Đũa Lệch Dễ Thương

Đũa Lệch Dễ Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325370

Bình chọn: 10.00/10/537 lượt.

hĩ Đóa vừa nằm xuống, ánh mặt cô vô tình chạm vào ánh mắt anh ta, nhịn không được nở một nụ cười.

Anh ta cảm nhận được thân thể mình đang rung động vì nụ cười kia, tự nhiên anh ta vươn tay đùa nghịch mái tóc cô, cầm nó trải rộng ra trên đùi mình.

Ánh mặt trời lưa thưa lớt thớt bao phủ ở trên mái tóc đen nhánh của Bối Nhĩ Đóa, lấp lánh như mảnh tơ lụa màu đen.

"Rất ngứa." Bối Nhĩ Đóa vừa cười, "Tay anh đừng chạm vào lỗ tai của em."

"Chạm vào thì sẽ thế nào?" Ngón tay anh ta nhẹ nhàng phủi phủi vành tai cô.

"Đừng đừng đừng, nó lại đỏ lên." Cô nhanh chóng mở miệng ngăn cản.

Anh ta thu tay, tiếp tục khảy khảy mái tóc cô, cử chỉ này dường như khiến cô buồn ngủ, Bối Nhĩ Đóa chậm rãi nhắm mắt lại…

Mí mắt cô chợt giật liên tục, nhìn lên trên thì một bóng dáng đang áp xuống.

Cô chưa kịp định thần, anh ta đã cúi đầu hôn nhẹ lên trán của cô, sau đó anh ta ngồi xuống, cầm lấy quyển sách lật lật như không có chuyện gì.

Bối Nhĩ Đóa trợn tròn mắt, hôm nay là lần thứ mấy rồi? Hôn cô đã thành động tác quán tính của anh ta. . . . . .

À không, dù sao thì anh ta vẫn đang theo đuổi cô, là quyền lợi hợp pháp, anh ta muốn thế nào thì cứ thế ấy đi. Ánh mặt trời ấm áp, gối đầu lên trên chân anh ta ngủ thật thoải mái, cô nhắm mắt lại, lắc lắc cổ, hưởng thụ thời khắc an nhàn.

"Đầu em đừng cọ lộn xộn." Anh ta trấn định nhắc nhở, "Cẩn thận bén lửa."

". . . . . ."

Trời mùa hè gió hiu hiu, cánh hoa lay động theo từng cơn gió, bướm vàng bay lượn trên hàng rào, giọt nước lắng trên đá tí tách nhỏ xuống, hình ảnh đôi tình nhân trẻ ngồi trên tấm sàn gỗ đều bị thu hết trong ống kính.

Úc Thăng nghiêng đầu, cánh tay ôm ngực, lặng lẽ nói với Đường Lật: "Bọn họ là quen nhau thật."

Đường Lật xoay chuyển ánh mắt, đang muốn nói gì đó thì từ đằng sau có người chạy đến, đột ngột đẩy cô ra khỏi khoảng cách gần Úc Thăng.

"Ha, tôi đứng đây chút." Hình Chân đi lại, tươi cười hồn nhiên, ánh mắt cô ta nhìn sang Úc Thăng, "Sếp Úc, lần đầu tiên tôi mới thấy sếp ăn mặc giản dị thế này."

Úc Thăng mỉm cười: "Tôi cũng thường ăn mặc thế này ở chỗ ít người."

"Thật khó tưởng tượng..." Hình Chân mở to hai mắt, "Quả nhiên đàn ông có dáng đẹp khoác lên người cái gì cũng có thể trở thành siêu mẫu catwalk."

Đối với lời khen tặng của người khác phái, Úc Thăng đã có khả năng miễn dịch, cười mà không nói.

"Ở đây nóng quá." Hình Chân cởi bỏ hai nút áo sơ mi, lấy tay lau lau mồ hôi trên trán hồn nhiên yêu cầu người bên cạnh, "Đường Lật, chị có thể đứng sang bên đó không? Chỗ đó khá trống."

Đường Lật nghĩ nghĩ, vậy sao cô không qua đó đứng, còn cố tình muốn chen vào giữa? Đường Lật trực tiếp đi qua bên phải, nơi này tầm nhìn tốt, cũng có thể thấy rõ Diệp Trữ Vi và Bối Nhĩ Đóa.

Hình Chân gặp phải Úc Thăng thì đặc biệt nói nhiều, cô ta nói không ngừng nghĩ, "Sếp Úc, cái kia là gì?", một lát lại tiếp, "Sếp Úc, bọn họ hiện tại đang làm sao vậy?" Hoàn toàn đánh mất sức phán đoán của chính mình, may mắn Úc Thăng vẫn lịch sự trả lời, không tỏ ra kiêu ngạo, nếu đổi lại người khác sớm đã tránh xa cô ta ra rồi.

Bên tai Đường Lật không ngừng truyền đến giọng nói của Hình Chân, một giọng pha lẫn Hồng Kông và Đài Loan. Cô đã cố làm ngơ, nhìn thẳng về phía trước, cảnh chụp thân mật giữa Diệp Trữ Vi và Bối Nhĩ Đóa.

Đường Lật tỉ mỉ nhận ra, cho dù Diệp Trữ Vi cầm quyển sách trong tay nhưng anh ta không hề chú ý đến nó, tùy ý lật một trang nhưng lại cẩn thận quan sát người đang nằm ngủ, đó là biểu lộ cảm xúc chăm sóc.

Bối Nhĩ Đóa thật sự may mắn mới tìm được một người như vậy, ý thức được điều này, tự đáy lòng Đường Lật chúc phúc chân thành cho Bối Nhĩ Đóa.

Đúng vậy, có thể gặp được một người đàn ông quan tâm đến mình, cô ta thật sự may mắn.

Kết thúc buổi chụp hình, đầu tiên là Bối Nhĩ Đóa chạy tới tìm Đường Lật, Đường Lật đưa cho cô một bình nước.

"Bạn thấy thế nào?"

"Hình ảnh sinh động, cảm xúc dạt dào." Đường Lật nhún vai, "Không xem là hoàn mỹ, nhưng rất chân thật."

Chân thật, hai chữ này khiến Bối Nhĩ Đóa ngượng ngùng, cô biết Đường Lật chế nhạo cái gì.

Quả nhiên Đường Lật nhanh chóng ghé sát tai cô, nhẹ giọng ép hỏi: "Bối Nhĩ Đóa, mối tình đầu cảm giác thế nào?"

"Tớ cảm thấy có chút kích động." Bối Nhĩ Đóa cân nhắc rồi nói.

"Ý bạn là?"

"Không biết có phải tớ ảo tưởng hay không, hôm nay anh ta đặc biệt phóng điện lung tung, ánh mắt kia không lúc nào là không nhìn vào tớ, tớ dường như bị điện giật đến cháy luôn rồi."

"Đi mau, đi mau, rõ ràng là bạn đang kích thích tớ mà?"

Bối Nhĩ Đóa tự biết đuối lý, không muốn tiếp tục câu chuyện.

Đường Lật thở dài: "Ôi chao, trước kia chúng ta còn nghĩ rằng phải đến bốn mươi tuổi mới có thể tìm được một người đàn ông, xem ra khôn


Ring ring