
.Trải qua một phen giải thích, Miểu Miểu cuối cùng cũng hiểu được một chút đầu mối, Chu Bá Thông tên thật là Hiên
Viên Tiêu, lấy Tiêu làm vũ khí, giết người bằng tiếng tiêu, nổi tiếng
giang hồ, được xưng Tiêu công tử. Tiếc rằng anh hùng không qua được ải
mỹ nhân, lão yêu một người phụ nữ, không ngờ nàng ta lại là một gian tế. Để đoạt được bản bí tịch, đã hạ độc lão, truy cùng giết tận đuổi lão
đến vách núi, đằng nào cũng chết, lão nhảy xuống, may là mạng lớn, tuy
không chết nhưng lại trúng độc giải không được. Lão không thể làm gì
khác hơn là đem độc tập trung ở cánh tay trái. Trách không được Miểu
Miểu luôn cảm thấy tay trái của lão run run.“Thay ta báo thù,
coi như là thù lao để ta truyền công phu cho ngươi.” Hiên Viên Tiêu
không lấy tình người để ép buộc Miểu Miểu, chỉ là cùng nàng làm một cuộc giao dịch.“Đồng ý.” Miểu Miểu trả lời một cách thỏai mái “Nghĩ lại thì lão cũng được xem như là sư phụ của ta, hơn nữa lại đối tốt với ta.”“Cám ơn.” Lão trả lời rất thành khẩn.Tiếp theo,
vừa giải thích cho Miểu Miểu hiểu tình hình, thuận tiện cho nàng một ít
bạc, suy nghĩ thật sự chu đáo, đến đâu ở mà không cần bạc chứ, không ít
thì nhiều. Sau đó Hiên Viên Tiêu đem công phu truyền hết cho Miểu Miểu,
tất nhiên độc trong cơ thể không có nội lực áp chế, nhanh chóng phát tán tòan thân. Lão cầm lấy tay Miểu Miểu nói “Giúp ta nói với nàng, yêu
nàng ta cũng không hối hận. Đừng để nàng chết đau đớn.” Miểu Miểu khẽ
gật đầu, coi như đáp ứng rồi.Mai táng cho Hiên Viên Tiêu xong rồi, dựa theo đường lão chỉ, từng bước từng bước nàng rời khỏi thảo nguyên. Ra khỏi thảo nguyên, chuyện đầu tiên Miểu Miểu cần làm chính là tìm
nhà trọ để tắm rửa. Có tiền chính là đại gia a, nàng tòan thân dơ bẩn,
ăn mặc lại quái dị, nhưng tiểu nhị vừa nhìn thấy bạc trên tay nàng liền
trưng ra một khuôn mặt tươi cười hơn hớn, trong viện có đầy đủ mọi thứ
nên cũng không làm khó cho nàng. May là tiểu nhị cũng có mắt nhìn, mua
tới vài bộ quần áo cũng thích hợp.Tắm rửa sạch sẽ, thay bộ váy
áo xanh biếc do tiểu nhị mua đến, mang giày vào, nhìn ra dáng con người
rồi, tất nhiên, ngọai trừ việc mặc quần áo hơilạ của thời đại này, thì
những cái khác chính là đẹp nha. Đi xuống lầu, nghe vọng lại một vài
tiếng cảm thán, Miểu Miểu không tránh khỏi có chút đắc ý, nghĩ đi nghĩ
lại thì Miểu Miểu nàng tuy không phải là đại mỹ nhân nhưng cũng rất
thanh tú, hơn nữa ánh mắt to tròn tinh anh, cả người đều toát ra vẻ khả
ái, được người ta khen ngợi cũng là điều dễ hiểu.Đi thẳng tới
một bàn trống vừa ngồi xuống, vẫy tay gọi tiểu nhị, “Tiểu nhị, đem những món ăn ngon nhất ở đây lên đi, ngọai trừ thịt thỏ.”“Được được, tới liền.”“Xin hỏi cô nương, tại sao không gọi thịt thỏ, ở đây thịt thỏ là nổi tiếng nhất trấn.” Ở bên cạnh có ai đó bắt chuyện với nàng.“Nếu như ngươi ăn thịt thỏ nướng suốt hơn nửa tháng, giờ nhìn thấy thỏ ngươi còn muốn ăn nữa sao?” Miểu Miểu nói xong, quay người lại, ngẩn người.
Đẹp trai a, quả thật là hàng cực phẩm a. Hai tròng mắt sâu lắng có thần, sống mũi cao thẳng, đôi môi gợi cảm, nhất là đem kết hợp hết lên trên
mặt, lại càng giống như tuyệt tác được nhào nặn từ bàn tay của Chúa
trời, miệng khẽ mỉm cười, khóe miệng cong nhẹ lên trên.Miểu
Miểu không khách khí ngồi xuống đối diện hắn, vươn tay ra, “Này, anh bạn đẹp trai, làm quen đi, ta tên là Miểu Miểu, ngươi tên gì?”Nam
tử sửng sốt, đằng sau có vài tiếng khụ khụ ho khan, ám chỉ thật không
biết xấu hổ. “Đẹp trai vốn là có ý tứ gì?” Tên còn lại ngồi bên cạnh anh bạn đẹp trai cất tiếng hỏi, Miểu Miểu lúc này mới phát hiện bên cạnh
còn có một người, không được xem là hòan hảo, nhưng vừa nhìn thấy là
muốn té xỉu rồi, cũng là một tên đẹp trai, có điều mặt không cười. Mày
kiếm, mắt sáng đầy sát khí. Cái tên mặt đầy sát khí này mặt cũng có vài
ưu điểm.“Đẹp trai nghĩa là tuấn mỹ, dùng để ám chỉ nam nhân, còn xinh đẹp thì dành cho nữ nhân, hay còn gọi là mỹ nữ.”“Hiên Viên, hình như ngươi quá nghiêm túc rồi, ha hả, mỹ nữ, tại hạ là Hách
Liên Thành, vị này là bằng hữu tốt của ta, Hiên Viên Triết.” Hắn ngay
lập tức học hỏi cách dùng từ.Ánh mắt sáng rực khi tiểu nhị đem
thức ăn đến đặt trên bàn, Miểu Miểu mở miệng nói “Hai vị, ở nhà thì dựa
vào cha mẹ, ra khỏi nhà thì dựa vào bằng hữu, nếu không ngại thì kết
bằng hữu với ta đi.”Hách Liên cùng Hiên Viên đột nhiên nhìn
nhau liếc mắt một cái, Hách Liên mỉm cười lên tiếng “Xuất môn dựa vào
bằng hữu, nói rất đúng, tại hạ rất thích suy nghĩ kết giao bằng hữu của
cô nương, không biết cô nương định đi nơi nào trước?”“Sau này
chính là bằng hữu rồi, gọi ta Miểu Miểu là được rồi, không xác định mục
đích, cứ nơi nào tốt thì đến chơi thôi.” Đã sớm hỏi sơ qua tiểu nhị về
tình hình xung quanh, Hách Liên là đại gia tộc, đi theo được.“Miểu Miểu ngại không nói, vậy thì cùng chúng ta đi Quang Đô đi, nơi này rất
náo nhiệt.” Hách Liên cũng không ngại ngùng, gọi thẳng tên, luôn miệng
cô nương này cô nương nọ hắn cũng chịu không được.“Được đó,
Hách Liên.” Miểu Miểu lại càng không khách sáo, cứ gọi thẳng tên, nàng
căn bản không thíc