
i chén đưa cho ta, lại trở lại pha trà.
Ta bưng cái chén, nhìn nhìn cái chén, lại nhìn Kang Shin Woo, bỉu
môi, bất mãn lẩm bẩm:“Là thật không có nghe gặp, hay là giả vờ không có
nghe?” Nói xong, cố ý dẫm mạnh chân, thùng thùng đông lên lầu.
Jeremy đem ly chanh bỏ vào ngăn lạnh, đóng cửa lại, liền nhìn đến
Kang Shin Woo đang ở cúi đầu buồn cười, tâm tình thực thích thú.[TNN: anh phúc hắc si tình a ~'>
Jeremy cau mày, đột nhiên nhãn tình sáng lên, cười hỏi:“Anh Shin Woo
ca là đang ở đây cười anh cả sao? Cái kia hẳn là thực chua đi, biểu tình của anh cả cũng thật có ý tứ đâu!”
“A?” Kang Shin Woo hơi sững sờ nhìn Jeremy, lại đảo mắt lên lầu, cười đến như gió mùa xuân, ôn nhu nói:“Thật sự rất thú vị đâu!”
……
Mang ly nước đi đến phòng anh, trong lòng căm giận, mạnh mẽ mãnh liệt uống một ngụm nước, mùi vị thật khác thường, làm cho ta bất thình lình
không kịp phòng bị,“Chanh? Như thế nào là nước chanh, thực chua!” Ta mặt nhăn nhanh, nhấp miệng,“Là Kang Shin Woo sao? Không thể nào! Mình lại
như thế nào đắc tội với hắn.”[TNN: anh pha cho cô đó!! Ngốc ~'>
Trong miệng lưu lại mùi thơm ngát, làm cho ta nhịn không được lại
nuốt thêm một ngụm, tinh tế thưởng thức, cười gật gật đầu, nhếch mi
nói:“Tựa hồ cũng không tệ lắm!”
Mở cửa phòng anh ra, thấy vẻ mặt anh trai hậm hực ngồi ở trên giường, mãnh liệt uống nước, ta nhẹ nhàng gõ gõ cửa, anh ngẩng đầu nhìn thấy
ta, ngoắc ngón tay ý bảo ta đi vào.
Ta đóng cửa phòng lại, đi đến trước mặt anh, cười cười quan sát hắn,, hỏi thăm nói:“Là vì chuyện Mi Nam sao?”
Ca ca ngẩng đầu nhìn ta, quyệt miệng, thở dài, gật gật đầu, lại lắc lắc đầu.
“Mi Nam thực để ý suy nghĩ của anh nha.” Ta nhìn con heo trước mặt
dựng lỗ tai giống thỏ đang vuốt kẹp tóc liếc mắt một cái, cười nói:“Mà
anh cũng chú ý Mi Nam đi!”
“Uhey khắp nơi nhằm vào Mi Nam, anh nếu muốn hảo hảo bảo hộ Mi Nam,
sẽ cùng Uhey bảo trì khoảng cách, ít nhất, đừng làm cho Mi Nam lại hiểu
lầm .”
Anh trai lại bắt đầu uống nước.
“Mi Nam hiện tại dù sao cũng là nam, em chiếu cố cậu ấy không có
tiện, cho nên, muốn phiền toái anh trai!” Ta cười cầm lấy quả chanh trên bàn,“Về phần đống chanh này, liền giao cho em đến giải quyết đi!”
Ta cười rời đi, đứng trước nhìn anh đề nghị nói:“Kỳ thật, hương vị nước chanh pha đường, vẫn là không sai !”
……
“Jin Hee?”Jeremy khó hiểu nhìn ta,“Em lấy chanh này làm gì đó a?”
“Nấu ăn a!” Ta một bên cắt, một bên giải thích nói:“Ở Thái Lan trong
thức ăn, chanh thường được dùng để làm gia vị tạo nên mỹ thực. Người
Thái Lan cơ hồ ở mỗi một món đồ ăn đều vắt nước quả chanh, làm cho chúng nó tản mát ra mùi thơm ngát của hoa quả.”
“Thật vậy chăng?”Jeremy cầm lấy quả chanh cẩn thận ngửi ngửi, tò mò
nhìn ta nói:“Thật sự rất thơm, Jin Hee tính làm món ăn gì a?”
“Chanh xào cần tây thịt bò, vải với sả xào chanh!” Ta một phen đoạt
lấy sắp quả chanh sắp sửa dán chặt vào cái mũi Jeremy, cười giải thích
nói.
“Oa! Hảo chờ mong nga!”Jeremy nhìn thoáng qua nguyên liệu nấu ăn trong tay, cầm lấy đến muỗng, nịnh nọt nói:“Anh giúp em!”
Trên bàn cơm, Jeremy khẩn cấp gắp một khối chanh cần tây xào thịt bò tinh tế thưởng thức .
“Oa! Hảo hảo ăn nga!”Jeremy làm động tác đáng yêu, từ từ nhắm hai mắt vẻ mặt hưởng thụ, Jeremy đột nhiên mở đôi mắt bừng sáng, rót chén nước
đưa cho ta, dường như hiến vật quý nói:“Jin Hee! Anh làm nước chanh
đường ướp lạnh, em nếm thử!”
Nhìn đến thành quả chính mình được Jeremy tán thưởng, uống nước chanh đường ướp lạnh của Jeremy đưa qua, mùi thơm ngát hợp lòng người, trong
lòng không khỏi nở hoa.
Bưng đồ ăn lên, lòng tràn đầy vui mừng chạy đến phòng Mi Nam, lại
phát hiện cửa rộng mở , có người đã đi đến đây trước ta một bước.
Kang Shin Woo đem nước chanh nấu trà thơm ngon nhẹ nhàng đặt lên bàn, xoay người, thâm tình nhìn Go Mi Nam,“Đang ngủ, nói như vậy trà cũng sẽ lạnh.” Shin Woo nhìn Mi Nam dung nhan ngủ thoải mái nói:“Để cho nó lạnh đi, lạnh hâm nóng lại thì tốt rồi.”[TNN: một từ nhiều nghĩa lắm anh ơi..=.,='>
Nghe được Mi Nam khó chịu than nhẹ, Shin Woo khẩn trương ngồi ở bên
giường Mi Nam, đau lòng nói:“Mi Nam, không cần sinh bệnh! Mi Nam, em như vậy, anh vốn không có biện pháp nhìn như không thấy ……”
Ta dùng sức nắm khay trong tay, xoay người tựa vào trên tường, hít sâu một hơi, lặng lẽ rời đi.
Mở ra ngăn lạnh, nhìn đến quả chanh mê người, quyết tâm cầm một quả, ngồi ở trước ghế, bóc vỏ, một ngụm cắn xuống đi, hương vị thật chua
chát, khiến cho ta cả người chảy mồ hôi lạnh ra, cũng kích thích thần
kinh của ta, ta ngẩng đầu lên, trong đầu hồi tưởng lại hình ảnh vừa rồi
……
“Jin Hee!”Jeremy uống nước chanh, cười hướng ta chạy tới, chạy đến
trước mặt ta, đột nhiên dừng lại, giật mình nói:“Em, em khóc? Không
thoải mái sao?”
Ta sờ sờ khóe mắt, quả thật ẩm ướt, cười nói:“Quả chanh này thật đúng là rất chua đâu!”
“Ác! Làm anh sợ muốn chết,”Jeremy vỗ ngực ngồi ở bên người của
ta,“Còn tưởng rằng Jin Hee cũng không thoải mái đâu!” Lại quyệt miệng,
vẻ mặt chán ghét nhìn quả chanh trong tay ta,“Cái này, vẫn là đừng ăn,
anh cả gạt người !”
“Hảo, không ăn!