
mọi người.
Một nữ nhân luôn chằm chằm vào Lâm Miểu, điều này làm cho Lâm Miểu
rất không dễ chịu. Một lát sau, nữ nhân kia dạo bước đến trước mặt Lâm
Miểu: “Cô chính là Lâm Miểu? Cũng chả có gì đặc biệt!” Lâm Miểu ngẩng
đầu liếc nhìn cô ta, lại cúi đầu xuống, trợ giúp tiểu Hổ cùng mình tuyển quần áo. Tiểu thư xinh đẹp nhất đang ở trong tiệm nói chuyện tiểu Hổ
nghe được có người lại đây khiêu khích thím của mình, tức thì tới. Lâm
Miểu tranh thủ thời gian kéo hắn qua: “Tiểu Hổ, ngày hôm qua ta nói gì,
ngươi đã quên sao?”
Tiểu Hổ lắc đầu: “Thím, ta chưa quên. Thím đối cái bà đồng kia nói,
Hàn Sơn từng hỏi Thập Đắc: thế gian có báng ta, nhục ta, cười ta, khinh
ta, tiện ta, ác ta, gạt ta, xử phạt như thế nào? Thập Đắc viết: chính là nhẫn hắn, nhừơng hắn, tùy hắn, tránh hắn, kính hắn, không cần phải để ý đến hắn, lại đợi vài năm, ngươi lại nhìn thấy hắn!”
Lâm Miểu cười, vuốt ve đầu tiểu Hổ: “Tiểu Hổ của ta thật ngoan!”
Mọi người đều nhìn nữ nhân này. Trong tiệm người đến đi qua đều là
khách quen, nữ nhân này chỉ gần đây mới đến, thật sự không tốt.
Nữ nhân bĩu môi: “Không phải là nhiều đọc một vài sách nát sao? !
Thật đúng là cho mình có bao nhiêu có thể? !” Lâm Miểu nhìn cô ta, vẫn
là không có lên tiếng. Cầm lấy vài túi lớn quần áo vừa mua đặt ở trên xe hơi tiểu Hổ, tiểu Hổ lên xe, trầm thấp mắng một tiếng: “Bà đồng!” Mới
đem xe khai ra đi.
Nữ nhân kia muốn xông qua ngăn lại tiểu Hổ, không cho hắn đi, Lâm
Miểu giữ chặt cô ta: “Tiểu thư, tiểu Hổ tuy mắng cô, chính là chuyện có
nguyên nhân, chúng ta huề nhau.”
Nữ nhân kia gạt tay Lâm Miểu ra: “Cô cho rằng cô là ai? ! Dựa vào cái gì huề nhau? !”
Một giọng nam dễ nghe truyền đến: “Chung Thấm, mau xin lỗi!”
Chung Thấm như thay đổi một người, lập tức biến thành Bảo Bảo ôn nhu, cô ta chạy tới ôm cánh tay người tới: “A Cương, nữ nhân này dung túng
con của cô ta mắng em, anh phải giúp em giáo huấn cô ta!”
Triệu Cương chán ghét gạt bỏ tay Chung Thấm ra, cau mày, thanh âm vẫn bằng phẳng lại kiên định: “Chung Thấm, anh đã nói rồi, xin lỗi! Em biết tính tình anh. Em bây giờ chỉ có hai lựa chọn, xin lỗi hoặc là anh đi!”
Nhìn thấy vị hôn phu tại trước công chúng không cho mình mặt mũi như
thế, Chung Thấm ngang ngược kiêu ngạo đem oán khí đều rơi tại trên người Lâm Miểu: “Em không xin lỗi! Ba ba của cô ta chẳng qua là thư ký của
Giang bá bá! Cô ta không xứng!”
Lâm Miểu nhìn thấy Triệu Cương đã cực kỳ tức giận, cô cười híp mắt
kéo cánh tay Triệu Cương qua: “Triệu Cương, em có chút khát, theo giúp
em đến quán cà phê ngồi một chút.” Triệu Cương chằm chằm vào mặt Lâm
Miểu, Lâm Miểu nhìn hắn, nháy mắt đối với hắn, ý bảo hắn không cần phải
đem sự tình làm cho lớn. Triệu Cương nhịn nhẫn, đi theo Lâm Miểu . Lưu
lại Chung Thấm ngây ra như phỗng, hai người đều không nhìn lại Chung
Thấm.
Nhìn xe hơi tiểu Hổ phía trước, Triệu Cương cười nói: “Tiểu Hổ thật
thích em, cái tiểu bại hoại này cùng chú hắn đồng dạng, tương đương rắm
thúi. Không nghĩ tới hắn nghe lời em.”
Lâm Miểu bật cười, nghe ta ? Tức thì nói với Triệu Cương chuyện đã
xảy ra vì sao mua cái này chiếc xe hơi cho tiểu Hổ. Triệu Cương cười ha
ha, bị Lâm Miểu một hồi hảo đánh. Tiểu Hổ từ trong xe của hắn duỗi đầu
ra: “Chú, ta muốn nói cho Giang Tu Nhân, chú muốn truy vợ của hắn.”
Triệu Cương hóa đá.
Lâm Miểu buồn cười lôi Triệu Cương đi: “Đừng nghe hắn , hắn cứ như vậy.”
Nhìn Triệu Cương có chút tiều tụy, Lâm Miểu pha cà phê cho hắn:
“Triệu Cương, đừng hồ đồ. Cô ta đối với anh rất quan trọng.” Triệu Cương nhìn Lâm Miểu, trong nội tâm mềm nhũn, Lâm Miểu đối với chính mình, vẫn không thay đổi. Hắn quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, che dấu con mắt đỏ lên.
Lâm Miểu cũng nhìn thấy, cô ngồi lặng yên.
“Kỳ thật em cảm thấy được như vậy ngược lại khá tốt, ít nhất tâm tư
của cô ấy anh không cần đoán. Người cô ấy ngang ngược kiêu ngạo, nhưng
cô ấy có cái gì thì nói cái đó, anh chậm rãi chỉ bảo là được. Dùng bản
lãnh của anh, thu thập cô ấy chỉ là việc nhỏ.” Lâm Miểu an ủi.
Triệu Cương gật gật đầu: “Anh chưa thấy qua cô ấy ‘ làm ’ nữ nhân như vậy, phàm là nữ nhân ở bên cạnh anh cô ấy đi tìm một lần, bị anh hung
hăng thu thập một lần, mới tính là đàng hoàng. Không nghĩ tới, cô ấy lại tìm em.”
Lâm Miểu lắc đầu: “Triệu Cương, đừng trách em nói chuyện thẳng, dùng
Chung Thấm kia bọ chó lớn đầu nếu như không có người chỉ điểm cô ấy, cô
ấy không có khả năng biết rõ quan hệ của em cùng anh. Hơn nữa rõ ràng
không phải nữ nhân, bởi vì nữ nhân của anh em chỉ biết Cù Hà, em không
cho rằng cô ấy biết làm chuyện này. Như vậy chính là nam nhân, nam nhân
không muốn thấy Triệu gia sống khá giả. Chung Thấm nói mỗi một câu em
cũng không như là theo góc độ nữ nhân, Triệu Cương, anh phải cẩn thận.”
Triệu Cương vuốt trán của mình: “Hiện tại có đồn đãi sư trưởng muốn động liền động, rất có thể là anh tiếp nhận vị trí của hắn.”
Lâm Miểu càng sốt ruột: “Triệu Cương, lúc này anh có thể ngàn vạn
đừng hồ đồ, quay đầu lại nói với cô ấy cho tốt. Đi như vậy, bốn người
chúng ta đến trong sư đoàn anh đi chơi một lần, t