
yên tĩnh, thực phẩm tươi ngon, món ăn dinh dưỡng. Ăn xong anh ta còn lái xe chở cô đi hóng gió, thường đậu ở một nơi yên tĩnh, bọn họ ngồi trong xe nghe nhạc, chờ cô hoàn toàn đắm chìm trong âm nhạc, anh ta sẽ bắt đầu tiếp xúc thân mật, kéo ánh mắt cô về phía anh ta.
Trừ ngày đó ra, anh ta chỉ yêu cầu cô hát cho anh ta nghe.
Tối nay, cô hát bài xuân hạ thu đông.
“Thuyền ở đầu cầu nhẹ nhàng đong đưa, trên cầu mưa gió biết bao nhiêu, nửa hòa nửa hát một câu hò, trên hồ hoa sen sơ khai, vùng đất bốn mùa đều tươi đẹp, chiến đấu từng phút giây, giống máy xay gió không bao giờ ngừng lại.”
Đột nhiên cô không nhớ nổi ca từ tiếp theo, cô miễn cưỡng nghiêng đầu, Diệp Trữ Vi đang nhìn cô, đôi mắt anh ta so với bóng đêm dày đặc hơn nhiều.
“Rất hay.” Tay anh ta nắm bờ vai cô, ôm vào lòng, hôn hôn cái trán của cô.
Kể từ khi công khai mối quan hệ, anh ta không chỉ giới hạn ở việc hôn trán, dọc theo cái trán lại hôn tới mi tâm, mũi, một đường hôn xuống, mãi đến môi của cô. . . . . . Một bên hôn một bên vuốt nhẹ dưới vạt áo mỏng, thừa dịp cô không còn sức, ngón tay anh ta luồn vào trong dò xét.
Nháy mắt thân thể của Bối Nhĩ Đóa như bị dòng điện chạy qua, ý thức được nguy hiểm, cô lấy tay đẩy ngực anh ta ra.
“Để anh chạm vào.” Anh ta thấp giọng, “Thế này cũng không được?”
Cô nghĩ nghĩ: “Không phải không được. . . . . .”
Anh ta tiếp tục kề sát.
“Nhưng nếu cho phép, sau này anh lại làm càn .” Tuy rằng lần đầu tiên yêu đương nhưng không có nghĩa là cô chưa từng xem qua những cảnh ân ái như trong tiểu thuyết.
Anh ta suy ngẫm rồi lại nghiêm cẩn cam đoan: “Sẽ không, anh chỉ muốn chạm vào em một chút.”
Vì lời anh ta hứa nên Bối Nhĩ Đóa ngầm đồng ý, tạm thời tin tưởng anh ta nhưng không dự đoán được đàn ông luôn luôn là kẻ nói dối, Diệp Trữ Vi cũng không ngoại lệ. Khi cô cảm nhận được các đầu ngón tay của anh ta, thì anh ta đã chạm vào da thịt cô dưới lớp áo ngực , xúc giác kia thật đáng sợ, cô lập tức kêu ngừng, quyết đoán kéo tay anh ta ra.
Mặc dù anh ta ngồi thẳng người nhưng bản thân anh ta vẫn đang kiên trì không tuân theo quy định.
“Tay anh không biết nghe lời, muốn tiếp tục mơ tưởng đến nơi đó.”
“Chỉ là tay mà thôi.” Anh ta thản nhiên nói, “Chẳng phải thứ khác.”
Một giây sau Bối Nhĩ Đóa mới kịp phản ứng đích thị anh ta muốn nói cái gì, hai má cô hơi ửng hồng, không dám tiếp tục đề tài này, thực tế cô không bài xích anh ta chạm vào mình, chỉ là cô hơi sợ hãi, sợ rằng anh ta không khống chế được.
Nhìn cô có chút lo lắng anh ta cũng cảm thấy mình quá nóng vội, dù sao cũng chỉ mới bắt đầu, thân mật như vậy sẽ dọa cô chạy mất. Để giảm bớt bầu không khí căng thẳng trong xe, anh ta bật sang một bài nhạc nhẹ, đột nhiên đề cập: “Cuối tháng này Bùi Thụ Dã sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc đồng quê tại sân khấu Tinh Hách, cô ấy đưa cho anh hai vé, bảo anh đưa em đi cùng.”
“Bùi Thụ Dã? Anh muốn đưa em đi xem em họ của anh biểu diễn?” Đôi mắt Bối Nhĩ Đóa sáng ngời, từ sau khi mua album của Bùi Thụ Dã, cô nghe đi nghe lại rất nhiều lần, mỗi một bài hát cô đều yêu thích.
“Ừ, sẽ biểu diễn cả tuần trong toàn quốc, tổng cộng chín thành phố với mười buổi hòa nhạc, cuối tháng là buổi diễn đầu tiên.”
“Em rất muốn xem cô ấy biểu diễn, nhưng nhiều người như vậy chúng ta đi liệu có tiện không?”
“Không sao, cô ấy đã sắp xếp hai góc khuất cho chúng ta.” Anh ta nói xong nhìn vào cô, “Bối Nhĩ Đóa, chúng ta chỉ là những người bình thường, ít khi nào xuất hiện cùng nhau thì cũng không gây ra sự chú ý, hơn nữa ngày đó tâm điểm là ở trên sân khấu, không ai dồn tâm trí vào chúng ta đâu.”
Bối Nhĩ Đóa ngẫm lại cũng đúng, có đôi khi bản thân cô quá mức cẩn thận. Như trước kia là giả, hiện tại là yêu đương thật, nếu luôn luôn trốn tránh cất giấu thật sự quá mệt mỏi, huống hồ mọi thứ đã trở thành sự thật, cũng không cần phải kiêng dè ánh mắt người khác.
“Đúng rồi, em rể của anh cũng sẽ xuất hiện ở trên sân khấu đúng không?” Chồng của Bùi Thụ Dã cũng chơi được tất cả các loại nhạc cụ, thường đệm nhạc cùng.
“Đi rồi biết.” Anh ta dường như phớt lờ, cũng không muốn nói gì thêm về người kia.
Điều này càng làm cho Bối Nhĩ Đóa tò mò.
Thật trùng hợp, trước khi buổi hòa nhạc của Bùi Thụ Dã diễn ra trước một ngày, trailer của phim tuyên truyền thứ hai phát sóng, trong 24 giờ mà lượng người xem đã nhiều hơn gấp hai lần, mối tình của đôi tình nhân chênh lệch chiều cao lại trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Trailer của phim tuyên truyền thứ hai so với lần đầu đẹp hơn nhiều, phong cách đơn giản, tiết tấu thong thả, hình ảnh mang âm hưởng mùa hè, Bối Nhĩ Đóa rất hài lòng.
Ngoài ra, trong năm phút đồng hồ quảng cáo đó, Bối Nhĩ Đóa phát hiện khi cô nhắm mắt nằm ở trên đùi Diệp Trữ Vi, mặc dù anh ta cầm quyển sách trong tay lật