giống nhau. Nhưng Kế thúc thúc thì đã biết rồi, dù sao bọn họ đều là trong hội người kia. Nhưng hắn không nói ra , không có để cho mình khó xử.”

“Miểu Miểu. . . . . .”

Thành