Teya Salat
Đồng Lang Cộng Hôn

Đồng Lang Cộng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324052

Bình chọn: 7.00/10/405 lượt.

ong tay cũng chỉ tâm niệm một người. Giống như hoàng đế Thuận Trị(1) năm đó, ba ngàn giai lệ chỉ sủng một Đổng Ngạc phi, bỏ hết mọi thứ, chỉ vì nụ cười hồng nhan ... A ...” Hắn dừng một chút, lớn tiếng hỏi: “Thần ca, ông ta nói thế nào nhỉ?”

Trong điện thoại truyền đến giọng nói có chút mơ hồ của Hàn Trạc Thần: “Tuy chí lớn, nhưng cuối cùng buông tay, chỉ vì hồng nhan.”

Cô cười nửa ngày mới thở được, “Làm cho anh đầu óc choáng váng không?”

“Cũng không. Anh chẳng những đem tiền trong túi cho hết ông ra, còn tặng ông ta hai cô gái đẹp.”

“Anh quả là hào phóng.”

“Không ngờ ông ta còn nói một câu cuối cùng. Nhưng sắp tới cậu còn có một kiếp nạn đẫm máu. Một kiếp nạn này nếu không qua được, tính mạng có thể khó giữ.”

“Không phải đâu! Mấy lời này ba ông thầy tướng số qua đường ai chẳng nói! Ông ta chỉ là lừa tiền của anh thôi!”

“Đúng! Coi như là anh ngu ngốc!”

“Bỏ đi, người ta cũng là kiếm miếng cơm ăn.”

“Kiếm cơm ăn cũng phải hỏi thăm xem anh là ai! Nếu không phải thấy ông ta lớn tuổi, anh sớm đã cho người đánh tan xác!”

Cô lắc đầu cười cười. An Dĩ Phong này ngoài mặt nhìn vào thực đàn ông, thực khí phách. Nhưng trên thực tế lại có một tấm lòng thương thiện. Cho dù hắn không bỏ qua những người gây chuyện với mình, nhưng cũng vĩnh viễn không bao giờ làm hại kẻ yếu.

“Tiểu Thuần ...” An Dĩ Phong cuối cùng không kiềm chế được, hỏi: “Anh đến nhà tìm em được không?”

Cô nhìn lớp băng vải trên cổ tay, từ “Được” đến miệng, chưa nói liền sửa thành: “Em hôm nay không thoải mái, để mai đi.”

“Anh nhìn thấy em là được.”

Cô từ chối đã lâu, cuối cùng vẫn quyết tâm: “Không được, nhỡ làm cho người ta thấy ... Không bằng, cuối tuần chúng ta đi Thâm Quyến chơi, thế nào?”

Hắn im lặng trong chốc lát: “Buổi tối ngày mai anh hẹn cùng người của Khi Dã nói chuyện, sau cuộc hẹn, anh muốn gặp em.”

“Nói chuyện?” Cô ngồi bật dậy, “Tại sao?”

“Không có việc gì! Anh chỉ là cùng bọn họ uống trà nói chuyện cho rõ ràng.”

Mặc cho ngữ khí của hắn rất bình thường, lòng bàn tay cầm điện thoại của cô toàn là mồ hôi lạnh. Đủ những rủi ro hiện ra trong đầu, “An Dĩ Phong, anh hứa với em, mặc dù phát sinh chuyện gì đều phải nhẫn, đừng tiếp tục xung đột với bọn họ.”

“Em yên tâm, anh biết phân phải trái. Cho dù bọn họ đánh gẫy chân anh, anh cũng không động thủ.”

“Đừng nói gở!”

“Vậy anh nói chuyện may mắn.” Hắn lại đổi giọng không đứng đắn: “Tiểu Thuần, việc đi bãi tắm ven biển kia thế nào? Có người đang rất mong chờ!”

“......”

Cô lại nằm xuống giường, chuyện này, thực may mắn!



(1) Thuận Trị hoàng đế : Chính là thân sinh của Khang Hy. Thuận Trị hoàng đế sủng một cô gái tên Đổng Tiểu Uyển, phong là Đổng Ngạc phi. Nhưng không bao lâu, nàng Đổng Ngạc phi này mất. Vua Thuận Trị đau buồn, rồi lên bệnh đậu mùa, qua đời năm 24 tuổi.

Lại một ngày trôi qua.

Sáng sớm, Tư Đồ Thuần vừa mở mắt ra đã nhận được thông báo từ cục cảnh sát. Lại có vụ án giết người xảy ra, nạn nhân tổng cộng có bốn người. Cô vội vàng đến theo mọi người chuẩn bị xuất phát.

Đến hiện trường, nhóm cảnh sát kinh người nhìn những thi thể nhuốm đầy máu, thuận miệng nói: “Ra tay tàn nhẫn như vậy, không cần phải nói, chắc chắn là người của Khi Dã làm!”

Sắc mặt cô tái nhợt lùi về phía sau, chân tay bủn rủn suýt té ngã.

Có vài đồng nghiệp đỡ cô về xe, đưa cho cô một chai nước: “Này đã là gì, còn nhiều vụ thảm hơn gấp mấy lần, rồi sẽ quen thôi.”

Cô hàm hồ gập đầu, ngực tức nghẹn lại, tay ngay cả cầm chai nước cũng không còn vững.

Thời gian cô đến khu này tuy rằng không lâu, nhưng cũng không ít những cảnh sát kì cựu nói tác phong của Khi Dã, nhất là Trác Diệu. Hắn tâm ngoan thủ lạt, kiêu ngạo ương ngạnh, không biết nói đến đạo nghĩa giang hồ,

Nhìn những cái chết thảm như vậy, lại nghĩ đến những lời An Dĩ Phong nói tối qua, một nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có bỗng bao phủ lấy cô.

Cảnh sát Vu đi tới, thân thiết nói với cô: “Nếu không chịu được cũng đừng ép mình. Có một khu khác thiếu một ghế, chú định điều cháu đi qua. Cháu suy nghĩ một chút đi.”

“Cháu chịu được ... Chỉ là ngày hôm qua mất ngủ.”

“Vậy trở về nghỉ ngơi đi!”

“Dạ!”

Rời khỏi hiện trường, cô chạy thẳng đến trung tâm tập thể hình của An Dĩ Phong. Quả như cô đoán, tiền vào phòng luyện quyền tự do, cô liền thấy An Dĩ Phong cùng Hàn Trạc Thần trên đài. Biểu tình của bọn họ xem ra đều rất nghiêm trọng, hoàn toàn không thoải mái như khi cô gặp lần đầu.

Cô không muốn quấy rầy bọn họ, xa xa nhìn lại, giống như ngày hôm đó, đơn thuần ngắm hắn, nhớ kĩ từng động tác, từng nét mắt của hắn.

Bỗng nhiên động tác của An Dĩ Phong khựng lại, nguyên có thể né tránh một quyền lại vì thế mà lãnh trọn trên người. Hắn khẽ xoa vai phải, mắt nhìn về phía cô ...

Ánh mắt bọn họ giao nhau trong không trung, không cần ôm, một ánh mắt thôi cũng đã đủ thể hiện nhớ nhung cùng say đắm.

An Dĩ Phong chần chờ một chút, nhảy xuống đài hướng cô đi tới.

Cô vụng trộm vén tay áo xuống, cười với hắn. Vì là nơi công cộng nên hắn còn cách cô một khoảng rất xa đã dừng lại.

Cô nói: “Em đoán tối nay anh có hẹn