
Trong nhật kí ghi lại nhiều nhất, chính là Hwang Tae Kyung, hắn là thiên tài sáng tác cùng với tài năng diễn tấu đàn dương cầm.
Hắn thể chất rất yếu, không chỉ có áp lực bị viêm dạ dày, chứng bệnh
khiết phích, chứng bệnh quáng gà, chứng mất ngủ, khi ngủ còn có mộng du
rất hay đau ốm, hơn nữa thể chất mẫn cảm nà: Tôm he các loại mẫn cảm
khác. Tính tình quật cường, mắc chứng cuồng loạn khóc lóc om sòm, tự kỷ
không thể tiết chế, cùng hắn một chỗ sẽ tương đối mệt nhọc.
Ở sau vẻ bề ngoài hoàn mỹ bên trong tâm hồn là một đứa trẻ bị vứt bỏ
linh hồn bị tổn thương, thế mới biết hắn này thật ra là một người tương
đối đáng thương. Thế nhưng hắn đối với sự thương hại của người khác lại
thập phần phản cảm.
‘Ta hiện tại là cái dạng này, Hwang Tae Kyung nhất định thực tự trách đi! Hwang Jin Hee, ngươi không bỏ xuống được, mới có thể để cho ta tới
thay thế ngươi đi! Yên tâm, ta nếu kế thừa thân thể của ngươi, cũng sẽ
kéo dài cảm tình mà ngươi đối với Hwang Tae Kyung ! Từ nay về sau, ta
chính là Hwang Jin Hee !’ Ta ở trong lòng hướng Hwang Jin Hee cam đoan
nói.
……
Sáng sớm ngày hôm sau, ta vừa xuống lầu, chỉ thấy quản gia cuống quít phân phó công việc cho người hầu, hơn nữa vẻ mặt rất lo lắng.
‘Làm sao vậy’ Ta đem tờ giấy viết xong đưa tới trước mặt quản gia.
Quản gia áy náy nhìn ta liếc mắt một cái, do dự một chút, nói:“Tiểu thư! Thiếu gia không thấy đâu!”
‘Không thấy, như thế nào lại không thấy ?’ Lòng của ta trong nháy mắt nhảy lệch nửa nhịp.
Ba ba đã phân phó cho người đi tìm, ta cuộn mình ở trên sô pha, rất
lo lắng, hơn một ngày, quản gia thu được một phong thơ, là của anh Tae
Kyung : Hắn muốn chúng ta đừng tìm hắn nữa, hắn nói, hắn rất khá.
‘Như thế nào lại rất khá, thân thể như vậy, tính tình như vậy, như thế nào có thể tốt?’ Ta buồn bực nghĩ.
“Jin Hee, nếu Tae Kyung không trở lại , ngươi liền cùng ta đi Mĩ đi!” Nhìn khuôn mặt tiều tụy của ba ba, tựa hồ trong thời gian ngắn già đi
rất nhiều, vốn dĩ muốn chỉ trích, cũng không thể nói gì, ta lẳng lặng
nhìn ba ba, gật đầu đáp ứng.
Ta thấy trong sổ tay ở trong phòng tìm thấy địa chỉ hòm thư điện tử
của anh Tae Kyungtrước kia vẫn dùng, gửi cho hắn một tin nhắn:
Anh:
Em quyết định cùng cha đi sang Mĩ, ngày mai buổi chiều ba giờ cất cánh, hy vọng đến lúc đó có thể gặp được anh.
Em nhất định sẽ trở về, anh, thừa dịp này, anh hãy hảo hảo hoàn thành giấc mộng chính mình đi! Kia cũng là giấc mộng của Jin Hee!
Anh, từ nhỏ đến lớn, anh là người duy nhất làm bạn ở bên người em a!
Dùng âm nhạc khiến cho em cảm nhận được sự ấm áp, dỗ em đi vào giấc ngủ, thắp sáng sinh mệnh u ám của em! Em yêu âm nhạc, lại càng yêu anh hơn!
Anh vĩnh viễn là người không thể thay thế.
Em gái: Jin Hee
‘Mặc kệ có ích hay không, tạm thời để cho chính mình nhớ lại đi!’ Nằm ở trên giường mềm mại, ở trong lòng an ủi nói.
……
Sân bay người rất nhiều, ta chờ thật lâu, ý đồ tìm kiếm cái thân ảnh quen thuộc kia.
“Jin Hee, chúng ta phải vào trong!” Ba ba vỗ vai của ta, nói.
Ta mất mát đi theo ba ba vào trong, quyến luyến quay đầu nhìn liếc mắt một cái, hắn vẫn như trước không có xuất hiện……
Sau khi sang Mĩ, ba ba lập tức liền làm thủ tục nhập học vào học viện âm nhạc Julia cho ta.
Học viện âm nhạc Julia, là học viện âm nhạc đứng đầu thế giới.
Năm 1923 Mĩ quyên tiền 2000 vạn đô la vào quỹ để sáng lập viện nghiên
cứu âm nhạc Julia, năm 1926 học viện đào tạo thêm khoa âm nhạc &
nghệ thuật [ từ năm 1905 f .chuyện đào tạo người mẫu do Rosch sáng lập '> xác nhập vào học viện âm nhạc Julia, năm 1968 thiết kế thêm vũ đạo cùng kịch bản sân khấu chuyên nghiệp và chứng thức sửa tên thành học viện
Julia, nhưng mọi người vẫn thường hay gọi là học vào học viện âm nhạc
Julia.
Tháng 10 năm 1969 trường học tới trung tâm nghệ thuật Lincoln biểu
diễn. Nên đại bộ phận giáo sư là người New York yêu thích loại hình âm
nhạc này cùng với sân khấu kịch nhạc, đương nhiên, ba ba cũng ở trong
đó.
“Jin Hee, ba cho con cách thức liên hệ với giáo sư bệnh viện tư thánh Drew New York, con ngày mai liền đi qua đi!” Ba ba ngồi ở trước bàn ăn, nghe nhạc nói.
‘Ngày mai phải đi sao? Ngày mai Andrew tiên sinh muốn kiểm tra diễn tấu đàn dương cầm đâu!’ Ta dùng ngôn ngữ thủ tay ra hiệu.
“Không có việc gì, ba sẽ nói với hắn.” Phụ thân cười nói với ta, sau đó trầm mê ở trong âm nhạc, chỉ huy .
Đến đây nửa năm, ta đã bắt đầu thích ứng với cuộc sống nước Mĩ, ở học viện âm nhạc Julia mỗi ngày kỳ thật rất đẹp, nghe được những nhạc thanh từ các nơi truyền ra thật rất tuyệt vời, luôn có thể làm cho ta say mê
trong đó, ở thời điểm nhàn hạ, ta cuối cùng sẽ gửi thư điện tử cho anh
Tae Kyung, chính là cho tới bây giờ hắn cũng không có hồi âm.
Anh:
Em ngày mai sẽ đi bệnh viện tư thánh Drew nhận trị liệu, nhưng là, em cũng không nghĩ muốn rời đi, tựa như lúc trước rời đi Hàn Quốc giống
nhau thật sự rất không muốn!
Anh hảo hảo bảo trọng thân thể đi! Nguyện vọng của anh, phải cố lên a!
Em nhất định sẽ công thành danh toại trở về!
Thượng đế đóng lại cánh cửa này, nhất định sẽ mở một cánh cửa ở nơi khác ra