XtGem Forum catalog
Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh 1

Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh 1

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322860

Bình chọn: 7.5.00/10/286 lượt.

nhưng 5cơ thể 2tôi mềm 65nhũn, chẳng d2còn chút 6sức lực. 7 Bà đỡ 31hô lớn:

- cVương phi 1đã đau dequá lâu, b8e là kiệt 83sức rồi. 9 Lúc này, 37quan trọng b2nhất là fgiúp Vương 21phi có thêm csức lực.

Chàng crối trí, f7bèn nhấp f6một ngụm acanh sâm, 6giữ chặt accằm tôi, d9kề sát 21miệng tôi. 1 Chàng khẽ 9rên lên 11khi chạm fphải môi 2tôi, toàn 9thân run 2bần bật. 40 Sau một fhồi hổn ehển, chàng ctiếp tục fkiên trì dbmớm canh 38sâm cho tôi. a Không dịu fdàng, không 5dkinh nghiệm, a7chàng cứ cthế ép 8ctôi nuốt. 7 Trong lúc 5bnước sôi 1blửa bỏng 3ấy, không 8aai còn tâm ctrí để 7nghĩ ra cách 5bgì hợp 5elý, nhẹ fnhàng hơn. 04 Tôi đã 8uống hết bbát canh 6asâm theo 5ccách như dvậy, và 7tôi đã e5lấy lại 83sức lực bđể tiếp e6tục cơn 2frặn theo 3chỉ dẫn 6của bà 01đỡ.

Thời 0gian tiếp 0tục trôi, 5atôi không bcòn nhớ 63nổi lúc cnày là lúc 80nào nữa, 0achỉ biết 3arằng, trong 4phòng đèn 22nến đã fsáng trưng. 7 Phía sau c0tấm màn, 1dbóng người 3chập chờn, 8blay động. b7 Thần trí 6atôi cứ 7bay bổng, 2lơ lửng. 69 Giọng nam ftrầm ấm, 9dặt dìu, 8tha thiết:

- 5a“Ầu ơ, eầu ơ, nhịp 42võng ru

Ngủ 8cngoan con 9fyêu, tay 7amẹ đưa

Mai bsau khôn 49lớn con f8hãy nhớ

Tình 7mẹ ngày 7đêm vẫn c1đợi chờ.”

Giữa dbđêm không 62gian bồng 9bềnh, mơ 9mộng ấy, cengười đàn bông cao gầy 2fđang mỉm fcười với atôi. Tôi ccđưa tay evề phía btrước, dlồng vào a0ngón tay 2chàng, mãn 34nguyện gọi btên chàng:

- f8Kháp Na...

Giọng 49nói trầm abấm vẳng dbên tai tôi:

- 5fTa ở đây, aluôn ở dđây bên eem.

Bên engoài, tiếng ffbà đỡ creo lên:

- 0Thấy đầu 93đứa bé 35rồi! Xin aVương phi 55hãy ráng 53nữa lên!

- e6Con của 67chúng ta...

Nhìn 07thấy nụ cccười rạng 5rỡ và gương 0mặt tuấn ddtú của 9Kháp Na nên e6tôi dồn 2hết sức bbình sinh, 5dngẩng đầu, ađẩy người 2lên, hét 34to một tiếng. 1f Thân thể 4tôi như 6atừ không 9trung rơi 6xuống vực 98sâu. Tôi fra khỏi cccơn mộng c7mị, trở b6lại với 41hiện thực. 0 Gắng gượng 5cmở mắt, 84gương mặt 48thân thương a6ấy ngày f4một hiện bera rõ nét. 35 Thì ra, người 5hát cho tôi enghe, lồng 80tay vào tay dtôi, không aphải Kháp fNa, mà là 4Bát Tư Ba. 6 Nhưng khi bấy, cơn fđau tột c4cùng khiến 5tôi không acòn đủ 13sức để 2suy nghĩ acvề điều bnày, vì b0sao gương bemặt chàng 04lại như 5fđang phải 1chịu đựng a4đau khổ 6fvậy? Lẽ 7cnào chỉ 1là ảo giác?

Bỗng 2ngoài kia 5vang lên cdtiếng hò 2reo của 9Zhouma:

- bRa rồi, 6ra rồi, c6một cậu 55con trai!

Bát aTư Ba giật amình, bật 5dậy, cuống 29quýt vén 1màn, đi 7bra. Tiếp 0đó là giọng 2nói mừng 4rỡ điên 4cuồng của achàng:

- aeLà con trai! cLà con trai! 43Sakya có 25hy vọng 68rồi! Kháp 01Na ơi, Sakya ecó người 12nối dõi d2rồi!

- fThưa pháp fvương, hình fnhư đứa acbé không 10được khỏe. c9 – Giọng 3nói của 2bà đỡ e0có vẻ lo 8lắng. – e8Vì quá đau 7elòng nên 2Vương phi 8đã đẻ bnon. Trong 92thời gian a0rặn để b1lại mất 8bnhiều sức e1lực nên fđứa bé c8bị thiếu 8cân nghiêm 7ftrọng, hơi 6thở yếu 1ớt, vỗ 0thế nào 3cũng không 99khóc, chỉ be...

Bát 3Tư Ba lo 7lắng gào 4dlên:

- a3Mau mời 61thầy thuốc, 4phải cứu 25bằng được 7đứa bé!

Tiếng e8những bước 1chân dồn 39dập rời ekhỏi căn dphòng, tiếng 03thầy thuốc 62vang lên 1ngoài kia:

- cĐứa bé 8kẹt trong 6bụng mẹ 3fquá lâu, 9dchỉ e đã cbị ngạt f6thở.

- 0Có thể 65cứu được fekhông?

- 7Đứa bé 1cnày quá ceyếu, tôi 93sẽ cố 94thử!

Đầu 85óc tôi quay d5cuồng nhưng 39tôi vẫn 5cố giữ 9cho mình f5được tỉnh f6táo, cất abgiọng khó f9khăn:

- b8Đưa cho 43tôi!

Bát 2Tư Ba thận 4etrọn bế 77đứa bé 60vào, đặt e8trước mặt 7tôi. Nó enhỏ bé, b4tội nghiệp c8quá, hệt 0anhư chú 3chuột con 9bđỏ hỏn 9vậy. Tôi 1gượng dậy, 1áp môi lên cbcái miệng e0xinh xinh 16của nó. c7 Bát Tư Ba ehốt hoảng:

- fEm không 5emuốn sống 2nữa sao?

Tôi 7mệt mỏi 88xua tay. Giờ aeđây, chỉ 8có tôi mới 90cứu được danó. Tôi b8hút hết adịch ối 6trong miệng fđứa bé 6và truyền ccho nó chút 1linh khí dcuối cùng 8trong cơ thể. 8 Cuối cùng, dđứa bé echịu cất 1tiếng khóc, 9dù chỉ là 0tiếng thút dthít như etiếng mèo eekêu nhưng 8đối với etôi, đó 5flà âm thanh bctuyệt vời 2nhất trên ađời.

- dDharmapala, 8atên của d2nó là Dharmapala...

Tôi e4không đủ 1csức để 3mở mắt dera nữa, đổ 51người xuống a1gối, hơi 9thở khó bkhăn, gắng acgượng thốt dlên những dlời cuối 00cùng trước 99lúc ngất fđi:

- bLâu Cát... 95 Nếu em chết... b xin chàng... 3 hãy chôn cem cùng với 3Kháp Na...

- d8Em nói gì bvậy? Em 87không thể 1chết! – 0Chàng lay 0gọi tôi, 1thổn thức 5fbên tai tôi. cf – Đừng 4eđi, cầu 2xin em, đừng 8abỏ ta lại 6một mình!

Đầu fcóc tôi mất b6dần sự f5tỉnh táo, 7hai mắt 0fkhép lại, 03dường như 07chàng vẫn ackhông ngừng 69gào gọi, fnhưng tôi 5chẳng thể d2nghe thấy 6cnữa, tôi 15đang chìm 9cvào cõi 1u tối vô abiên.

Tôi 03cứ ngỡ, 2sự sống ecủa tôi 00từ đây 7asẽ ra đi 5theo Kháp 19Na. Nếu 2là vậy 1cthì ngoài 2việc không fthể nuôi 3acon trai khôn ealớn, tôi 8fkhông còn 2gì để 81nuối tiếc 79hoặc ân dhận. Nhưng 10tôi không 63phải con 51người, csự sống 4amãnh liệt 6của loài dhồ ly thiêng 09buộc tôi b6phải chấp anhận số fphận: là 51nhân chứng 6fcủa bảy ftrăm năm 5bãi bể 7nương dâu, 16vật đổi 2sao dời 1tiếp theo. a Thế