
oáng cái hạ xuống, đầu lưỡi ma xát, có nho nhỏ cản trở, lại mang đến rung động thật lớn. Nho nhỏ mà
mềm mại, gắng gượng , tiết lộ ra cảm giác thân thể cô.
Giang Tu Nhân hé miệng, ngậm lấy đẫy đà làm cho người khát vọng, cảm
giác mềm mại, làm cho hắn hưng phấn. Hắn mút lấy, trêu chọc , hắn muốn
cho chỗ nữ tính của cô, vĩnh viễn trước mắt của mình có ấn tích. Trên
mềm mại trắng nõn, nhiễm lên chất lỏng trong suốt của hắn, hơi thở tản
mát ra mềm mại. Cô tùy ý lưỡi của hắn tiến vào nội bích của mình, quấn
lên mềm mại của mình. Lưỡi của hắn, chậm rãi lướt qua nội bích của cô,
hấp thu chất mật hương thơm ngọt ngào, lần nữa nhen nhóm dục vọng hỏa
dẫn.
Bàn tay của hắn, vuốt ve sống lưng bóng loáng của cô, tay nóng như
lửa, cháy lưng của cô. Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhưng ở
giữa nhiệt độ bọn họ, lại nóng rực. Thân thể cô, tại dưới ánh trăng, lóe ra ánh sáng trong suốt trơn bóng, sướng được không thể tưởng tượng nổi. Giang Tu Nhân há miệng, lần nữa ngậm lấy mềm mại của cô, lưỡi linh
hoạt, trêu đùa viên đỏ thẫm này của cô, không vội không táo bạo mà vạch
lên vòng, hấp dẫn mà vòng. Lâm Miểu cảm thấy toàn thân tựa hồ có dòng
điện bơi qua, có loại cảm giác tê dại, cô gắt gao nắm ở cổ của hắn, mười ngón không tự chủ được cắm vào kẽ hở của hắn, tóc của hắn, rất đen, rõ
ràng. Chỗ thân thể hai người tiếp xúc mỗi một tấc, đều phảng phất có hỏa hoa nho nhỏ, đang thiêu đốt . Nhiệt độ dần dần lên cao, tình cảm mãnh
liệt dần dần thăng hoa, tình dục dần dần tăng vọt.
Lâm Miểu cắn môi dưới, nhịn xuống mà vội vàng muốn mở miệng ra rên
rỉ. Mà Giang Tu Nhân, thì trầm thấp thở hào hển, vội vàng mà nghĩ muốn
phát tiết. Hắn rốt cục không thể chịu đựng được, hắn lật thân thể thê tử qua, làm cho cô nằm sấp, bắt đầu đánh sâu vào đợt thứ hai . . . . . .
Lâm Miểu không cách nào thừa nhận, trong miệng càng không ngừng xin
khoan dung, chính là Giang Tu Nhân vẫn bá đạo tại trong thân thể của cô
ra vào: “Miểu Miểu, Miểu Miểu của anh, em là của anh. . . . . . anh muốn khi nào thì duy trì nên thì về sau duy trì cái đó. . . . . . Anh muốn
duy trì như thế nào, liền duy trì như thế đó. . . . . .”
Lâm Miểu rốt cục mệt mỏi ngã vào trong ngực của hắn. . . . . .
Trên mạng phô ra đều là Chu Vĩnh Hạo tiếp nhận thay ca ca hắn trở
thành tân nhậm tổng tài, so với tài phúChugia càng làm cho mọi người nói chuyện say sưa chính là tướng mạo Chu Vĩnh Hạo. Trong vòng một đêm hắn
trở thành đối tượng truyền thông truy đuổi, chính là hắn chưa từng xuất
hiện ở trong màn ảnh của những ký giả này. Lâm Miểu cùng tất cả mọi
người Giang gia hiểu được, Chu Vĩnh Hạo có thể thuận lợi tiếp nhận vị
trí này của ca ca, Giang Tu Nhân nhất định là đóng vai trò không nhỏ.
Không nghĩ tới chính là, Lục Phong cũng tới nhà. Khi hắn đến, làm cho
GiangNamkhông thể không chối từ xã giao đêm nay. Hạ Thiên vũ đang nhìn
đến Lục Phong kia trong tích tắc, hắn rốt cục hiểu được chính mình đứng
đúng vị trí rồi, hắn vì chính mình mà lựa chọn may mắn.
Ba cái đại nam nhân xinh đẹp sau bữa cơm chiều ngồi ở bên ngoài ở
trong lương đình nói chuyện phiếm, Lâm Miểu mãnh liệt chằm chằm vào ba
người, tiểu Hổ kéo Lâm Miểu: “Thím, đừng chảy nước miếng, ta trưởng
thành, so với ba người bọn họ còn suất hơn!”
‘ xì ’, bia trong miệng ba nam nhân toàn bộ phun ra.
Lâm Miểu mặt đỏ hồng đi lên truy đánh tiểu Hổ: “Ta khi nào thì chảy nước miếng? ! Ngươi đây là vu oan.”
Tiểu Hổ: “Hì hì, thím không có sao? Ta nhìn thấy thím luôn lau nước miếng.”
Lục Phong cười nói: “Cùng ca ca tôi hai người lớn kia lĩnh hội một chút.”
“Đúng vậy a, tôi cũng hoài nghi hắn là chưa bao giờ trở về kiếp sau.” Giang Tu Nhân cười trả lời.
Đêm khuya, Lâm Miểu hầu hạ Giang Tu Nhân tắm rửa: “Em nói ba người
các anh ngàn vạn không cần phải đồng thời xuất hiện ở nơi công chúng,
xác định vững chắc ảnh hưởng giao thông.”
Giang Tu Nhân hiểu rõ cười cười: “Đã xuất hiện qua, khi ba bọn anh
xuất hiện ở hồng phòng hội sở của biểu tỷ Lục Phong, tựa hồ ngay lúc đó
mọi người phong hoá . . . . . .”
Lâm Miểu: “. . . . . .”
Lâm Miểu biết rõ Giang Tu Nhân mệt chết đi, cô để cho Giang Tu Nhân
nằm ở trong ngực của mình, hưởng thụ lấy thuỷ liệu pháp mát xa.
“Bà xã, em còn nhớ rõ cái nữ nhân kia ở Thượng Hải không?”
“Đương nhiên, cô ta gọi Lý Nguyên Chỉ.”
“Ca ca cô ấy xế chiều hôm nay tự sát.”
Lâm Miểu chấn động: “Tự sát? !” Tin tức này đối với Lâm Miểu mà nói
thật sự quá chấn động. Cô vội vàng hỏi: “Vậy anh có thể bị nguy hiểm hay không?”
Giang Tu Nhân kéo Lâm Miểu qua hôn nồng nhiệt một hồi: “Em thật sự là thông minh, nhưng em lần này nghĩ lầm rồi. Theo anh không có nửa xu
quan hệ, Lục Phong làm việc thật sự là cẩn thận. Nói thật, anh cân nhắc
qua hắn, nhưng chưa từng đoán được hắn người này. Tịch Hi chả có chuyện
gì, hắn từ đầu tới đuôi đều không có làm cho anh có cơ hội hỏi, bởi vì
anh cũng không biết bắt đầu mở miệng từ chỗ nào.” Giang Tu Nhân cười khổ nói.
“Bà xã, em hạnh phúc không?”
“Hạnh phúc.”
“Bà xã, em khoái hoạt không?”
“Khoái hoạt.”
“Bà xã, em yêu anh không?”
Lâm Miểu ng