Snack's 1967
Đừng Để Sói Ăn Thịt

Đừng Để Sói Ăn Thịt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322072

Bình chọn: 9.00/10/207 lượt.

́n cái đó làm gì. Và đưa đến trước mặt

tôi với ánh mặt thành thật.

- Anh yêu em! Làm vợ anh nhé?

Tôi khó thở quá, không phải là do tác dụng của cái nóng đấy

chứ. Tôi quay mặt ra chỗ khác và phát hiện mọi người đã bủa

vây và đứng thành một vòng tròn bao quanh chúng tôi. Có người

quay phim, có người chụp hình...Làm ơn đi, đứng tản ra, nếu để

lão thái hậu và ông anh của tôi nhìn thấy thì họ sẽ nhảy vào đây cho mà xem.

- Không phải anh nói đi mua đồ sinh nhật cho anh sao?

- Em chính là món quà sinh nhật lớn nhất đối với anh.

Tôi chết rồi. Tôi không sống nổi mất. Những lời mật ngọt như

thế này trái tim của tôi không đề kháng được. Tôi nhắm mắt nói bừa:

- Để tôi suy nghĩ đã.

- Cuộc sống là không chờ đợi. Biết đâu ngày mai em lại bỏ đi thì sao? anh đợi em đến bao giờ?

Cái con mẹ nhà anh. Tôi có thể chạy thoát khỏi anh sao? Tôi thở hắt một tiếng rồi lại nghe thấy mấy đứa nữ sinh tung hô:

- Chị gái ơi! Nhận lời đi, đừng để anh ấy quỳ như thế kia.

Mẹ kiếp! Bọn trẻ con bây giờ xem phim tình cảm nhiều quá đâm ra lắm chuyện như vậy đấy.

Rồi đám đông bắt đầu hô to:

- NHẬN LỜI ĐI!!

Tôi đưa mắt nhìn Tường Quân. Ánh mắt anh chưa chan và tình cảm

tựa hồ nước trong xanh. Nói thật là mấy ngày hôm nay tôi cũng

không hiểu nổi tình cảm của mình nữa. Rất hay tức giận khi anh dịu dàng với người con gái khác, rất hay chịu thua khi anh giở trò với tôi và rất hay chạy trốn anh. Đấy có phải là tôi đã

yêu anh rồi không?Tôi đưa tay sờ vào chiếc nhẫn nhẹ nhàng và

đầy nâng niu.

- Vậy còn đám phụ nữ hay vây quanh anh thì sao?

- Mặc kệ bọn họ. Anh sẽ không quan tâm, em cũng không quan tâm. Chúng ta có nhau thế là được.

Tôi tiếp tục chất vấn:

- Tại sao lại cầu hôn em? Chẳng phải là anh chỉ muốn trêu chọc em sao?

Tường Quân mỉm cười, trong nụ cười có chút ranh mãnh:

- Anh đã thích em ngay từ khi em nộp hồ sơ. Đấy là lí do vì sao em rất bình thường về ngoại hình mà vẫn được anh tuyển chọn.

Mẹ kiếp. Thích thì cứ nói là thích, tại sao lại phải nói vế sau làm gì?

Tôi cuối cùng cũng chịu thua con sói này:

- Em đồng ý cho anh làm phu quân của em.

Tường Quân vui sướng nhảy lên rồi bế thốc tôi lên quay mấy vòng.

Đám đông cũng hò reo quyết liệt. Hứ! Liên quan gì đến các người cơ chứ? Tôi quát nhẹ:

- Thả em xuống em có điều muốn nói.

Tường Quân liền thả tôi xuống và chờ đợi điều tôi sắp nói:

- Em có quyền thay đổi ý định.

- Được.

- Em có quyền bỏ đi mà không có lí do nếu anh lừa dối em?

- Không thành vấn đề.

- Em có quyền...

Khi tôi chưa nói hết thì Tường Quân đã ôm tôi vào lòng rồi nói xúc động:

- Anh đồng ý. Một khi anh đã cầu hôn thư kí Trinh tức là anh đã bán cả linh hồn và thể xác cho cô ấy không điều kiện. Hãy

làm bất cứ việc gì mà em muốn.

Tôi xúc động và khó thở sắp khóc rồi. Không ngờ Tường Quân

biến thái lại đáng yêu và lãng mạn như thế này. Thật là

khiến tôi cảm thấy có chút...có chút...hối hận vi không yêu anh sớm hơn Sinh nhật Tường Quân rất hoành

tráng. Được tổ chức tại nhà riêng. Đây là lần đầu tiên tôi

được đến nhà anh. À không! Đây không phải là nhà mà là cung

điện. Cả ngôi nhà được thắp sáng bởi những ánh đèn vàng rực

rỡ và rất lãng mạn. Kiến trúc cổ kính và hiện đại xen lẫn

tạo sự hài hòa hiếm có. Trời ơi! Haha, tôi sướng gần chết

rồi, sau này tôi sẽ được sống ở đây đấy.

Nhắc đến mới nhớ. Sau cái vụ cầu hôn, mẹ và anh trai tôi biết

được. Đánh tôi một trận ra trò và tranh giành nhau cái nhẫn

của tôi báo hại Tường Quân phải đi mua cho mỗi người một cái

nhẫn khác. Có ai khổ như tôi không cơ chứ? Hôm nay họ đến đây

trông rõ hiền và cái kiểu "ta đây vô tội và ta là người lịch

sự". Hứ, lịch sự quá cơ, lịch sự làm tôi chỉ muốn đánh

người. Đây là tiệc ngoài trời cho nên họ cứ thế ăn mà chẳng

để ý trời đất là gì mà chắc cũng chẳng có ai đẻ ý họ đâu.

Khách khứa ở đây còn bận đi lấy lòng Mạnh An Dương và con trai

của ông ấy. À nhầm, sau này ông ấy sẽ là bố chồng tôi.

Mẹ kiếp. Mấy đứa con gái ngày xưa của Tường Quân cũng đến đây. Khi tôi quát thì Tường Quân giơ tay lên nói giọng bất lực:

- Anh đã trót mời rồi. Thôi thì để họ nhìn mặt anh lần cuối.

Cứ như em đưa anh di chết không bằng ấy.

Điều đáng nói nhất ở đây là vừa vào đầu bữa tiệc Tường Quân

đã thông báo việc tôi và anh đã đính hôn làm tôi sướng muốn

chết. Haha, mấy con yêu tinh kia, các người đã nghe thấy chưa?

Tránh xa anh ấy ra nhé? Báo hại bọn chúng lấy hết sức bình