
, chúng tôi còn một chuyện cần giải quyết!” Nói xong đi tới gần Uhey.
“Anh!”Uhey kêu một tiếng, thần sắc vội vã chạy qua.
Tae Kyung khinh miệt câu khóe miệng, bổ sung nói:“Thật sự là một kẻ lừa đảo đáng sợ!”
“Anh rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, em cái gì cũng không biết!”Uhey vụng về sắm vai vô tội, cúi đầu lấy tay che miệng, làm cho người ta có
cảm giác như đang khóc.
“Được rồi, các thành viên đều biết chuyện là do cô bày ra!” Tae Kyung không lưu tình chút nào vạch trần bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Uhey.
Uhey ngẩng đầu, vẻ mặt khó có thể tin được, không sao cả nói:“Phải không? Biết là tôi sao? Bọn họ cũng đều biết là tôi sao?”
Shin Woo cùng Jeremy nhìn thấy Uhey biến sắc mặt, kinh ngạc giương miệng, vẻ mặt không thể tin.
“Đừng tưởng rằng người khác gọi các ngươi là angle liền nghĩ rằng
chính mình là thiên sứ, hừ! Thật đúng là cái gì cũng không để ý
đâu!”Uhey vừa ghen tị vừa tức phẫn nhìn Shin Woo cùng Jeremy, hai người
còn lại bị nhìn quay sang nhìn nhau liếc mắt một cái, vẻ mặt không hiểu
ra sao.
“Bất quá Hwang Tae Kyung, đừng mơ tưởng cùng tôi tách ra, lúc trước
bắt đầu từ đâu liền từ đó chấm dứt đi!”Uhey nhìn chằm chằm Tae Kyung uy
hiếp nói,“Không có sự đồng ý của tôi, ngươi Hwang Tae Kyung cũng chỉ có
thể tiếp tục giả làm người yêu của tôi! Nếu không, đừng mơ tưởng chặn
miệng của tôi!”
“Vậy cô cứ tiếp tục giả trang bộ dạng thiện lương tốt lắm!” Tae Kyung tức giận nói.
“Đó là đương nhiên!”Uhey vứt đi khuôn mặt nghiêm túc, ngược lại thay
bằng khuôn mặt tươi cười thiện lương vô hại, dường như không có việc gì
dùng giọng nói ngọt người chết nói:“Anh, tạm biệt, các vị đi thong thả
a!”.
Nhìn bóng dáng Uhey đi xa, Jeremy kìm lòng không đậu rùng mình một
cái, khép lại cái miệng há to hồi lâu, hiểu rõ nói:“Khó trách Jin Hee
không thích cô ta, nguyên lai đã sớm nhìn thấu bản chất lừa đảo này
rồi,”Jeremy lại thay vẻ mặt vui mừng tự hào, nắm quyền nhỏ ở trước ngực
ngẩng đẩu,“Jin Hee chúng ta thật là lợi hại, hảo sùng bái em nga!”
Shin Woo nhìn gương mặt Jeremy cười si mê, lơ đãng nhíu mi,“Chúng ta?”
“Anh cả, anh cùng Uhey kết giao là vì muốn giấu diếm thân phận Mi Nam mới gạt chúng em sao?” Trong kích động, Jeremy bỗng nhiên hoàn hồn, vẻ
mặt sùng bái nhìn về phía Tae Kyung.
“Lời nói mới vừa rồi là thật .” Tae Kyung khó chịu đáp.
“Anh cả! Em thật sự……” Mi Nam vẻ mặt phức tạp áy náy nhìn Tae Kyung.
Tae Kyung không chút do dự đánh gãy lời Mi Nam,“Thực xin lỗi, thực
cảm kích? Những lời này cậu hãy giữ lại đối với Shin Woo cùng Jeremy nói đi! Tôi không muốn nghe!” Nói xong, một mình đi vào trong xe người làm.
Mi Nam chua sót nhìn chằm chằm bóng dáng Tae Kyung, từ từ cúi đầu, nuốt chua sót cùng áy náy từ trong lòng xuống.
Shin Woo nhắm mắt lại, hơi hơi lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói:“Loại sự tình này, cũng là chưa có đoán trước được đâu!”
Ta lại ngã một ly ‘Khang xanh ngọc’, ‘Khang xanh ngọc’ thực ra chính
là một loại cà phê ở Ý Đại Lợi được nhập về số lượng có hạn được pha chế thành cùng với bơ, bơ tươi trắng noãn nhẹ nhàng bồng bềnh ở trên tách
cà phê, giống như một đóa hoa sen trong nước bùn mà không chút vấy
nhiễm, khiến người ta không đành lòng một ngụm uống hết. thế nhưng này
đối với một người hiện tại không có tâm tình thưởng thức trước mắt này,
một ngụm liền uống cạn cứ lập lại.
“Ngươi đang làm cái gì?” Tuệ Tĩnh đoạt lấy tách cà phê trong tay
ta,“Ngươi đã uống mấy chén rồi hửm? Chưa thấy qua người giống ngươi vậy
đem cà phê xem giống như rượu mà uống. Đi, theo ta đi ăn khuya!”
“Ta không cần!” Ta mở miệng than thở, lại bị Tuệ Tĩnh lôi kéo cánh tay,“Ta không cần đi ra ngoài ăn!”
“Ta đây đi nấu, nhưng là chúng ta phải đi ra ngoài mua chút nguyên liệu a!” Tuệ Tĩnh buông tay ra, cười nói.
Thu thập một chút, liền theo Tuệ Tĩnh đi siêu thị mua nguyên liệu chuẩn bị cho buổi tối.
Ta miễn cưỡng phụ giúp đẩy xe, đi theo ở phía sau Tuệ Tĩnh, cô nàng
trong chốc lát nhìn rau dưa, trong chốc lát lại sờ sờ hoa quả, sau đó
đem túi gì đó nhét vào trong xe.
“Không sai biệt lắm !” Tuệ Tĩnh vỗ vỗ tay, kéo cánh tay của ta nói:“Đi tính tiền đi!”
Cười nói đi vào khu thu ngân, xa xa gặp được thân ảnh quen thuộc, anh trai xinh đẹp cũng đến đây a! Ta bất giác đưa tầm mắt nhìn xung quanh,
tìm tòi những thân ảnh khác.
“Di?” Tuệ Tĩnh lục lọi tìm thứ gì đó trong xe đẩy, lại gọi ta:“Ngươi
đứng ở đây chờ một chút, ta đã quên lấy đồ uống !” Chưa đợi nói xong,
liền chạy sang quầy rượu.
“Jin Hee!” Thanh âm Mi Nam ở trong siêu thị trống trải lúc này có vẻ dị thường to, ta cười đi qua.
“Mi Nam, anh cả” Ta đi qua, cười chào hỏi.
“Phiền toái, tránh ra tránh ra!” Nhân viên siêu thị đẩy một hàng xe
qua đây, Mi Nam vội vàng lui về phía sau đụng vào trên cái giá, được
Shin Woođi ngang qua ôm lấy. Nhìn hai bàn tay ôm chặt lấy bên hông Mi
Nam, lòng ẩn ẩn đau đớn, ta khó chịu cau mày, chuyển tầm nhìn khỏi bên
hông Mi Nam.
“Jeremy đâu?” Ta ý đồ dời đi lực chú ý.
“Đi lấy bia !” Anh trai lấy lại tinh thần, vòng hai tay lại, nhếch hàng mi:“Em đâu, như thế nào lại đến nơi này?”
“Cùng bạn đến đây mu