
t áo của hắn một bên nói: “Yểm quân đại nhân, bọn họ toàn thân là độc đã đủ đáng sợ, bất quá bản lĩnh khác, Địa phủ còn có chỗ chúng ta đứng?”
“Yểm quân, hiện tại ta đã hợp nhất đại quân tam lộ, cho dù không để ý tới bọn họ, cũng cũng đủ cùng thiên binh thiên tướng trên Quỷ Môn quan nhất quyết sống mái, vì sao còn muốn án binh bất động? Hôm nay đã là đầu tháng bảy.”
Mặc Yểm thân thủ nhẹ nhàng sờ soạng thoáng qua cái cằm Phi Du, cười nói: “Nữ nhân trông nom nhiều như vậy để làm gì, ta sao cam lòng để ngươi đến trước quỷ môn quan tổn binh hao tướng? Đến lúc đó thật làm cho ngươi đến thế gian, mang theo một đám tàn binh bại tướng, chẳng phải có hại?”
Phi Du cúi đầu xuống, che giấu bất mãn xẹt qua trong mắt, lóe lên rồi biến mất, nũng nịu nói: “Chỉ biết Yểm quân hiểu rõ nhất ta……”
Hai người ôm nhau ở cùng một chỗ thân mật một hồi, Bạch Bạch đợi trong tay áo Mặc Yểm thủy chung không hề có động tĩnh gì, Mặc Yểm một tay ôm Phi Du, một tay làm như lơ đãng rút vào trong tay áo sờ lên– khó trách Bạch Bạch không phản ứng chút nào! Cái tiểu hồ ly hỗn trướng này lại ôm cái đuôi co lại thành một khối đang ngủ!
Mặc Yểm chỉ cảm thấy chính mình lãng phí tinh lực ban ngày, hóa ra là vứt mị nhãn cho người mù nhìn, không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười, lập tức không có hứng ứng phó tiểu mỹ nhân trên người.
Kỳ thật hắn là hiểu lầm Bạch Bạch, Bạch Bạch chưa từng làm biếng phần nào, nàng bất quá là dùng một loại khác tư thế yên lặng tu luyện mà thôi. Nàng biết mình hiện tại thật sự quá yếu, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn đợi bên cạnh Mặc Yểm không để cho các sư huynh thêm phiền, nàng không thể một đời dựa vào cái hỉ nộ vô thường này, “chỗ dựa đực” phi thường không đáng tin cậy, cho nên nàng phải nắm chặt mỗi lúc mỗi giây, rèn luyện cho tốt, Tam sư huynh nói qua nàng rất thông minh, chỉ cần cố gắng, rất nhanh có thể lợi hại như hắn! Đến lúc đó, cho dù nàng làm chỗ dựa đực nổi giận, hắn cũng không thể khi dễ nàng!
Hắn thích cùng những nữ nhân khác hợp hoan thì kệ hắn đi! Nàng từ nay về sau cũng sẽ tìm được hồ ly đực mình thích giao phối!
Xe ngựa Phi Du đi được ước chừng khoảng thời gian ăn xong bữa cơm, xa phu ngồi ở bên người thị nữ áo xanh đột nhiên rụt rè nói:
” Phu nhân, phía trước…… Phía trước dường như có chút không ổn……”
” Cái gì không ổn?” Phi Du có chút kinh ngạc, đang muốn ngồi thẳng người, Mặc Yểm không đếm xỉa tới nhẹ nhàng nhấn một cái trên vai nàng, cười nói:
“Có người đã đợi không kịp, tiến đến nghênh đón chúng ta thôi. Tiếp tục đi về phía trước! Không cần để ý!”
Phi Du trong lòng biết khác thường, nhưng nghĩ bên cạnh mình có Mặc Yểm, dũng khí nhất thời liền tăng lên. Nàng cũng chưa từng tận mắt thấy Mặc Yểm giao thủ đấu pháp cùng người khác, nói không chừng hôm nay có thể mở tầm mắt, trong nội tâm âm thầm hưng phấn lên.
Thị nữ áo xanh đi theo Phi Du lâu ngày, mặc dù lời nói nói lên bộ dáng yếu đuối nhát gan, trên thực tế lá gan rất lớn, pháp lực cũng không yếu, nàng cùng người phu xe, bình thường chính là Đại tướng thủ hạ của Phi Du, lúc này nghe Mặc Yểm nói xong, lập tức liền không chút do dự đánh xe đi về phía trước.
Bọn họ vốn ở một cánh đồng hoang vu, bốn phía ngoại trừ màu xám màu đen cùng ngẫu nhiên có ma trơi bên ngoài thổi qua, còn lại không có màu sắc gì nữa, rồi lại không biết từ chỗ nào tuôn ra sương trắng dày đặc, lúc đầu còn có thể nhìn thấy đường phía trước, càng về sau thậm chí ngay cả hai yêu mã kéo xe đều nhìn không thấy, hai người ngồi trên vị trí đánh xe, nhưng ngay cả ngũ quan dung mạo của nhau đều nhìn không rõ.
Trong Địa phủ vô duyên vô cớ tại sao có thể có sương mù, không cần hỏi cũng biết là hiện tượng pháp thuật giả tạo tạo thành, cũng không biết trong sương mù dày đặc này còn mang theo độc hay không, hai người không hẹn mà cùng nâng pháp lực phòng ngự trên người lên cao nhất, một bên vểnh tai cẩn thận lắng nghe tiếng động lạ ở xung quanh.
Trong xe Mặc Yểm vẫn là lão thần tự tại ôm Phi Du nhắm mắt dưỡng thần, giống như bên ngoài cái gì cũng không xảy ra, âm thầm liên tục làm phép che dấu Bạch Bạch bên trong ống tay áo, bảo đảm ngăn cách Bạch Bạch, không cho bất kì cái gì uy hiếp đến nàng.
Thiên địa trong lúc đó hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng bánh xe nhấp nhô lăn trên mặt đất, tiếng hơi thở yêu mã cùng tiếng vang dây thừng đánh ngựa, một tiếng lại một tiếng vang lên, xa xa lan truyền ra ngoài, cái cánh đồng hoang vu tĩnh được này càng có vẻ khô cằn giống như tử địa.
Phi Du tu vi không cao bằng Mặc Yểm, nàng rõ ràng cảm giác được tiếng thở dốc của hai gã thủ hạ đắc lực của mình càng ngày càng nặng nề, hiển nhiên là bên ngoài áp lực rất lớn, lòng của nàng có chút loạn, nhịn không được thấp giọng hỏi:
” Yểm quân có thể biết người bên ngoài quấy phá ở phương nào chứ?”
Mặc Yểm vui mừng cười yếu ớt nói:
” Là đại trận thiên la địa võng, lại phối hợp kỳ độc lam hạt ma, thủ hạ của ngươi sống đến bây giờ, bản lĩnh rất khá.”
Chữ vừa vặn ra khỏi miệng, đột nhiên sương trắng xung quanh xe ngựa như sôi trào lên, điên cuồng xoay tròn tránh lui về sau, mà sương trắng trước xe ngựa