
n nhau, vợ chồng này thật là điên
cuồng .
Về đến nhà, hai người rón ra rón rén mà lên lầu, GiangNamcùng thê tử
nhìn nhau cười. Hai kẻ dở hơi này, nhất định là đến đâu chơi điên rồi,
mới vừa về. Hiện tại hai người như keo như sơn, làm cho Lâm Trí cùng
Hoàng Dĩnh thường xuyên đều là chua xót mà nói cho bọn họ biết, nữ nhi
đã lâu cũng chưa về nhà. Hơn nữa lý do đều là: ai nha, hôm nay không
được, a Nhân bề bộn nhiều việc, bảo con chờ anh ấy. Nghe nói làm cho Lâm Trí tức giận đến cũng nói không ra lời.
Sau khi tắm rửa, Lâm Miểu xuống làm ăn khuya cho Giang Tu Nhân, để
cho cục trưởng đại nhân làm đêm công tác. Nghe được phòng bếp có động
tĩnh, Quý Nhiên đi ra. Lâm Miểu nhìn thấy mẹ chồng, ngại ngùng nói: “Mẹ
mẹ, có phải là chúng con ầm ĩ đến mẹ cùng ba ba nghỉ ngơi? Anh ấy đói
bụng, đang làm việc, con làm chút thức ăn khuya cho anh ấy. Ngài cùng ba ba muốn hay không? Con có thể làm nhiều một chút.”
Quý Nhiên nhìn thấy Lâm Miểu cái bộ dạng này như vợ bé, vừa buồn cười lại vừa tức giận: “Làm điểm tâm cho hắn ăn là được. Nào có vô cùng đắt
tiền, xa hoa như vậy? Đều là con nuông chiều hắn, có lúc con sẽ phải
chịu.”
Trở lại gian phòng, GiangNam hỏi: “Lại đang làm thức ăn cho a Nhân,
lúc này là lúc nào rồi ?” Vừa nhìn, quả nhiên cũng rạng sáng 2 giờ. Quý
Nhiên cười nói: “Nhi tử này, là có chút tài năng.” GiangNamtrả lời ngay: “Bà cũng có chút tài năng.”
Quý Nhiên: “. . . . . .”
Ăn uống no đủ tay Giang Tu Nhân lại bắt đầu không thành thật, hắn đem Lâm Miểu ẵm lên bàn làm việc, ở trong ngực của cô cọ tới cọ lui, do vậy huynh đệ của hắn đã thức tỉnh húc húc cái mông của vợ, ngốc tử cũng
biết đây là đói khát rồi, hắn còn dùng thanh âm buồn bã nhỏ giọng nói:
“Vợ, vợ, em đáng thương đáng thương anh đi, a? Xem cái này của anh cứng
ngắc , chịu không được . Em là cơm sau món điểm tâm ngọt. . . . . .”
Lâm Miểu vội đỏ mặt, muốn tránh ra một bên vội vàng nói: “Giang Tu Nhân, anh không làm việc sao?”
Giang Tu Nhân cũng không đáp Lâm Miểu, hắn một phen nhấc váy của cô
lên đổ lên trên lưng, vừa dùng ngón tay đẩy quần lót Lâm Miểu ra bên
cạnh vừa nói: “Anh ở trong này còn chưa có làm qua, ân ái trong này ngẫm lại thật kích thích.” Ngón tay của hắn đã đưa vào trong khe rãnh ướt át của Lâm Miểu, Giang Tu Nhân rên rỉ một tiếng vội vàng hôn môi miệng Lâm Miểu, một bên dùng sức mút vào một bên mơ hồ nói: “Kháo, anh mới sờ sờ
cũng đã ẩm ướt thành như vậy.”
Lâm Miểu muốn cởi ra gông cùm xiềng xiếc của Giang Tu Nhân, bất đắc
dĩ bị Giang Tu Nhân nảy mầm ham muốn khiến cho hoảng hốt thần loạn, một
tay chống đỡ cái bàn để ngừa chính mình trượt chân, một tay cầm lấy vai
Giang Tu Nhân thở hào hển nói: “Giang Tu Nhân, ông xã, đừng ở đây mà. . . . . .”
Giang Tu Nhân lại một phen nâng eo Lâm Miểu lên, để cho cô ngồi ở
trên bàn làm việc xong, nhanh chóng bắt đầu thoát quần áo Lâm Miểu,
thẳng đem vợ cởi ra trơn bóng , hắn mới phóng xuất ra cương đã sớm nóng
rực gắng gượng khó dằn nổi, dùng tay để tuột xuống, liền đem tay Lâm
Miểu qua đặt ở trên, thở hổn hển nói: “Ngoan, bảo bối, hiện tại nó là
của em, tùy em chơi như thế nào. . . . . .”
Lâm Miểu đã quên chính mình mới vừa rồi còn phản đối không thể ở
trong này hồ đồ, ánh mắt của cô chằm chằm vào tính khí thô to ở trong
tay chồng, bởi vì sung huyết mà thoạt nhìn nhan sắc nó có chút tối, mạch máu trên da có chút căng ra, mà đỉnh mượt mà có chút hồng nhạt nhưng
lại mềm mại như là một loại nhung thiên nga, cô dùng ngón cái nhẹ nhàng
chà qua, nghe được Giang Tu Nhân hít vào lãnh khí, trong cổ họng phát ra ôi ôi rên rỉ, động tác nuốt ẩn nhẫn khiến cho hầu kết hắn cao thấp
nhấp nhô, cơ ngực rắn chắc cùng cơ bụng gắt gao kéo căng , cơ thể quấn
quýt, như là vận sức chờ phát động vồ Liệp Báo.
Giang Tu Nhân tận lực mà đứng thẳng hai chân, tận lực ẩn nhẫn khi hắn vỗ về chơi đùa giữa háng của Lâm Miểu, hắn cúi đầu nhìn xem ngón tay
mềm mại trắng mảnh của Lâm Miểu quấn quanh tại trên tính khí của mình mà di chuyển tuột, lấy tay nâng lên hòn dái nặng trịch lại mềm mại, nhìn
thấy Lâm Miểu bởi vì động tác rất nhỏ mà rung động vú, hắn nhịn không
được cúi đầu dùng miệng ngậm lấy, đầu lưỡi của hắn thô lỗ mà đè ép đầu
vú của Lâm Miểu kịch liệt hút, rời khỏi đầu vú hơi nghiêng của thê tử
đã sung huyết đứng thẳng, đỏ bừng như loại hồng mân côi nở rộ.
Hai người thở hào hển dây dưa cùng một chỗ, xoa nắn chỗ hấp dẫn lẫn
nhau của mình, Giang Tu Nhân ngẩng đầu lên nhắm mắt lại, cảm thụ khoái
cảm Lâm Miểu khuấy động rất nhanh, thẳng đến chính hắn cảm giác toàn
thân run lên eo run lên hắn mới ngăn thê tử lại, nhẹ nói: “Lại làm anh
trong chốc lát sắp bắn ra rồi, hiện tại tới phiên anh.” Hắn tách chân
Lâm Miểu ra, lấy tay lướt qua ướt át giữa hai chân Lâm Miểu, con mắt
chăm chú nhìn thê tử, làm càn mà đem ngón tay chậm rãi bỏ vào trong mồm
mút vào.
Lâm Miểu sắc mặt ửng hồng nhìn thấy giang tu nhân khêu gợi lấy tay
vịn cương đẩy tại lối vào, cô nhịn không được vặn vẹo cái mông muốn tiếp nhận, lại bị Giang Tu Nhân cười xấu xa tránh ra, hắn dùng của mình đùa
giỡn Lâm Miểu, c