
anh đã sai, đã sai thật rồi.
Yêu 1 người, không
phải là cứ giành giật lấy người đó cho bằng được. Anh đòi hỏi được nhận
lại vì mình đã cho đi. Đó là việc làm ngu ngốc.
Em có biết không?
Anh đã luôn mong chờ 1 ngày em nói tiếng yêu anh, dành trọn cho em tất
cả trái tim để đổi lấy 1 câu chỉ có 3 chữ ngắn ngủi. Nhưng hóa ra, tất
cả đều là vô nghĩa. Ngày em nói tiếng yêu anh, lại là ngày em muốn biến
mất khỏi thế gian này. Khoảnh khắc đó, trái tim anh dường như vỡ vụn.
Anh vốn không cần em nói yêu anh, chỉ cần em mãi mãi mỉm cười hạnh phúc. Là bởi vì anh quá tham lam nên chẳng thể nhận ra được ước nguyện thật
sự của lòng mình. Và anh thật sự đã phải trả giá. Một câu “ em yêu anh”
đánh đổi bằng cảnh tượng mình không muốn chứng kiến nhất… xem ra, cái
giá này quá đắt rồi…
Anh cứ nghĩ rằng,
sau bao nhiêu khổ đau trắc trở, ta sẽ lại được bên nhau. Anh yêu em. Và
em cũng yêu anh! Chỉ cần như thế, không gì có thể ngăn cản ta được nữa…
nhưng…em quên tất cả, để lại cho anh mối tình này… để lại cho anh một
ánh mắt xa lạ… để lại cho anh 1 câu nói lạnh lùng… và để lại cho anh… 1
hố sâu tuyệt vọng không lối thoát…
… Chỉ có điều, như vậy phải chăng là kết cục tốt đẹp nhất cho chuyện tình này? Em từ bây giờ, đã chẳng còn điều gì ám ảnh…
… nếu như tình yêu
của anh mất đi cũng đồng thời giúp em giải thoát khỏi những cơn ác
mộng… thì … anh chấp nhận… Em hãy hạnh phúc bên người con trai ấy… 1
người cũng yêu em bằng tất cả trái tim và sự chân thành. Em hãy luôn nở nụ cười xinh đẹp nhất, hạnh phúc nhất… để sự ra đi của anh không bị
uổng phí…
… anh yêu em… dẫu cho trời đất đổi thay, tình yêu của anh tuyệt nhiên không hề thay đổi…
… anh không dám đòi hỏi gì quá nhiều… chỉ cần biết rằng em vẫn tồn tại trên thế giới này…
chỉ vậy mà thôi… dù không được ở bên cạnh em… dù cho trái tim này đớn
đau đến mức nào đi chăng nữa…
… Candy à… anh sẽ mãi dõi theo em… âm thầm và lặng lẽ…
… vĩnh biệt… tình yêu của linh hồn anh…” … từng con chữ đập vào
mắt Candy…nhức nhối…cô bịt miệng, mím chặt môi để ngăn bản thân bật khóc thành tiếng. 2 dòng lệ chực trào ra… tất cả khiến đầu óc Candy quay
cuồng… tại sao? Tại sao đến tận bây giờ cô mới nhận ra, không có anh ,
cuộc đời cô hoàn toàn vô nghĩa? Tại sao đến tận bây giờ cô mới hiểu,
giữa tình yêu đích thực và sự trả nghĩa cho người cứu chuộc cuộc đời
mình, hoàn toàn không thể nào so sánh?... cô… cô đơn giản chỉ là không
muốn Kat-kun, người đã yêu thương cô hết lòng, người đã vì cô mà hi sinh tất cả niềm đam mê lẫn ước mơ… người đã vì cô mà chịu tổn thương biết
bao nhiêu lần…phải đau khổ thêm 1 lần nào nữa… bởi vì anh là người cô
mang món nợ mà cả đời này không thể nào trả hết… cô muốn báo đáp… báo
đáp tất cả… và cũng để chuộc lại tội lỗi ấy… những đau đớn Kat-kun trải
qua, cảnh tượng kinh hoàng mà cô để anh chứng kiến, cô quá nhẫn tâm khi
làm như thế… chỉ có điều… bây giờ cô đã sai thật rồi. Cô làm thế này, rõ ràng anh biết tất cả, nhưng vẫn chịu đựng, vẫn vờ như không hề hay biết bất cứ điều gì… để lòng cô không bị cắn rứt… hóa ra, cô không hề bù đắp gì cho anh, chỉ khiến cho anh thêm đau khổ…
… và cả Kid… cô đúng
là quá ác độc, quá khờ khạo, khiến 2 người con trai yêu mình đến điên
cuồng si dại đau đớn, và còn khiến cả chính mình bị tổn thương…
… nhưng…cô đã nhận ra… cô cần Kid… bởi vì anh chính là tình yêu trong trái tim cô… là người mà cô yêu thương trọn đời này…
… Candy cảm thấy vô cùng dằn vặt… bởi vì sao cô lại giả vờ mất trí?!
“…cô mở mắt… bàn
tay ướt đẫm… lạnh lẽo… những giọt nước mắt đau khổ của anh… cổ tay được
băng bó cẩn thận… nhưng nước mắt dường như đã thấm vào đó… cảm giác đau
rát không thể nào chịu đựng nổi… nỗi đau về thể xác… và nỗi đau về tinh
thần… tất cả hòa vào nhau… trái tim cô khổ sở vô cùng… những gì anh đã
nói… cô đều nghe thấy… anh là đồ ngốc…tại sao lại khờ khạo đi yêu thương 1 người như cô? Trên đời này, anh có thể có được rất nhiều cô gái tuyệt vời… vậy mà… không yêu ai… không rung động trước bất cứ người con gái
nào… ngoại trừ cô… cô biết… những gì anh đã dành cho cô… những tình cảm
mà anh gửi trao… những khát khao cháy bỏng mà anh luôn ao ước… lồng ngực cô như bị bóp nghẹt… cô đã khiến anh tổn thương đến mức nào? 1 người
như anh… 1 người lí trí sắc sảo… 1 người đi theo chủ nghĩa vô thần… lại
nói về số phận… cả cuộc đời này… cô mãi mãi không thể trả hết cho anh…
anh xứng đáng được hạnh phúc… chứ không phải luôn luôn bị cô làm tổn
thương như thế này…
… người con trai cô yêu… cũng chỉ là 1 con người… dẫu sao anh cũng đã căm ghét cô… cô vốn
chỉ muốn giải thoát cho chính bản thân mình… chết đi… đôi khi lại là
điều hạnh phúc… tỉnh lại … là điều cô không hề muốn… nhưng… cuộc đời cô
chưa đến lúc kết thúc…
… cô không có
quyền… không có quyền khiến anh đau khổ thêm 1 lần nào nữa… người con
trai yêu cô say đắm bao năm… người vì cô mà hi sinh tất cả… người đã
luôn bên cạnh bảo vệ cô…
… đúng vậy… cô
không được phép… tình cảm